Trong làn sóng dị nghị, ái ngại với điểm 10, cũng có không ít phụ huynh… ngược dòng. Dưới đây là chia sẻ của một người mẹ khi con hân hoan khoe được bốn điểm 10.
Tôi có thằng con đặc biệt, nó bị chứng tăng động giảm chú ý. Hôm trước, khi tôi đón nó, nó ríu rít rằng: “Mẹ đã xem sổ liên lạc của con chưa, cô giáo có nói gì với mẹ không?”.
Câu hỏi bắt buộc tôi tò mò hơn mọi khi: “Thế mấy ngày nay con đi học có gì mới không? Có gì vui không mà mẹ thấy lạ vậy?”. Nó bảo: “Mẹ chưa xem sổ liên lạc của con rồi, con được bốn con 10 cho các môn: tiếng Anh, khoa học – địa lý, lịch sử và tin học đấy!”.
Chợt nó hơi xịu xuống thỏ thẻ “toán và tiếng Việt con chỉ được 7 thôi”. “Ừ! Vậy tốt rồi, giỏi đó, năm sau cố gắng hơn!”. Vẻ mặt nó mừng thấy thương. Tôi vui, còn nó đón những điểm 10 với một niềm phấn chấn lạ.
Tôi nhớ thầy hiệu trưởng trường cũ hồi năm lớp 1 của nó – năm học mà cho đến tận bây giờ nhắc đến nó vẫn tỏ vẻ hoảng loạn. Thầy hiệu trưởng khăng khăng ở trường, kiến thức trong sách giáo khoa (SGK) quá ít, “nắm hết SGK chỉ mới đạt 6-7 điểm thôi”!
Vì vậy, ở ngôi trường này, điểm 10 rất hiếm hoi và “ngoài SGK, học sinh phải học thêm rất nhiều, thật giỏi mới mong có điểm 10”. Nhưng như thế nào là giỏi đối với một đứa con nít, ông hoàn toàn không nói.
Chỉ biết rằng những ngày tháng học ở đó là nỗi khiếp sợ đối với con tôi. Nó suốt ngày bị phạt ở hành lang bất kể giờ học nào nếu chưa làm hết bài tập trong sách tiếng Việt và toán. Những điểm 10 của những đứa trẻ có được ấy hẳn rất quý và hiếm. Nhưng không ai biết nó cướp mất quyền được học của con tôi và sự hồn nhiên của nhiều bé khác vì để được điểm 10 mà nhiều người cho là thực chất ấy, các bé phải là siêu nhân mới đáp ứng yêu cầu vị hiệu trưởng kia.
Con tôi không cần thành siêu nhân nhưng con tôi cũng cần có những điểm 10 và với tôi, hoàn thành những tiêu chuẩn cơ bản thì con đã xứng đáng! Nên điểm 10 của các con với tôi nhiều càng tốt. Tôi có niềm tin, năm tới con tôi vẫn sẽ rất vui và cũng sẽ cố gắng vì những điểm 10 này.
Mấy bữa nay thiên hạ bàn tán chuyện điểm 10, đa số là khích bác. Bỗng dưng, những điểm 10 như những bông hoa hay sự tự hào trở thành tội đồ trong các cuộc bàn luận. Cộng đồng dậy sóng coi điểm 10 là bệnh thành tích và muốn những con điểm thực chất.
Vậy thế nào là thực chất? Là ra đề thật khó như vị hiệu trưởng kia chăng? Tôi nghĩ nếu các em học hết SGK xứng đáng với điểm 10 quá đi chứ. Trẻ con được càng nhiều điểm 10 chúng càng vui, có nhiều giấy khen, chúng càng có thêm động lực.
Nên nếu cứ a dua lên án những điểm 10 coi chừng lại cổ xúy cho những trường, những vị hiệu trưởng cực đoan kia được thể ra đề thi thật khó, thật đánh đố để học sinh tối ngày chỉ chúi mũi vào đó và bi quan khi có thuộc làu SGK cũng không có nổi điểm 10.
Hệ lụy là lại lao vào học thêm, học kiến thức sách vở thật khó, khó và khó nữa mà quên mất rằng nên xây dựng thêm các cột điểm, vẫn nên có nhiều điểm 10, điểm 10 thật nhiều mặt cho giáo dục toàn diện.
Theo www.chimcanhviet.vn