Chim mồi đất có 2 loại.
– Loại mồi đất kết hợp với mồi bẹo dùng đánh lưới úp, nghệ nhân các tỉnh phía bắc hay dùng cách đánh này để bắt bổi.
– Loại mồi đất úp trong lụp (hoặc buộc chân đánh trần ko up lup) dùng dò để bắt chim bổi.Các nghệ nhân các tỉnh phía nam thường dùng cách đánh này.
Ở đây chỉ xin đề cập đến cách chọn con mồi đất đánh bằng dò bởi loại này mang tính nghệ thuật hơn, đòi hỏi con mồi phải có thực tài mới mong nhử được bổi xuống bãi đã giăng dò và bị bắt.
Cách chọn con mồi để đánh đất cũng như cách chọn chim mồi lụp, nhưng có vài điểm hơi khác.
– Con mồi đất phải là con chim thật dữ, chịu đá lộn …thế thì nhìn ở đâu mà ta biết được con mồi chịu đá lộn hay không đá lộn :
+ Lông dày, to bản …
+ Phần đầu chóp cánh phải trắng sát, kéo càng dài càng tốt.
Đó là đặc điểm của con mồi đá vô địch, loại này nếu để ý ta phát hiện ra ngay vì khi chim khép cánh lại thì đường trắng hay chòm lông trắng ở đầu cánh vẫn nổi trội hơn những con chim khác trong chuồng…nhớ nghen!
Vóc dáng:chim lớn con,dài dọc, lông đỏ(chịu nắng tốt hơn).
Giọng:thổ, sấm(bền chim. giọng đồng, son , kim, chơi nhanh, bắt chim nhanh nhưng không bền chim,)
Chân:chân cao hay thấp không quan trọng, miễn đừng sục bội là được (thúc ra đòi đá chim bổi) đôi khi mấy con chân ngắn cứ yên một chỗ thúc, không chịu đi lại, làm chim bổi không thấy chậm rớt.
Gù:không cần gù dài, quan trong là không được bỏ gù nửa chừng, (chim đánh lụp thì con nào cũng gù hết, nhưng thả đất không phải con nào cũng gù, bỏ gù là chuyện thường sảy ra)
– Chọn những con khi ta cho nó gù với những con mồi khác, nó chỉ đứng 1 chỗ gù, không lội, lao ra cắn… nhìn chung phải chững chạc … phải có tư thế của con mồi hay.
– Quy càng đóng dày chừng nào càng tốt chừng đó, đó là sức bền của con mồi, sự chịu đựng bền bĩ, dẻo dai cần có của con mồi đánh đất. À các bạn nên để ý thêm chọn những con mà phần quy có màu đậm, xẫm (xám chì), loại này chịu nắng rất tốt
Các tiêu chuẩn ở trên rút lại là tìm một con mồi có sức bền là cốt lõi, vì không như chim đánh lụp, lúc nào lúa, nước cũng bên cạnh, cần là uống. Chim đánh đất, đổ ra bội là chỉ có chơi, không nước, không thức ăn, kèo nào mau không sao, có những kèo 2-3 tiếng là mất sức rất nhiều. (nên không ai cho chim mồi ăn cám bao giờ cả)
Mồi đất Hay :
Một con mồi đất hay là khi úp dưới đất vẫn gáy gọi như trên cây (giọng tốt, rõ, sát bổi) nếu không được như vậy thì phải biết rước (gù, thúc khi thấy chim bổi về cây) về nước gù thì biết gù căn (chim bổi đang gù thì mồi không gù, căn bổi vùa gù xong thì gù) và biết dẫn bội (chim mồi vừa gù vừa đi vòng quanh bội, chim rừng đi vòng vòng theo sẽ mau dính dò hơn)
Tóm lại lựa theo tiêu chuẩn của một con mồi lụp hay + với những tiêu chuẩn trên đây sẽ có một con mồi đất xuất sắc.
Đào tạo một con mồi đất khó khăn hơn mồi cây, chim phải có it’ nhất 4 năm lồng mới thuần thục được, thông thường nuôi hai năn lồng người ta gác lụp 2-3 năm nữa mới thả đất.
Còn về cách chăn sóc thì về phần lúa thì các bác đã nói cả rồi, em chỉ góp ý chút xíu thôi:
Không nên trộn lúa với trứng, hay bị kiến bu (có ngày chúng nó thịt con chim của các bác luôn ý) cứ ăn lúa mẩy là đủ rồi.
Không nên cho ăn mè thất thường, nếu cho ăn thì phải có thường trực, cho ăn thất thường chim thay lông (nếu chim đang thay lông thì cho ăn)
nên thay bằng kê, mỗi ngày hay vài ba ngày một thìa cà phê kê. Đậu xanh, đậu phộng (lạc), bắp thỉnh thoảng cho vài hột.
Phương pháp huấn luyện một con mồi đất (có úp)
***
Như chúng ta đã biết tập tính và đời sống của chim cu cườm, đa phần gáy gù đều ở trên cây cao là chủ yếu, xuống đất chỉ để kiếm ăn, và uống nước … nên khi ta huấn luyện nó thành một con mồi đất, không phải con nào cũng trở thành một con mồi đánh đất , mặc dù khi ta treo nó trên cây nó gáy gù nghe rất đã nhưng khi ta cho nó xuống đất thì nó cứ tung bành bạch …. thử hỏi làm sao mà gáy gù, cái cổ thì teo lại, cái đầu lúc nào cũng nhướng lên cao …. chẳng lẻ bó tay sao? … Hãy kiên nhẫn rồi thành công sẽ mỉm cười với bạn mà thôi!
– Khi chọn một con bổi ưng ý đưa xuống đất ta phải để ý mấy vấn đề sau:
Thứ nhất: Quy cực dày, chồng khít như ngói lợp nhà …
Thứ hai: Khổ cườm phải lớn, gù phóng ít nhất cũng 2 đạc, khi thúc thật dồn, thỉnh thoảng phóng một đạc … mồi đánh đất mà không gù phóng, gù rước, không thúc dồn thì làm sao mà đem bổi trên cao xuống đất được.
Thứ ba: Chóp cánh phải trắng, thật trắng …mới chịu đá lộn …
Thứ tư: Mắt phải thật lì …. màu mắt này ai để ý kỹ mới phát hiện được, khi bạn đem con mồi ra tới rừng, nhìn vào cặp mắt của nó ta có thể đoán được nó là con may rừng hay nhát rừng, lì hay nhát (những anh nhát mà ta đem thả nó xuống đất thì suốt ngày không gáy một tiếng …)
Thứ năm: Lông thô và chịu nắng, con mồi đất mà không chịu được nắng thì thua ….
– Tại sao ta phải chọn? thưa các bạn khi ta thả mồi dưới đất thường thì nguy hiểm hơn ở trên cao chó mèo, chồn, rắn, bồ cắt …thậm chí có con còn bị cả gà nó mổ rụng lông tơi tả … như vậy ta có nên chọn con bổi lì đưa xuống đất hay không?
Và đây là phương pháp huấn luyện:
Khi con bổi đả nổi mùi, sa cầu nhịp cánh hay thấy con gà con chó đi ngang qua là nó cất tiếng gù cù cụ, cù cụ …. ta tiến hành huấn luyện.
– giai đoạn một như sau:Chọn một cây thế cao khoảng 5 đến 7m, cây cội này thường xuyên có bổi bay về đậu … sáng thật sớm ta thả mồi vào bội.
– Lần đầu thả ra bội (lồng úp) nếu mồi giãy, tung, (hoặc nhiều lần sau vẫn tung) Ta có thể khắc phục vấn đề này bằng cách: chọn một bãi đất, có bổi hay không cũng được, đặt bội xong mở cửa bội, đồng thời mở cửa lồng để lồng và bội thông nhau, rồi cứ để vậy cho mồi ra vào tự nhiên, ra ăn đất sau đó vào lồng uống nước, nói chung là tự do ra vào. Do bị nhốt trong lồng lâu ngày, con nào thấy đất cát cũng đều thích cả, nhát lắm thì để một lúc là ra ngay, ngó nghiêng ngó ngông rồi đi vào, rất ít trường hợp tung giãy, cứ thế để trong 10, 15 hay 30 phút… tùy vào thời gian rãnh của các Bác. Cách tập này giúp mồi quen dần dần với bội, ta cứ lặp đi lặp lại chừng vài ba lần là quen bội ngay, ta sẽ thấy sau khi đặt lồng và bội thông nhau, thời gian mồi từ lồng ra bội càng ngắn lại, có con mồi dễ chơi khi được áp dụng cách này một lần là lần sau tự chạy ra bội ngay, không mất nhiều thời gian đâu. Sau khi thấy mồi quen bội rồi bắt đầu có thể tập.
+ Làm cách này khi mồi lần đầu ra bội sẽ không giãy tung, chứ con mồi hay mà giãy tung, máu me không, nhiều khi nhát quá bể luôn… thì xót lắm.
+ Lần đầu mà ép ra bội ngay, có giãy tung, sau đó đa số vẫn thuần được nhưng có trường hợp bị bể, lông xác xơ, nuôi lại lâu và mất thời gian hơn không áp dụng giai đoạn này…và nhiều phiền phức khác nửa…
– Ta treo một con bẹo gần đó, khi con bẹo gáy, bổi bay về đáp vào cây cội nếu con mồi đất gù rước một hai đạc coi như được … còn nó im ru thì mang về nuôi tiếp.
Ta quan sát xem con mồi dưới đất sau khi phóng một hai đạc nó có thúc dồn hay không? hay chỉ tung, tìm cách bay lên cây đá bổi ….có nhiều con ở dưới đất mà cứ bói xòe cánh mới lạ chứ … dù thế nào ta chỉ đánh đúng một vùng là về ….
Khi về nhà ta quan sát xem em nó có bị tơi tả hay không? hai đầu cánh có bị chảy máu hay không? ba ngày sau ta mới đi tiếp ….ta cũng thả ở chổ hôm trước … quan sát xem khi bổi về nó có tung dữ như lần đầu hay không?
– Nếu nó tung dữ hơn lần đầu thì ta xem lại … đúng một tuần sau mang đi một lần nữa nếu không chuyển biến thì ta đưa nó lên cây, loại này nếu ta ép nó thì nó sẽ bị bể đất… hư mất con bổi hay, nhớ nghen!
– Nếu nó có tiến bộ …khi con bổi bay về nó làm bài bản như con mồi thuộc mặc dù thỉnh thoảng cũng có lội, tung nhưng vẫn gáy là được. Ngày hôm sau đi cội khác, đi như vậy khoảng nữa tháng …. nếu nó bắt được bổi thì ta đi ra từ từ, đừng chạy làm cho nó sợ ……nhớ là cho nó vào lồng rồi hãy bắt con bổi nghen … chứ cứ lo chụp bắt con bổi…. khi quay lại thấy con chó đang vồ con mồi thì uổng lắm … nhớ cẩn thận nghen …!Qua giai đoạn một coi như ta đã thành công rồi.
– Giai đoạn hai :Cho quen dần với xe cộ Ngày đầu cho nó lên xe nổ máy để đó thỉnh thoảng rịnh rịnh vài phát …khoảng 30 phút tắt máy mang nó treo lên cây gần nhà xem có còn dám gáy gù không? làm như vậy hai ba ngày gì đó, nếu nó vẫn gáy gù bình thường thì ngày hôm sau ta chở nó đi khoảng 5km đánh thử vài kèo … sau đó mang nó về, nhớ là chạy xe chậm chậm thôi nghen … chứ chạy nhanh quá coi chừng nó bị bể xe … cứ đi bộ thì gáy gù mà mang lên xe thì tắt tiếng, nhớ nghen từ từ thôi.
Đi ba ngày liên tục sau đó nghỉ hai ngày cho nó lại sức …ở thời gian này ta chỉ đi một buổi thôi nhưng hôm nay buổi sáng thì ngày mai đi buổi chiều, hôm nay treo cây rậm, ngày mai treo cây thưa, chổ mát chổ nắng ….
Sau đó ta đi xa hơn khoảng 30 đến 40 km mà tốc độ xe chạy 80 đến 90 km/h mà nó vẫn gáy gù thì coi như ta đã thành công bước nữa rồi.
– Giai đoạn ba: Tập đi rừng … ở giai đoạn này ta cho nó làm quen với việc đi xe trong đêm đến sáng, thả ra là đánh liền, vừa mệt vừa đói ….tập cho nó quen dần với việc đi xa, đói khác, lạnh, tốc độ xe, nhưng nhớ đi trong ngày về thôi,khoảng 100km là được …cho nó nghĩ 3 đến 4 ngày sau đó ta đi tiếp.
Cho nó va chạm với đủ loại bổi, dữ có, hiền có ….đủ giọng son, sấm, thổ, đồng …coi nó phản ứng ra sao, nó có sợ giọng nào không? .
Dù là rừng sâu hay rừng thưa mà nó vẫn gáy gù coi như ta đã hoàn tất quy trình huấn luyện một con mồi.
***- Một con chim mồi chỉ có nên tập làm mồi đất hoặc làm mối cây. Nếu ta tập cả hai vai thì chim sẽ không hay? Sở trường của anh mồi cây thì chỉ hay ở trên cây mà thôi, khi ta đem xuống đất nó cũng gáy gù liên tục …. nhưng vẫn không sao bì được khi nó ở trên cây cho nên gọi là “thuận cây”. Ngược lại một con mồi “thuận đất” nay ta đem chú lên cây vẫn gáy bài bản, khi bổi về đấu hết mình …nếu ở dưới đất là bắt bổi rồi, vậy mà trên cây chỉ thiếu một chút xíu nữa thôi, có khi chỉ cần gù một hơi nữa là bắt được bổi ngay … vậy mà nó không gù … thế mới tức chứ.
– Khi ta treo mồi cây và thả mồi đất tốt nhất là đừng cho chúng nhìn thấy nhau….
+ Khi chim mồi cất tiếng thường thì con bổi bay về sẽ nhập tàn và đấu với con cây trước …. Nếu con mồi cây thật hay thật bài bản và cực kỳ may bổi thì chỉ cần trong một khoảng thời gian ngắn là nó đã tóm anh bổi đó rồi … làm gì có chuyện xà xuống đất.
+ Nếu anh mồi cây chỉ biết đấu mà không biết dụ (khi thấy con bổi nhúc nhích là gù ngay, thì con bổi không tài nào đi được … nhưng nếu con mồi không gù mà chỉ nằm thúc và nhịp cánh “sa cầu nhịp cánh” cứ cái đà đó thì không làm sao giữ chân được con bổi) …. thì đa phần mồi đất sẽ bắt hết.
– Khi ta treo mồi cây và thả mồi đất tốt nhất là cách từ 30m trở lên sao cho chúng ko thấy nhau… thì không bao giờ anh mồi cây bị hư cả.
– Nói thì nói vậy chứ loài chim cũng thi đua đó bạn à, vì lúc trước Nguyên từng có một cặp mồi vô cùng ưng ý, anh mồi cây bén vô cùng khi con bổi gù đấu với con mồi đất vài đạc mà nó vẫn gù rước lên cây được … mỗi khi con mồi đất bắt được con bổi thì anh mồi cây cũng rán mà dụ cho được nhất định không chịu thua … nhưng nếu ta đi bẫy chim ở những vùng bổi bị bể lụp thì anh mồi cây bó tay … chỉ có con đất là lấy huy chương mà thôi.
Huấn luyện mồi đất cột dâyđánh trần.
***
Trong tất cả các loại mồi cây và mồi đất (có úp bảo vệ) tôi được biết thì không có loại mồi nào bắt bổi trận nhiều bằng con mồi dây đánh trần, con mồi dây đánh trần nó có thể chinh phục được những con bổi “Vô cùng trận” mà những con mồi khác đều chào thua. Qua đó ta mới thấy được sự lợi hại và tầm quan trọng của con mồi dây đánh trần, cũng chính vì điểm này mà tôi đưa “Kỹ thuật huấn luyện mồi dây đánh trần” ra đây cho anh em cùng tham khảo. Mình dám chắc một điều rằng nếu ai may mắn sở hữu được một con mồi dây đánh trần loại “hay và khôn” thì bảo đảm trong nhà của người đó lúc nào cũng đầy dẫy bổi thật dữ và thật hay.
Lựa chọn mồi đất để huấn luyện đánh trần.
Để có được một kết quả mỹ mãn như mong đợi thì khâu chọn lựa mồi đất để huấn luyện thành mồi dây đánh trần là một điều hết sức quan trọng, thành hay bại là ở điểm này đây. Mình còn nhớ lúc trước cũng có vài con mồi nổi căng thành tích bắt bổi chỉ khoảng 30 đến 40 con nhưng do nôn nóng nên mình đã đem ra huấn luyện chỉ sau một tuần là hư luôn khó khăn là vậy cho nên khi ta chọn con mồi để đem ra huấn luyện thì phải chọn lựa thật kỹ lưỡng nếu không sẽ tốn công và vô tình làm hư một con mồi thật đáng tiếc, đây là những điểm cần phải biết:
1. Phải là con mồi đất thuộc, cực kỳ lì – dạn dĩ, gan dạ, có khả năng đứng trên ngón tay và có thâm niên cũng như thành tích cao, ít nhất cũng bắt được 300 con bổi.
2. Nên Chọn con gáy giọng sấm thổ vì loại này bền bỉ.
3. Chọn con có tướng mạo hùng dũng, to con, nói đúng hơn là càng to càng tốt mục đích là có sức chịu đựng cao khi đá lộn với bổi (điểm này quan trọng vì nếu mồi của bạn đá lộn dở hay tính chiến đấu không cao khi đụng những con bổi trận, bổi rừng đá ác chiến thì con mồi của bạn nó sẽ bị bể)
4. Chọn con có sức khỏe dẻo dai và sức chịu nắng tốt.
5. Chọn con có nước dồn nôn ruột hay chí ít cũng gù phóng 3 đến 4 đạc khi bổi về tàn cây.
6. Chọn con có nước gù hậu (gù khi bổi sà xuống đất) ít nhất cũng tầm 10 đạc, có nước dụ, thúc kèm, tráo trở liên tục (nếu anh nào có khả năng vừa đi vừa gáy vừa mổ mổ vài cọng rác, cọng cỏ thì tuyệt)
7. Chọn con mồi hơi ranh ma một tí hay nói đúng hơn là khôn khéo một tí (khi gặp bổi trận thì gù dai dẳng, dụ đủ cách, khi gặp bổi tơ thì gù lai rai thui. Nếu như gặp bổi tơ, bổi con mà mồi cứ cuốc lia lịa bảo đảm bổi sẽ sợ mà đi xa … )
Quy trình huấn luyện mồi dây đánh trần.
Sau khi chọn được con mồi đất ưng ý ta tiến hành huấn luyện (phải tốn nhiều công sức và kiên trì lắm đó nghe)
1. Giai đoạn một:
Cột dây vào chân chim. Ta nên chọn loại sợi dây nhợ siêu bền không đứt (cái này bán đầy dẫy ở những tiệm bán dụng cụ câu cá), ta nên mua loại dây có màu hơi sậm một tí.
Chúng ta cột sợi dây dài 15cm một đầu cột dính vào chân chim, đầu còn lại cột thành một cái vòng tròn nhỏ sao cho dễ xỏ vào cái cọc nhỏ (ghim) là được
Chú ý: khi ta cột gút vào chân chim thì không nên cột quá chặt (nếu ta cột quá chặt thì chân chim sẽ bị hư), cột sao cho sợi dây có thể xoay vòng quanh chân chim mà không bị tuột ra là được.
Cách cột như sau: – Trước tiên bạn nên cột một cái nút, cái nút này có nhiệm vụ cản, chặn không cho sợi dây siết sâu vào trong, kế đến ta cột một cái vòng sao cho vừa vặn với chân chim, ta thử bằng cách kéo hết cỡ vòng sẽ siết tối đa nhưng bị cái gút chặn lại thì cái vòng tròn nhỏ đó không thể siết vào chân chim được. Sau khi ta cột vào chân chim xong thì phía sau ta buộc thêm một cái nút nữa, mục đích chặn không cho cái vòng đó tuột ra khi chim mổ, rỉa … (Có hai cái nút một cái chặn không cho dây siết vào chân chim và một cái chặn không cho dây tuột ra).
– Cách khác ta hàn một cái khoen tròn bằng đồng sao cho vừa với chân chim, ta xỏ cái khoen ấy vào chân chim (sỏ vào chân chim thì hơi khó nhưng khi xong thì trông thẩm mỹ hơn, đẹp hơn nhưng cách sỏ này rất dễ làm cho chim bị bể do đau và có khả năng tắt tiếng cho nên khi nó là con bổi mới bắt về nếu ta chọn chuẩn về tướng tá thì ta cho nó đeo kiềng ngay từ lúc đầu thì sau này tốt hơn). Sau khi có kiềng ta chỉ việc cột sợi dây vào cái kiềng đó là xong.
– Còn một cách nữa là uốn cái khoen đồng xong, dùng kìm mở chỗ mối nối vừa đủ để khi tròng vô chân chim cho dễ. Dùng giấy cách nhiệt (nếu không có dùng giấy bìa cứng cũng được) cắt vừa đủ để cuộn tròn chân chim làm lớp lót bảo vệ, tròng cái khoen vào, uốn nắn sao cho vừa ý, đẹp mắt, hai mối nối thật khít với nhau sau đó hàn lại (bạn dùng loại mỏ hàn thiếc mà thợ điện tử hay dùng). Nếu chưa quen với công việc hàn thiếc bạn nên tập hàn thử vài lần với cái khoen làm mẫu với khi quen rùi thì mối hàn này chỉ mất 30 giây là ok. Bạn không nên lo lắng chân chim bị nóng hay bất cứ ảnh hưởng gì vì đã có lớp giấy lót bảo vệ. Sau khi hàn xong chờ cho mối hàn hết nóng rút giấy lót ra thế là ok.
Trong thời gian đầu chim sẽ rất khó chịu vì sợi dây làm cho vướng víu nó sẽ mổ, cắn, rĩa suốt ngày, ta cứ để cho nó cắn cho đã dần dần nó sẽ quen không còn cắn rĩa nữa thì ta chuyển nó sang giai đoạn hai.
2. Giai đoạn hai:
Ta đắp một cái mô hay cái ụ đất nhỏ có đường kính 15cm, cao từ 7 đến 10cm sau đó ta dùng cái úp bảo vệ úp lên rùi thả con mồi vào, lấy cây ghim găm sợi dây chân vào giữa ụ đất, lúc này chim sẽ đi lại bị sợi nhợ kéo giữ lại chim sẽ rất khó chịu, có con thì đi đi lại đứng lên ụ đất nhưng có con thì kéo dài sợi dây hết cỡ nằm giật giật sợi dây trầy cả chân, gọi là hiện tượng “nằm vạ”. Khi thấy chim nằm vạ ta ra dùng tay nâng nhẹ, đỡ cho nó đứng lên ụ đất. Vụ này thì bạn phải kiên nhẫn vì có con bạn mới đỡ nó lên ụ đất quay đi vài ba bước thì nó lại nằm vạ tiếp ai nổi nóng thì không được nhớ nghen. Cứ tập như vậy đến khi nào nó chịu đứng trên ụ đất rĩa lông, đi đi lại lại vòng quanh ụ đất là được (nên nhớ thời gian luyện tập ở giai đoạn này là không hạn chế).
3. Giai đoạn ba:
Đây là giai đoạn vô cùng quan trọng, thành hay bại là ở đây, chúng ta nên cẩn thận nhé!
Ở giai đoạn này chúng ta gở chụp ra (bỏ cái úp ra), lúc này chim sẽ nhìn khung cảnh xung quanh rất rộng, không còn cái cảm giác “Chim lồng – cá chậu” nên nó sẽ bay, khi bay thì bị sợi dây chân kéo lại nên nó chỉ bay vòng vòng sau đó rớt bịch và nằm thở … rồi lại bay tiếp … rồi lại bịch và thở tiếp, lúc này ta không nên thả chim lâu mà chỉ 30 phút là đem nó vào lồng, nếu ta cho nó bay và rớt như vậy vài tiếng đồng hồ thì nó sẽ bể luôn.
Ta tập như vậy trong một tuần liên tục, nếu con nào không tiến bộ, không cải thiện không chịu đứng trên ụ đất thì ta nên loại bỏ, có tập nữa cũng không chơi được (vì nó bị bể rồi, hiện tượng bị bể: khi ta đến gần nó sẽ ú ú như gặp bồ cắt, teo tóp lại, thân mình hơi run run)
Nếu con nào sau một tuần mà nó chịu đứng trên ụ đất rĩa lông, mổ đất ăn nhìn thư thái ung dung tự tại thì ta cứ để cho nó đứng như vậy khoảng 10 đến 15 ngày nữa. Nếu nó thản nhiên rỉa lông, khi ta đến gần nó vẫn tỏ ra bình thường thì ta chuyển nó qua giai đoạn tiếp theo.
4. Giai đoạn bốn:
Ở giai đoạn này đa phần mồi đều đã chịu đứng trên ụ đất nhưng đa phần là không gáy vậy ta phải làm sao đây? Sáng, trưa, hoặc chiều … (nói chung là khi nào bạn rảnh) hãy đem con mồi dây ra cho nó đứng lên trên ụ đất, sau đó ta tìm một con mồi khác thả ra cho nó đi ngoài đất cách con mồi dây 2 đến 3m rùi lùa sao cho con mồi vừa thả ra đi về hướng con mồi dây, ta vừa đuổi nhẹ vừa quan sát động tĩnh của con mồi dây ra sao nhé! Có hai trường hợp xảy ra như sau:
– Trường hợp thứ nhất:
Khi con mồi thả đến gần con mồi dây (cách 40 đến 50cm) con mồi dây không dám gáy gù mà teo lại thì ta can ngay không cho con mồi thả đến gần hơn mà cho nó vào lồng, ta phải tốn thêm thời gian để tập cho con mồi dây chửng chạc hơn sau đó mới làm lại.
– Trường hợp thứ hai:
Khi con mồi thả đến gần con mồi dây phù cái cổ, sừ, dựng mấy cọng lông lưng lên sau đó gù … thì ta có quyền hy vọng, không sớm thì muộn mình sẽ có được con mồi dây cho mà coi, lúc này ta cứ để cho hai con mồi tha hồ gáy, gù nhưng nhất định không cho đá nhau, hai con đấu nhau khoảng 15 đến 20 phút thì can ra cho vào lồng hôm sau tập tiếp (ta cũng nên thay đổi con mồi thả cho con mồi tập dây nó hăng hơn). Tập như vậy trong một tuần sau đó ta bắt đầu cho chúng cọ sát, đá nhau nhưng chỉ cho đá vài cái hay nói đúng hơn là cho đá sơ sơ, tập như vậy mãi cho đến khi ta nhận thấy con mồi dây biết lấy cái ụ đất làm nơi phòng thủ và tấn công là được. Ở đây sẽ có nhiều bạn cho rằng tôi nói sạo, con vật làm sao biết lấy điểm nào, chổ nào để làm nơi phòng thủ và tấn công đối phương …. Xin thưa:
– Điểm mạnh của con mồi dây là đứng cao hơn các con bổi nhờ vào ụ đất nên sức tấn công từ trên cao xuống sẽ mạnh hơn là khi tấn công ngang ngang.
– Điểm yếu của con mồi dây là bị cái dây cột chân làm cho vướng víu, cánh bị cắt ngắn xoay trở không nhanh, tấn công đối phương khó và ko mạnh như khi đủ lông cánh (cũng vì điểm yếu này mà ta cho nó đá nhau với nhiều con mồi khác nhau cho nó thuần thục, để sau này ra trận nó ít bị bổi trận đá).
Trong thực tế khi con bổi từ trên cao sà xuống đất nó sẽ đứng lại vài giây quan sát con mồi dây sau đó nó đi thẳng về hướng có con mồi (vừa đi vừa gù, có con vừa chạy vừa gù) nhưng khi đến gần (cách 30 đến 40cm) thì con bổi rừng sẽ lao ngay về hướng con mồi và bị dò siết ngay (chưa vào đến nội cung là đã bị bắt), nhưng nếu là con bổi trận thì nó sẽ đi vòng vòng vừa gù vừa sàn, vừa đi vừa ngó đến giai đoạn mùi nó sẽ nhảy qua hàng rào dò tấn công con mồi, nó sẽ đậu thẳng trên lưng con mồi đá ít nhất 2 phát. Con mồi khôn sẽ chạy từ trên ụ đất xuống dưới làm cho con bổi té xuống (không còn dậm trên lưng nó đc nữa) Khi đó con mồi sẽ chạy ngược lên lấy điểm cao của ụ đất làm căn cứ tấn công, khi con bổi nhào đến nó sẽ đánh từ trên xuống làm cho con bổi văng ra xa, qua cả hàng rào phòng thủ, con bổi tức chí lao thẳng vào và từ từ té xuống, và ta cũng từ từ đi đến cho em nó vào túi rút … đã không? (Cái vụ này mình quan sát con Giao long nó đá với bổi, đụng con nào nó cũng ra chiêu như vậy … ). Song giai đoạn 4 chúng ta qua giai đoạn năm nhé!
5. Giai đoạn năm:Cọ sát thực tế.
Các bạn nên nhớ kỹ là sau khi con mồi biết lấy ụ đất là chiến tuyến phòng thủ của mình thì ta mới bắt tay vào việc cho nó va chạm vào thực tế, thời gian đầu ta chỉ nên đánh thử một đến hai kèo là về.
Ở giai đoạn này khi cọ sát thực tế rừng thật, bổi thật sẽ có những tình huống xảy ra như sau:
1.Con mồi sau khi thả ra đứng trên ụ đất vẫn gáy vẫn gù…. nhưng khi bổi về tàn cây gù đấu thì con mồi đứng dưới đất lại cứ tung lên, lao lên, có con lại quạt cánh bay vòng vòng, gọi là hiện tượng “bói bổi” (do nó hăng quá).
– Khi “Bói bổi” xong có con sẽ gáy liền nhưng có con phải mất từ 5 đến 10 phút sau mới gáy, khi gặp hiện tượng này ta chỉ cho nó va chạm thực tế nhiều nhiều, khi nó bắt được 5 đến 7 con bổi thì nó sẽ thuần tính lại không còn “bói” nữa.
– Có con lại kéo dây căng ra nằm vạ luôn, bỏ vị trí ụ đất. Anh này chưa được, đem về tiếp tục huấn luyện ở giai đoạn bốn đến khi nào thuần thục ta mới chuyển nó qua giai đoạn năm.
2.Khi ta thả ra con mồi vẫn gáy vẫn gù … nhưng khi bổi trên cao vừa chấm đất thì con mồi nó gù đúng một đạc sau đó nó teo lại hoặc đứng tĩnh bơ rĩa lông (hiện tượng này vẫn thường thấy do trong quá trình huấn luyện ta đã cho nó đá với con mồi khác, nó bị nội thương nặng, ê ẩm mình mẩy, cũng có khả năng nó đang ở giai đoạn thay lông nên không dám đá với bổi). Khi bị hiện tượng này thì chúng ta đem về dưỡng lại một thời gian.
3.Khi nó đứng trên ụ đất gáy gù inh ỏi… ta quan sát nó chứng tỏ tài năng y như những con mồi chinh chiến, trổ tài dụ bổi khi bổi đứng trên tàn cây, rồi khi bổi sà xuống đất, bổi chạy vào giáp mặt gù đấu và cho đến khi ta cho con bổi đó vào túi rút là chúng ta đã thành công. Hãy chuẩn bị thật nhiều túi rút và nhiều lồng để chứa bổi trận.
Lưu ý khi đánh mồi dây.
Như các bạn cũng đã biết huấn luyện một con mồi dây không phải là câu chuyện một sớm một chiều, trãi qua biết bao thăng trầm, trở ngại, ta đã đổ biết bao mồ hôi và tâm huyết sự đào luyện mới mong có ngày thành công. Thế nhưng trong thực tế thì mồi dây đánh trần chỉ đếm được trên đầu ngón tay, đa phần đều rất hay về phương diện bắt bổi trận nhưng có một nghịch lý là tuổi thọ thường không được kéo dài, phần lớn là yểu mạng, đó là một thực trạng đáng buồn, cũng vì lẽ đó những anh em đang sở hữu mồi dây đánh trần cần đề phòng và cảnh giác với kẻ thù của chim cu được tốt hơn.
1. Không nên ngồi quá xa khu vực mà ta thả mồi, luôn luôn giữ một khoảng cách an toàn 20 đến 30m. Nơi ẩn núp phải là nơi có thể nhìn bao quát được xung quanh.
2. Không nên ngó lung tung hay lơ đễnh mà ta phải thật sự tập trung luôn luôn cảnh giác cao độ.
3. Chúng ta chỉ cần nhìn một điểm duy nhất đó là phần cổ và đầu của con mồi dây, nên quan sat kỹ phần đầu nhé!
– Khi ta thả con mồi ra ụ đất thì có các hiện tượng sau:
+ Đứng ung dung rĩa lông, mổ cỏ, đi vòng vòng quanh ụ đất … hiện tượng an toàn.
+ Nghe ngóng và phù phù cái cổ gáy ngay, điều này cho biết đây là khu vực an toàn mà khu vực này có bổi vì một con mồi khôn sẽ nghe hơi rừng biết ngay là có bổi hay không có bổi.
+ Đứng im re và ngóng cao cổ y như chết trân, ta ra ngay vị trí ẩn núp nhìn xem xung quanh coi có trâu bò chó mèo hay người lạ đến gần hay không nhé!
+ Nó nằm mọp xuống ụ đất (đối với mồi khôn) hoặc kêu lên tiếng ụ ụ hay ồ ồ gì đó (tức là tiếng sợ khi thấy bồ cắt đó) nguy hiểm đó, ta ra ngay đem nó đi đánh vùng khác.
+ Kéo căng dây nằm dài hay hơi tung tung thì ra ngay coi chừng có kiến đất hay nó bị nắng quá, hốc quá nên muốn vào chổ bóng mát, dời ngay vào bóng râm nhé.
4. Thỉnh thoảng ta nên quan sát xung quanh xem có người lạ nào cầm súng hơi đi săn không nhé, nếu không cẩn thận thì họ sẽ bắn ngay vào con mồi vì nó chẳng khác gì so với con bổi đang ăn dưới đất … cẩn thận nghen.
Cách bẫy chim bằng mồi đất
***
Chọn vị trí để thả mồi:
Đây là mấu chốt của sự thành hay bại, nếu con mồi hay mà thả nó ở vị trí bất lợi, dù hay cỡ nào cũng khó mà bắt được con bổi …. Xin nói thêm thế nào là vị trí có lợi và vị trí bất lợi.
Vị trí có lợi:
– Nơi thả con mồi phải là khu đất trống, cao hơn, dễ nhìn hơn từ trên cao, ở mọi tư thế, mọi góc độ …bổi đều phát hiện con mồi được ngay mà không cần phải tìm kiếm ….(đông -tây – nam -bắc)
– Cây thế hay cội thế, ta chọn những cây độc lập hay cây khô đứng giữa những cây xanh khác nhưng phải có chiều cao vừa tầm 5-10m, cây này phải thông thoáng, quang đãng (không chọn những cây rậm). Khi thả mồi ta phải canh sao cho khoảng cách từ cây, độ cao của cây, độ hạ xuống của con bổi sao cho thật hợp lý …
– Ngụy trang thật đơn giãn nhưng phải gần giống với ngoài thiên nhiên.
Vị trí bất lợi:
– Dưới gốc một cây thật cao mà lại rậm rạp … con mồi gáy muốn chết luôn mà con bổi vẫn không tìm thấy.
– Con bổi từ trên cao cứ bay vòng vòng hồi lâu mới phát hiện con mồi …
– Đừng bao giờ thả con mồi gần nơi có ổ kiến, nơi quá rậm rạp hoặc nơi quá nắng …nên nhớ nhé!
Nói tóm lại khi ta thả con mồi ra mà nó chịu gáy ngay thì nơi đó đã an toàn, còn khi ta thả con mồi ra mà nó cứ teo cái cần cổ lại nguy hiểm đó bạn, chọn ngay vị trí khác … phần này thì linh cảm của con mồi hơn hẳn quan sát của chúng ta … (có lần mới mua con mồi về khi thả mồi ra đất nó cứ nhón cao cổ không chịu gáy … giận quá định đập cho nó 1 cái nhưng khi ra thì phát hiện con chó đang đứng rình. Khi mồi nằm mọp xuống là có bồ cắt ở gần …. cứ xoay lòng vòng, tung bạch bạch là có kiến hoặc quá nắng… cứ nhìn vào đầu con mồi là biết có nguy hiểm hay không …) nhớ nghen nhìn vào đầu con mồi là biết.
Các vùng đất nguy hiểm không nên thả mồi:
1.Gần các ụ mối, hang lỗ … vùng đất này rất nguy hiểm vì mồi hay bị rắn trong ụ mối mò ra quấn… chết mồi.
2.Gần các ổ kiến đất: khi thả mồi ta chỉ thấy một hai con nghĩ là không sao … nhưng chỉ mười hay mười lăm phút sau thì con mồi của bạn chỉ dẫy đành đạch … vì bị kiến bu … để khắc phục tình trạng này cũng dễ thôi … khi đi bẫy chim bạn nên mua theo một chai dầu gió rẻ tiền như dầu phật linh … trước khi thả mồi bạn bôi vòng vòng cho có mùi … bảo đảm lũ kiến kia không dám đến gần …
3.Gần các lùm cây rậm rạp … dễ bị bồ cắt cu và chồn chụp … chết mồi.
4.Gần các gốc cây mục, cây đổ ngã … nguy hiểm.
5.Gần cây mà bồ cắt hay đậu … loài chim cu rất tinh nếu nó nghe thấy, ngửi thấy mùi của bồ cắt là nó cứ teo tóp mình lại, có con mọp sát đất … có con cứ hụ hụ … ở những vùng này con mồi không bao giờ dám gáy … ta nên dọn đi vùng khác an toàn hơn.
Vài điểm cần lưu ý khi giăng dò:
Khi đánh mồi đất thì khâu giăng dò vô cùng quan trọng, thành hay bại chỉ nằm ở điểm này mà thôi. Dù cho con mồi của bạn hay cỡ nào đi chăng nữa nếu bạn không biết giăng dò thì cũng trở nên vô dụng. chỉ phí sức và tội nghiệp cho con mồi của bạn mà thôi. (con mồi thì bị con bổi đá cho te tua, gù muốn tắt tiếng mà con bổi vẫn cứ ung dung đi qua đi lại …). thế có tức không?
Có rất nhiều nghệ nhân thuộc nằm lòng các chiêu thức, kỹ thuật giăng dò … nói ra nghe vanh vách … nhưng khi va chạm thực tế thì lại thấy mình còn quá nhiều khiếm khuyết tại sao vậy? Thực ra thì trong thực tế bạn phải giăng dò với một tốc độ rất cao, đòi hỏi sự chính xác tối đa, thật bài bản và chuẩn mực mới mong có cơ may bắt được bổi …. trong suốt quá trình giăng dò thì con bổi cứ bay qua bay lại, đấu với con mồi của bạn liên tục, con mồi cũng đáp trả ào ào … làm cho tim bạn cũng thình thịch, thình thịch … hồi hộp …tay chân múa loạn xạ, không đâu vào đâu … bạn phải nhanh tay hơn nữa, không cho con bổi phát hiện ra mình nên cứ cặm cặm cặm, cặm đại … chạy vô chổ trốn … cũng từ chổ cặm đại ấy mà đã dẫn đến điều đáng tiếc không bắt được con bổi hay. Tiếc thật giá như ta bình tĩnh hơn thì …. đâu có cái cảnh nhìn con bổi ung dung ngoài kia … và đây là những điều mà ta hay mắc phải.
1.Bạn sợ con bổi phát hiện ra bạn, sợ bị lộ nên bạn cố giăng dò thật nhanh và mau chóng tìm chổ núp, chạy lẹ đến chổ núp, điều đó rất dễ xảy ra khiếm khuyết.
2.Tâm lý của bạn không thật sự ổn định, còn hồi hộp, nôn nao, không kìm chế được bản thân khi nghe con bổi dữ bay về.
3.Thao tác của bạn còn vụng về không chuẩn xác, loay hoay lại làm rối dò….sau đó cắm cho xong dẫn đến tình trạng dính móng và cũng đã có nhiều con bổi hay bị xẩy nhìn nó bay đi mà ta lại trách mình.
4.Vội vàng thả mồi mà không tìm một địa thế hay địa hình có lợi …
Tóm lại:
– Về mặt địa thế thì các bác cứ bình tĩnh chọn địa thế đẹp, mặc con bổi nó đảo, cứ bình tĩnh mà cắm dò, nếu đi hai người thì có thể một người mang mồi ra chỗ khác.
– Nếu địa thế có độ dốc thì con bổi không bao giờ xuống phía dưới thấp hơn mồi. Bao giờ cũng phải ngang hoặc phía trên, vì vậy không cần cắm phía dưới cho tốn dò.
– Không dọn bãi quá sạch sẽ, càng tự nhiên càng tốt.
Những kĩ thuật giăng dò cơ bản:
1.Giăng kiểu hàng rào: Kiểu này giăng thẳng như cái hàng rào vậy, dò này nối với dò kia thành một đường dài.
– Ưu điểm: Bổi chỉ cần băng ngang qua là té ngay, đi kiểu nào cũng dính, cứ muốn qua bên kia hàng rào là đem đựng nó vào túi rút ngay.
– Nhược điểm: Hơi lộ, dễ bị bổi phát hiện.
2.Giăng hình chữ chi hay dích giắc: (còn được gọi là hàng rào thưa) tức là giăng một dò bên phải, một dò bên trái, cứ phải trái nối nhau.
– Ưu điểm: Bổi khó phát hiện ra dò.
– Nhược điểm: Nếu bổi không đi ngay đi thẳng vào mà đi xéo thì khó mà dính bổi.
3.Giăng hình chữ L, chữ U, chữ C …
4.Giăng một chùm hay một lùm (y như rừng cây vậy)
– Ưu điểm: Bổi chỉ cần sà xuống cái lùm này coi như toi đời …
– Nhược điểm: Rất dễ nhìn thấy ….
5.Giăng hở – kín (ngoài hở trong kín … anh em thông cảm nghen cái này do Nguyên đặt tên nói cho dễ hiểu … ) Cái này khó diễn tả quá … giăng chừa đường cho con bổi đi từ ngoài vào khi con bổi bị con mồi dụ lọt vào hiểm địa … vùng hiểm địa này Nguyên gọi là vùng kín vào thì dễ ra thì khó, giăng kiểu này hơi rắc rối.
6.“Dương đông kích tây” là chiêu hiệu quả vô cùng. Chiêu này như sau:
– Giăng một bộ dò chặn đường chạy của bổi (chạy vào đá mồi)
– Giăng một bộ dò sàn (chặn đường đi quanh quanh của con bổi).
– Giăng một tay dò ẩn (bộ dò này thường giăng trong cỏ hoặc trong lớp lá khô …). Khi con bổi từ trên cây sà xuống nó sẽ vừa gù vừa chạy, có con vừa gù vừa đi đến chổ con mồi, nếu con bổi không biết dò thì ta đã bắt nó khi nó chạy qua bộ dò chặn, nếu nó khôn hơn thì ta sẽ bắt nó ở bộ dò sàn, còn nếu nó quá tinh … quá trận nó sẽ né dò chặn và dò sàn … nó sẽ đi ra xa dần nơi nguy hiểm, lúc này phải nhờ vào tài năng của con mồi dụ nó vào … nó sẽ tìm cách đến bên con mồi nhưng không bao giờ đi đến vùng tử địa … nên nhất định nó sẽ đi vào trong cỏ hoặc lá khô tìm đường vào … vô tình bị bộ dò ẩn xích chân … thế là cho nó vô túi rút luôn nghen.
7.Những chiêu dành cho bổi trận:
– Dương đông kích tây, như trên có nói cắm một bộ trong lá hoặc cỏ ngụy trang cho khéo. Sau cắm thêm vài bộ cho lộ, cố tình cho nó thấy.
– Chim càng trận cắm càng ít dò, càng gần bội càng tốt.
– Cắm dưới chân một hòn đá hay khúc cây nhỏ cao chừng 10cm sao cho khi chi leo lên rồi bước xuống là vừa tầm.
– Không cắn dò cho bổi xuống vỗ mồi thoải mái rồi ra cắm (mồi phải lỳ).
Còn nhiều cách cắm dò nhưng phải tùy địa hình và tập tính của từng con. Cách này không được thì dùng cách khác.
Nói tóm lại giăng kiểu nào… tùy vào mỗi người thích chọn lựa mà thôi nhưng dù sao đi chăng nữa bạn cũng nên dự đoán con bổi bay về đậu ở cây nào và xà xuống đất chổ nào, chạy đến đâu … tùy vào từng tình huống, từng địa hình cụ thể mà ta có chiến thuật đối phó hợp lý nhất.
Chạy đường trời cho khỏi nắng mưa … con vật làm sao có thể hơn con người được … có đúng không các bạn.
Cách giăng dò: đối với mồi có chụp
Ta chọn vị trí thuận lợi thả mồi …nhưng ta phải đoán được hướng rơi xuống, sà xuống của con bổi …ta giăng 1 bộ dò từ chụp thẳng đến hướng cây thế “hướng Bắc 1 bộ giăng thẳng”. Hướng Nam ta ngụy trang bằng cỏ, sao cho bổi không tấn công được con mồi từ phía sau lưng …Hướng Đông ta giăng dò hình chử L hơi nghiêng hay chử C cũng được …Hướng Tây tương tự như hướng Đông …
– Chú ý đừng giăng dò đầu tiên sát lụp quá vì con mồi lúc buồn buồn nó thò mỏ gắp mấy cọng cỏ , gắp luôn mấy cọng dò…..rồi ta tự hỏi tại sao con bổi cứ đi qua đi lại mà vẫn không dính …
Đi rừng có khi ta chỉ cần giăng 1 bộ dò là đủ nhưng phải giăng hình chữ U ( dò đầu và cuối sát lụp, khúc cong ở giữa quay đến hướng cây thế …).
Cách giăng dò: đối với mồi đất đánh trần
Mỗi người đều có một phong cách chơi riêng không ai giống ai nhưng nếu bạn sử dụng mồi dây đánh trần mà không theo một quy luật thống nhất thì sẽ khổ thân cho con mồi của bạn. Do đặc điểm của con mồi dây đánh trần nên cách giăng dò cũng có phần hơi khác hơn một tí so với mồi đât có úp, vụ này không giăng kỹ thì con bổi nó đá bể con mồi luôn. Còn nhớ lần đầu đi đánh mồi dây, cũng làm ụ đất cho mồi đứng, cũng giăng dò rất cẩn thận nhưng khi bổi về cứ ngang nhiên vào đá mồi bịch bịch, sợ mồi bể mình ra đuổi, sửa lại dò…. bổi lại rớt xuống tiếp nhưng vẫn không bắt được con bổi đó đành ra về tay không, khi về nhà nghĩ tức lắm vì khi mua mồi ông chủ của nó có dặn “Chơi mồi đánh trần con phải cẩn thận, chỉ cần một sơ xuất nhỏ là “mất mạng” … có khi bị bổi đá bể luôn, ông ấy còn hướng dẫn sơ sơ cách cắm dò, mình tiếp thu ngay vậy mà đã mấy lần xuất trận, ra rừng lại cứ về tay không … rồi lại nghĩ hay là cách giăng ấy có vấn đề, Rồi một ngày nọ mình thả con mồi ra chỉ cách chổ núp có 3 đến 4m, khi con bổi sà xuống, đá một trận, hai bên thi nhau sàn qua sàn lại gáy gù inh ỏi và sau đó là đá giáp la cà, lông rụng lã tả còn mình thì ngồi im quan sát không dám ra đuổi. Đây cũng là lần đầu tiên xem chim cu đá và sau đó là dính. Cũng từ lần núp này mà mình đã nghiệm ra cách cắm hiệu quả, sau này khi đi đánh rừng chỉ giăng đúng một bộ dò là đủ.
– Trước tiên bạn làm cho nó cái ụ đất và bạn lấy ụ đất đó làm chuẩn hay tâm điểm.
– Bạn ước lượng cọng dây chân dài bao nhiêu, cộng thêm chiều dài của cái đuôi chim (nếu bạn không tính được điểm này thì khi giăng dò con mồi đi vòng vòng, có con sẽ mổ và kéo mấy cọng dò sút hết hoặc bị cái đuôi làm cho sút dò nên khi bổi đáp xuống đi qua đi lại ngay vùng tử địa mà cứ ung dung là vậy).
– Sau khi ước lượng được độ dài cần thiết thì chúng ta bắt tay vào việc giăng dò (à nếu là con mồi dạn thì ta thả nó ra cho nó đứng lên ụ đất trước sau đó mới giăng dò, còn nếu con mồi hơi nhát thì ta giăng dò trước sau đó mới thả nó ra, nhớ nghen).
Cách giăng:
– Giăng một cái vòng tròn lớn bao quanh con mồi và ụ đất , sau đó giăng ra các tia (y như hình mặt trời và các tia nắng vậy), cách này tốn nhiều bộ dò
– Giăng hình vòng cung, cắm từ chân dò số một đến chân dò số 6, ba chân còn lại ta giăng vuông góc kéo ra ngoài cột vào cục chì, như tia nắng và mặt trời giăng 2 đến 3 bộ còn khu vực trống ta dùng cỏ che chắn lại không cho bổi đi lối đó.
– Ta cũng có thể giăng một bộ dò hình bán nguyệt còn hai bộ khác ta giăng hình chữ C … chổ trống ta dùng cỏ che chắn.
– Khi đi rừng thì bạn nên tìm một địa hình có lợi nhất khi ta thả con mồi, ép cho nó vào một góc sân , bên mặt trước ta làm một cái sân bằng phẳng, sao cho khi con bổi muốn tiếp cận với con mồi phải đi qua cái sân này, “chỉ một đường duy nhất ” ta chỉ cần giăng đúng một bộ là đủ. (Cái này nghệ thuật nghen). Nếu giăng nhiều bộ dò thì:
– Bộ thứ nhất ta giăng hình bán nguyệt, canh sao cho con mồi đánh trần khi đi lại đuôi nó không quẹt vào các chân dò.
– Bộ thứ hai ta giăng hình chữ chi.
– Bộ thứ ba ta giăng ngay phần cỏ ngụy trang sau lưng con mồi, bộ này chuyên bắt mấy anh bổi trận.
– Cách giăng khác ba bộ đều giăng chử L …
* Nhìn chung giăng dò là cả một quá trình nghệ thuật, không phải chỉ là học một ngày, một bữa mà lĩnh hội được ngay mà phải trãi qua thực tế, chiêm nghiệm từ từ, từ đó chọn lọc ra cách hiệu quả nhất, ưng ý nhất. Tại sao có người giăng ba bộ dò mà bắt được cả ba con, có người cũng giăng ba bộ, mới bắt được có một con mà đã dính với nhau hết rồi, lo gở dò mệt nghỉ.
Chuẩn mực khi cắm dò:
1.Dò cắm xuống đất phải ngay thẳng, dây theo phải song song mặt đất, gần chạm đất (nếu ta cắm quá sâu dây theo chạm đất khi có gió thổi lá cây bay qua dính vào dây, đè lên dây … khó mà dính bổi, ta nên chú ý đến điều này).
2.Không được cắm dò ngã ngữa ra sau vì khi dò bị ưỡn như vậy rất khó dính chân bổi … đôi khi lại dính cổ chim dẫn đến bổi bị chết nếu ta không phát hiện sớm .
3.Không được cắm dò quá cắm (cắm đầu xuống) vì cắm như vậy thường hay dính móng hay sẩy .
Hiện tượng khi bổi dính dò:
– Bổi đang gù đấu với mồi dữ dội bỗng tắt ngang hay nín ngang ….dính.
– Bổi nằm nghiên không gáy không gù (con này bị té nằm luôn, nằm vạ) ….dính.
– Bổi đang chạy, vừa chạy vừa gù mà té ngang …. dính chân.
– Bổi đứng rỉa chân cứ dở dở chân lên, kéo kéo … dính chân.
– Bổi đi thụt lui , cứ lùi lại tìm đường thoát thân là … dính cổ.