Cách đây mấy hôm, có 1 bạn ở đảo Phú Quý có gửi mail cho Tony, xin phép được photo 100 cuốn sách “Cà Phê cùng Tony” cho các bạn trẻ trên đảo đọc, hy vọng là các bạn sẽ thay đổi theo hướng ham học ham làm hơn. Tony thấy xúc động vì việc xin phép này thể hiện tính tử tế của 1 con người, hơn hẳn nhiều bạn có tiền chứ vô tư bẻ khóa coi chùa sách trên mạng hay photo sách ra xem để đỡ phải tốn tiền, vì tâm lý “ngu gì mua” hay “sẵn sàng vượt đèn đỏ nếu không có ai canh gác”.
Tony mời bạn đi cà phê nói chuyện, hỏi thăm thì bạn nói đã tốt nghiệp ĐH kinh tế Tp HCM hệ chính quy, là một trong những bạn hiếm hoi đỗ đại học của đảo. Cùng với 1 bạn khác, tốt nghiệp sư phạm văn, nhưng cả 2 đều không có việc làm, đói quá nên mới ngồi nhau cùng sản xuất các chiếc thuyền bán. Hai bạn khá khéo tay, làm tỉ mỉ cả tuần mới xong 1 chiếc, nhưng bán với giá rất rẻ, chỉ bằng 1 buổi đi ăn buffet ở Sài Gòn thôi. Tony nói sao không chào mời ở các cửa hàng thủ công mỹ nghệ ở trung tâm Sài Gòn, bạn nói sao dám, tụi con dân đảo xa xôi quê mùa, vô đó biết ăn nói gì. Thấy bạn ngồi uống cà phê mà lúng túng, giọng nói vẫn pha giọng địa phương, cá hồi mà nói cà hoài, đi nước ngoài thì thành đi nước ngồi. Nhưng dễ thương và chân thành lắm, ốm o gầy yếu vì không dám ăn do không có tiền.
P/S: Hình là chiếc thuyền của bạn làm. Đảo Phú Quý là 1 đảo nhỏ của tỉnh Bình Thuận, rất xa đất liền, đi tàu 6h mới đến được. Hãy giúp đỡ các bạn trẻ ở đấy nhé, những cư dân Việt Nam trên 3000 hòn đảo trải dài khắp đất nước hình chữ S này, giúp họ khởi nghiệp và kiếm sống tử tế. Họ có chọn được nơi sinh ra ở chốn xa xôi đó đâu, mình may mắn ở thành phố, ở đất liền, thì hãy giúp các bạn ấy…