Truyện cười : Khỏa thân như thổ dân

Thấy thổ dân khỏa thân mà bắt chước với mưu đồ đen tối ắt sẽ phải trả giá đắt.

Chàng sinh viên đi thực tế ở một vùng đất hoang sơ, được 2 người thổ dân ở đó dẫn đường. Đang trò chuyện vui vẻ bỗng một trong hai chàng thổ dân nhìn thấy một cái hang nhỏ bên đường đi.
Ngay lập tức, anh ta chạy đến trước cửa hang, vừa múa máy vừa hét lên:
– U… u… u…
Trong hang có tiếng đáp lại:
– U… u… u…
Liền sau đó, anh chàng cởi hết quần áo, chạy thẳng vào phía trong. Lấy làm lạ, chàng sinh viên quay sang hỏi người thổ dân còn lại tại sao lại có chuyện nực cười như thế? Người thổ dân nói:
– Ở vùng chúng tôi, khi bạn nhìn thấy một cái hang, bạn hú lên làm ám hiệu và được trả lời, thì có nghĩa là trong hang có một cô gái đang sẵn sàng làm tình với bạn.
Đi được một đoạn, người thổ dân thứ hai nhìn thấy một cái hang khác. Nhanh như chớp, anh ta lặp lại hành động tương tự và cũng biến mất hút sau khi nghe tiếng “U… u…” trả lời.
Chàng sinh viên tỏ ra vô cùng phấn khích. Anh ta vừa đi vừa chăm chú quan sát và chợt thấy bên vách núi có một cái hang tối, khá to. Chắc mẩm người phía trong cũng không phải cỡ vừa, anh chàng liền chạy đến cửa hang, múa máy và hét:
– U… u…u…
Phía trong vọng ra tiếng trả lời “U… u…u…” rất khỏe. Chàng hứng chí bỏ hết quần áo và chạy vào trong không hề lưỡng lự.
Ngày hôm sau, tờ báo địa phương đưa tin: Một anh chàng khoả thân bị cán chết bởi chiếc tàu hỏa chở hàng.

*
* *

Liên tục nói dối
Jack thấy tấm biển trước cửa một ngôi nhà có dòng chữ: “Bán một con chó biết nói”. Anh ta nhấn chuông và người chủ nói con chó đang ở sân sau. Jack đi vào và thấy một con chó lai đang ngồi ở đó.
– Mày biết nói đúng không? – Jack hỏi.
– Đương nhiên! – Con chó trả lời.
– Vậy thì hãy kể cho tao nghe câu chuyện của mày!
Con chó nhìn lên và bắt đầu:
– Ồ, tôi nghĩ rằng biết nói là một khả năng rất hay có thể mang ra để giúp đỡ chính phủ. Vì vậy, tôi cho CIA biết khả năng của mình, và ngay lập tức họ cử tôi đi từ nước này đến nước khác, ngồi trong căn phòng có điệp viên và các quan chức chính phủ, bởi vì không ai nhận ra một con chó có thể là kẻ nghe trộm. Tôi đã là một trong những điệp viên xuất sắc nhất của họ trong nhiều năm. Tôi khám phá ra nhiều vụ thương luợng gian dối và được thưởng hàng tá huân chương. Nhưng công việc này lấy đi của tôi rất nhiều sức lực, tôi không còn trẻ như hồi xưa nữa. Có một vợ, hai con và bây giờ tôi vừa mới về hưu với hàm thiếu tá…
Jack há hốc mồm kinh ngạc. Anh nhanh chóng tới chỗ người chủ và hỏi giá của con chó. Người chủ nói:
– Mười đôla.
Jack móc ví đếm tiền nhưng hỏi thêm:
– Con chó này rất đặc biệt. Tại sao ông lại bán nó rẻ như vậy?
Người chủ trả lời:
– Tôi ghét nó lắm! Nó liên tục nói dối không biết ngượng mồm!