Ta nói: Đừng vội đánh giá một con người mà chỉ nhìn qua vẻ bề ngoài hay những việc thường ngày mà họ thể hiện. Câu chuyện dưới đây về cậu bé Mic sẽ minh chứng cho bạn về điều đó một cách sâu sắc. Mình nghĩ bạn sẽ thay đổi suy nghĩ trong đầu khi đọc xong câu chuyện này!
Ngày xửa ngày xưa có một cậu bé tên là Mic. Cậu bé luôn bị châm chọc ở trường vì sự chậm tiêu của mình, thậm chí giáo viên chủ nhiệm của cậu bé thường xuyên than phiền rằng Mic làm cho cô ấy phát điên lên.
Một hôm, mẹ Mic đến trường để kiểm tra tình hình học tập của con mình. Giáo viên chủ nhiệm đã không ngần ngại nói ra sự thật rằng Mic là một học sinh kém tư duy với điểm số luôn thấp nhất lớp. Mẹ cậu bé khi đó hết sức tức giận và bất bình trước những lời nói đó, và cho rằng cô giáo kia là một kẻ ngu si. Sau đó mẹ Mic không cho cậu bé theo học ngôi trường kia nữa và chuyển đến thành phố khác sống.
25 năm sau, vị giáo viên ngày xưa được chuẩn đoán là mắc bệnh rối loạn tim mạch và cần phải phẫu thuật gấp, dù tỉ lệ thành công là rất thấp. Không còn cách nào khác, vị giáo viên đành cắn răng lên bàn mổ, và may thay, ca mổ thành công mĩ mãn. Vị giáo viên từ từ thức dậy trên giường bệnh, đập vào mắt cô là một nam bác sĩ đẹp trai với nụ cười toả nắng.
Do còn ảnh hưởng bởi thuốc tê, nên cô ấy dù rất muốn nói lời.cảm ơn nhưng không thể. Rồi đột nhiên vị bác sĩ nhìn thấy khuôn mặt đang tái nhợt đi của vị giáo viên kia. Cô ta cố đưa cánh tay lên nhưng vô ích, và tắt thở ngay sau đó. Nam bác sĩ hốt hoảng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Anh ta quay ra phía sau lưng theo hướng chỉ lúc nãy của nữ giáo viên, thì thấy phía bên ngoài là 1 nhân viên vệ sinh của bệnh viện. Người lao công đó chính là cậu bé Mic ngày xưa, đang rút ổ điện của máy trợ tim để sạc pin điện thoại.
Bài học rút ra: Đừng vội đánh giá một con người khi còn quá sớm …………….. mà hãy đọc xong câu chuyện rồi hãy đánh giá cũng không muộn :)))))