Làm sao biết ta đang dạy con đúng?

làm sao để biết bạn dạy con đúng?

cách duy nhất đáng tin cậy nhất là bạn phải tự so sánh bản thân bạn với chính bạn tại những thời điểm trước (ví dụ: so sánh bạn hiện tại với 3 năm trước) và so sánh con với chính con trong quá khứ.
đối với những người không quen quan sát nội tâm của chính mình, một công cụ tốt là ghi chép. bạn cứ ghi lại những suy nghĩ và cảm xúc của bạn về việc làm cha mẹ và về con. bạn sẽ thấy sự trưởng thành thể hiện trong suy nghĩ, đánh giá tình huống, đánh giá con, mức độ hiểu chính bạn và con và cải thiện trong sự tự định hướng khi bạn đi đúng hướng. 

nếu những suy nghĩ không thay đổi, đặc biệt là có chiều hướng tiêu cực, bạn nên coi đó là dấu hiệu cảnh báo để tiếp tục học hỏi ngay lập tức và đều đặn.

điều quan trọng nhất là cảm xúc của bạn và con. nếu bạn hạnh phúc cùng con, thì bạn và con ổn. hạnh phúc này là cảm giác đầy đủ, vẹn toàn, yên bình bao bọc bạn và con. nếu không, bạn cần tự truy tìm “thủ phạm” và xử lý. thủ phạm thường là sự thiếu hiểu biết của bản thân, chứ không phải ai cả.

những ngày đầu có Bư, mình ngốc nghếch lắm. chẳng biết gì cả. mình cũng hay để cơn giận cuốn mình đi đơn giản vì con không ăn hay con đánh mình.

mình tự quan sát những thay đổi trong thái độ của mình với Bư, và đặc biệt là với Siêu Tăm ra đời sau Bư 3 năm. mình cảm thấy mình yêu thương Tăm hơn (so với Bư hồi cùng độ tuổi), nhẹ nhàng và kiên nhẫn hơn rất nhiều – vì mình hiểu trẻ con và hiểu các giai đoạn phát triển cũng như hầu hết mọi biểu hiện. Tăm có mọi thứ mà Bư thiếu – ngoại trừ thời gian một mình với mẹ.

hôm nay ra siêu thị ở quầy tính tiền, mình chờ tính tiền. Tăm (sắp 20 tháng) thì tí toáy mấy quả trứng sôcôla. bạn nhặt một quả. mình bảo: “Tăm ơi, chơi xong nhớ cất lại nhé.” và mình quan sát. bạn nhìn trứng một tẹo rồi loay hoay đặt trả lại đúng chỗ bạn đã lấy nó ra, chạy ra mẹ và chào cô nhân viên.

một biểu hiện hợp tác đơn giản như vậy thôi. nó có vẻ chẳng là gì, nhưng nó là kết quả của 5 năm mình học điều chỉnh chính mình, học để hiểu con, tin tưởng mình và tin tưởng con tuyệt đối.

đó là bằng chứng cho chính mình để mình thấy mình nuôi dạy con đúng. con lớn mình mới 5 tuổi, nhưng mình dám khẳng định rằng nếu bạn có thể chỉ bằng lời nhẹ nhàng và ngắn gọn yêu cầu đứa con mới 1,5 tuổi còn đang bập bẹ để lại món đồ nó cực thích ở ngoài cửa hàng, thì chẳng có gì bạn không làm được cùng con.

bạn điều chỉnh bạn. con bạn sẽ tự điều chỉnh theo.

cả hai là hai bánh răng cưa cùng quay.