Giọng con chim Khướu đã hay, lại do con người tưởng tượng ra thêm nữa, nên cái chuyện “Bách Thanh” có lẽ cũng đúng, chứ không phải người xưa nói sai.
Giọng chim Khướu rừng không hay bằng giọng Khướu nuôi thuần thuộc lâu năm tại nhà, có lẽ một phần vì kinh kế khó khăn nên nó không đủ hưng phấn để phát huy hết khả năng ca hót của mình.
Nhưng, thực tế cho thấy không phải con chim Khướu nào cũng có khả năng hót được nhiều giọng. Có khi nhiều con nuôi mãi, tập luyện mãi mà giọng hót cũng quanh đi quẩn lại có năm ba câu nào đó mà thôi.
Chúng ta cũng biết, trong đời sống hoang dã, cũng như nhiều giống chim rừng khác, chim chỉ hót vào một giờ nào đó trong ngày mà thôi. Chẳng hạn, nó chỉ hót nhiều vào buổi sáng sớm tinh mơ, khi sương mai vẫn còn giăng phủ trong rừng và đằng đông mặt trời chưa ló dạng. Buổi trưa thỉnh thoảng ta mới nghe một vài giọng của chim Khướu hót và chiều lại, chim Khướu cũng chỉ hót lai rai thôi. Vì chim còn phải vất vả kiếm ăn nữa.
Trong khi đó nuôi tại nhà, thức ăn nước uống không những được đầy đủ, mà còn bổ dưỡng, chim Khướu mới được ung dung tỉnh táo cất tiếng hót râm ran cả ngày. Thành ngữ có câu: “Hót như Khướu” là ám chỉ đến con chim Khướu được nuôi thuần thuộc tại nhà này.
Rừng núi tuy trùng trùng điệp điệp, nhưng chim thú lại nhiều nên kiếm đủ cái ăn cũng không phải là chuyện dễ dàng. Một khi phải vất vả vì miếng ăn như vậy thì thử hỏi tinh thần đâu mà còn nghĩ đến chuyện hót với ca nữa chứ.
Một con chim Khướu thuộc loại hót hay, có khi nó chỉ hót một vài phút, có lúc nó hứng thì hót đến năm mười phút mới chịu nghỉ ngơi. Khi chim Khướu ru hồn theo những âm thanh tiết tấu trầm bổng thì nó đứng xống lên trên cầu, mỏ hé mở hướng chếch lên trên trời và hót vang rân trời như không hay biết những gì đang xảy ra xung quanh nó. Điều này cũng dễ hiểu. Một khi cuộc sống được yên vui, được bảo đảm, thì tinh thần tất nhiên sẽ hưng phấn hơn nhiều. Ngay cả con người cũng vậy, được sống an cư lạc nghiệp còn muốn ngâm nga ca hát, huống chi là chim chóc…
Nhiều người bắt chước giọng kêu của Khướu mái, hay huýt gió theo giọng một con Khướu khác để “nhử mồi” thì Khướu cũng dễ dàng “bị lừa” cất tiếng hót theo…
Nếu nhà có nuôi Khướu mái thì con Khướu trống lại càng mau miệng hơn. Chỉ cần Khướu mái lên tiếng kêu ro ro là chim trống nổi hứng hót liên hồi. Chim mái mà siêng kêu ro ro thì chim trống không những siêng hót mà giọng hót của nó càng lúc càng tỏ ra phong phú hơn, hay và đặc sắc hơn. Có những tiếng lạ mà hình như nó chôn giấu tận đáy cùng của tiềm thức, bỗng trỗi dậy theo tiếng mái ro ro…
Nếu trong nhà nuôi nhiều gióng chim hót, thưòng một con nào đó cất cao tiếng hót cũng dễ gây cho Khướu sự hưng phấn mà cất tiếng hót theo luôn.
Do chim mau mồm mau miệng như vậy nên người đời mới có câu “hót như Khướu”. Thật ra thì ngụ ý câu nói này ám chỉ đến những người khéo mồm khéo miệng nịnh bợ tán dương kẻ khác để mong hưởng lợi mà không hề biết ngượng ngập.
Con chim Khướu hót hay một phần là do tài thiên phú sẵn có của nó. Nhưng cũng phải được chủ nuôi nấng cho đi tập dượt lại các tụ điểm chơi chim thì giọng hót của nó mới ngày càng được khởi sắc hơn. Đó là điều mà hầu hết các nghệ nhân nuôi chim nhiều kinh nghiệm đều công nhận.