Sản phẩm trồng dưa của cô gái tóc vàng cũng cười như những truyện cười về cô.
Đó là một cô gái tóc vàng khá xinh, cô vốn đã lên thành phố dựng nghiệp, vừa rồi cô về thăm mẹ già nhân tiện ở lại quê vài tháng để giúp đỡ mẹ công việc đồng áng.
Một hôm, tóc vàng sang nhà bác nông dân hàng xóm chơi, thấy hoa quả nhà bác rất xanh tốt trong khi vườn nhà cô chăm sóc thế nào thì cây củ vẫn còi cọc. Cô hỏi:
– Làm thế nào mà vườn cây nhà bác đẹp thế ạ?
– À, à – bác nông dân lém lỉnh – phải có mẹo cô ạ. Ví dụ để cà chua đỏ nhanh thì sáng nào tôi cũng “truổng cời” chạy một vòng, lũ cà chua ngượng quá nên đỏ hết mặt mũi lên.
Một tháng sau, tóc vàng lại sang nhà bác nông dân chơi để cảm ơn bác đã mách cho mẹo hay trong công việc làm vườn. Bác nông dân kinh ngạc:
– Cô… không mặc quần áo và chạy quanh vườn như tôi bảo thật à?
– Vâng ạ! Hiệu quả lắm!
– Cà chua đỏ hơn?
– Dạ, cháu không trồng cà chua. Nhưng dưa chuột cứ ngày một dài và to hẳn lên.
– !!?
*
* *
Chơi trò “ba với má” cùng chị giúp việc
Jon 12 tuổi, chạy hộc tốc từ trường về nhà. Chú chiếm ngay cái tủ lạnh, đang cầm cốc kem anh đào vani lên thì chị giúp việc đi vào nhà bếp. Chị nói:
– Đặt cái đó đi chỗ khác, Jon. Em không thể ăn kem bây giờ. Quá gần giờ ăn tối rồi. Đi ra ngoài và chơi đi.
Jon xị mặt, nói:
– Không có ai chơi với em cả.
Chị giúp việc dỗ dành:
– Được rồi, chị sẽ chơi với em. Em muốn chơi gì?
Chú nhóc nháy mắt nói:
– Em muốn chơi trò “Ba và Má”.
Cố không lộ vẻ ngạc nhiên, và để dỗ chú, chị giúp việc nói:
– Tốt, chị sẽ chơi. Bây giờ chị sẽ làm gì?
Jon nói:
– Chị đi lên buồng ngủ và nằm xuống.
Nghĩ rằng mình có thể điều khiển tình hình dễ dàng, chị giúp việc đi lên phòng ngủ ông bà chủ.
Jon, cảm thấy hơi tự mãn, vênh mặt đi xuống phòng ngoài và mở cửa phòng phục vụ. Chú đội cái mũ câu cá cũ của bố. Trong lúc lên gác, chú thấy một mẩu thuốc lá trong cái gạt tàn thuốc ở cuối bàn. Chú nhặt lên và ngậm một bên mép. Lên đến phòng ngủ bố mẹ, nhìn thấy chị giúp việc, Jon bắt chước giọng bố, quát:
– Em còn ở đó hả? Xuống nhà lấy kem cho thằng Jon ăn đi!
– ?!