Nhớ lần đầu tiên cô giáo lên bản, đón cô là một anh chàng có đôi mắt chim đại bàng.
Nhớ lần đầu tiên cô giáo lên miền sơn cước ấy dạy học. Đón cô là một anh chàng miền núi có đôi mắt sáng như mắt chim đại bàng. Sau khi hướng dẫn cô nơi ăn ở, chỉ cho cô lớp học. Anh mời cô về nhà mình ăn cơm. Đến chiều, cô bảo anh để cô tự đi về một mình thì anh nói:
– Đâu có được, tao phải dẫn mày đi hết cái vườn này.
Biết rằng vườn của người dân nơi đây phải rộng bằng một xã dưới xuôi, cô giáo ái ngại:
– Đâu cần phải thế!
– Cần mà, nếu để mày đi một mình, lỡ mày… hái trộm hoa quả trong vườn nhà tao thì sao?
– ?!!
Chuyện ấy sau này vẫn được cô nhắc lại để trêu anh khi hai người đã… yêu nhau. Và anh vẫn phải đỏ mặt phân bua mãi, rằng khi trước có mấy người lên đây buôn muối, lúc đi về vặt rất nhiều trái cây trong vườn.
Vừa rồi, cô về quê ăn tết. Anh cũng tiễn cô đi gần hết khu vườn ấy. Sau khi đã “vẫy tay vẫy tay chào nhau”, thấy anh vẫn đứng nhìn theo mình, cô cười:
– Anh sợ em hái trộm trái cây à?
– Không mà. Em về mấy ngày, anh nhớ lắm, nên anh phải đứng đây nhìn. Đến khi nào em bằng con chó thì anh mới về!
Giời ạ! Dù đã ở đây gần một năm, nhưng cô vẫn chưa quen cách ví von của anh khi muốn nói “thấy em đã đi một đoạn xa”, như thế này!
– Đâu có được, tao phải dẫn mày đi hết cái vườn này.
Biết rằng vườn của người dân nơi đây phải rộng bằng một xã dưới xuôi, cô giáo ái ngại:
– Đâu cần phải thế!
– Cần mà, nếu để mày đi một mình, lỡ mày… hái trộm hoa quả trong vườn nhà tao thì sao?
– ?!!
Chuyện ấy sau này vẫn được cô nhắc lại để trêu anh khi hai người đã… yêu nhau. Và anh vẫn phải đỏ mặt phân bua mãi, rằng khi trước có mấy người lên đây buôn muối, lúc đi về vặt rất nhiều trái cây trong vườn.
Vừa rồi, cô về quê ăn tết. Anh cũng tiễn cô đi gần hết khu vườn ấy. Sau khi đã “vẫy tay vẫy tay chào nhau”, thấy anh vẫn đứng nhìn theo mình, cô cười:
– Anh sợ em hái trộm trái cây à?
– Không mà. Em về mấy ngày, anh nhớ lắm, nên anh phải đứng đây nhìn. Đến khi nào em bằng con chó thì anh mới về!
Giời ạ! Dù đã ở đây gần một năm, nhưng cô vẫn chưa quen cách ví von của anh khi muốn nói “thấy em đã đi một đoạn xa”, như thế này!
*
* *
* *
Khoe “hàng”
Một anh chàng Ngố đi tắm biển cùng bạn. Để ý thấy bạn mình đi đến đâu là các cô gái nhìn theo đến đó. Họ chỉ chỉ trỏ trỏ ra vẻ rất hâm mộ. Anh chàng lấy làm thắc mắc bèn tò mò hỏi:
– Cậu làm thế nào để được các cô gái trên bãi biển để ý vậy?
– Có gì đâu, chuyện nhỏ ấy mà. Cậu để ý chuyện ấy làm gì? Vả lại cậu cũng có người yêu rồi mà.
– Chậc! Ít nhất cũng phải biết thế mạnh thu hút các em là gì chứ. Hay cậu “giấu nghề” đấy?
– Thôi được rồi, nhưng cấm nói cho ai biết nhé! Tớ…
Anh bạn thì thầm vào tai chàng Ngố, anh chàng gật đầu như bổ củi, mắt sáng bừng như bầu trời trưa mùa hè sau cơn mưa vậy.
Hôm sau, dưới bãi tắm, các cô gái nhìn theo anh chàng rồi thì thầm bàn tán còn nhiều hơn so với cậu bạn ngày hôm qua.
Anh chàng đi lại nghênh ngang ra vẻ ta đây lắm, vừa đi vừa nghĩ: “Có thế chứ. Ở đời, tán gái giỏi hay không chẳng qua cũng chỉ là dùng mấy cái mẹo vặt”.
Bất chợt gặp cậu bạn xuống tắm, Ngố xoay tròn một vòng như người mẫu nam trên sàn:
– Các em nhìn theo tớ cứ gọi là mắt chữ A miệng chữ O vì kinh ngạc!
– Kinh với chả ngạc! Chán cậu quá!
– Sao vậy?
– Tớ bảo cậu nhét củ khoai vào trong quần tắm đúng không?
– Ừ, thì sao?
– Nhưng nhét đàng trước kia, ai đời cậu lại nhét đàng sau thế này thì… người ta không kinh ngạc mới lạ!
– Cậu làm thế nào để được các cô gái trên bãi biển để ý vậy?
– Có gì đâu, chuyện nhỏ ấy mà. Cậu để ý chuyện ấy làm gì? Vả lại cậu cũng có người yêu rồi mà.
– Chậc! Ít nhất cũng phải biết thế mạnh thu hút các em là gì chứ. Hay cậu “giấu nghề” đấy?
– Thôi được rồi, nhưng cấm nói cho ai biết nhé! Tớ…
Anh bạn thì thầm vào tai chàng Ngố, anh chàng gật đầu như bổ củi, mắt sáng bừng như bầu trời trưa mùa hè sau cơn mưa vậy.
Hôm sau, dưới bãi tắm, các cô gái nhìn theo anh chàng rồi thì thầm bàn tán còn nhiều hơn so với cậu bạn ngày hôm qua.
Anh chàng đi lại nghênh ngang ra vẻ ta đây lắm, vừa đi vừa nghĩ: “Có thế chứ. Ở đời, tán gái giỏi hay không chẳng qua cũng chỉ là dùng mấy cái mẹo vặt”.
Bất chợt gặp cậu bạn xuống tắm, Ngố xoay tròn một vòng như người mẫu nam trên sàn:
– Các em nhìn theo tớ cứ gọi là mắt chữ A miệng chữ O vì kinh ngạc!
– Kinh với chả ngạc! Chán cậu quá!
– Sao vậy?
– Tớ bảo cậu nhét củ khoai vào trong quần tắm đúng không?
– Ừ, thì sao?
– Nhưng nhét đàng trước kia, ai đời cậu lại nhét đàng sau thế này thì… người ta không kinh ngạc mới lạ!