Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:
– Đố các em cái gì nhẹ nhất.
Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:
– Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu
Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva
– Em nói đi nhưng ko được nói bậy.
– Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ nhất là cái “ấy” ạ
Cô giáo đỏ mặt:
– Vova! ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường
Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:
– Nhưng bố em nói , cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà ko thể nào hạ nó xuống được.
Cô giáo lại đố:
– Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất
Cả lớp lại rộn lên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova quay lại:
– Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi
Yên chí là thằng ôn con giờ này không thể nói bậy được, cô nói:
– Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu
– Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bố em nói bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì nghìn cái cần cẩu cũng không nhấc nó lên được