Ba anh đầy tớ

Truyện cười hay nhất: Ba anh đầy tớ, chúc các bạn có những giây phút thư giãn

truyen cuoi hay

truyen cuoi hay

1. Ba anh đầy tớ

Một lão nhà giàu có ba anh đầy tớ, nhưng mỗi anh một tính, anh thì rất cẩn thận, anh thì rất lo xa, còn một anh thì rất lễ phép. Lão lấy làm đắc ý lắm.
Một hôm, cậu con cả lão ngã xuống ao, anh cẩn thận trông thấy, chạy về thưa với chủ:
– Thưa ông, cậy cả nhà ngã xuống ao, xin ông cho phép con đi vớt cậu lên ạ!
Vớt lên được, thì cậu cả đã chết ngoẻo rồi. Lão liền vác gậy đuổi, anh cẩn thận chạy biến. Lão sai anh lo xa đi mua áo quan về liệm. Ðược một lúc, anh này mang về hai cái. Thấy thế ông chủ trừng mắt:
– Tại sao mua những hai cái, thằng kia?
Anh này trả lời:
– ấy, con mua phòng xa, nhỡ cậu hai có chết đuối thì có cái dùng ngay.
Lão lại vác gậy đuổi đi.
Chỉ còn anh lễ phép vẫn được lòng chủ. Một hôm, anh ta cùng một người nữa cáng chủ nhà đi chơi. Ðến chỗ lội bùn ngập đến lưng ống chân mà anh ta vẫn vui vẻ không một lời phàn nàn. Thấy thế ông chủ khen:
– Anh khá lắm, biết chịu khó. Cứ cố đi rồi đến tết ta sẽ may cho bộ cánh.
Vừa nói đến đấy thì anh đầy tớ dặt cáng xuống giữa đống bùn khoanh tay lễ phép nói:
– Con xin đa tạ ông!

2. Thò đầu ra

Có một anh bủn xỉn, bạn đến thăm nhà mà cứ trốn ở trong nhà không chịu ra tiếp đãi. Mỗi lần bạn bè đến tìm là sai con ra nói “bố cháu đi vắng”. trong đám bạn có người hóm, bèn nghĩ cách chơi khăm. Một hôm anh ta tìm đến nhà, mặc cho con chủ nhà bảo là không có, anh ta vẫn sấn vào ngồi chơi. Nhân thấy câu đối treo trên tường, anh ta ngâm toáng lên:
– Tửu trung chất ngự chân quân tử.
– Tài thượng phân minh thị trượng…
Cứ vậy ảnh đọc vế đối thứ hai đến chữ “trượng” mà lặp đi lặp lại chữ “thị trượng”, “thị trượng”…không đọc tiếp nữa.
Tức người bạn dốt làm hỏng đôi câu đối nhà mình, chủ nhà đang trốn trong buồng chạy ra mắng:
– Đồ ngu, câu đối người ta còn chữ “phu” sao bỏ đi. “Thị trượng phu” chứ!
Anh bạn hóm hỉnh cười nói rằng:
– Nào ai biết! Có phải mình bớt đi một chữ đâu. tại cái chữ đó nó cứ trốn mãi đến bây giờ mới thò đầu ra đấy chứ!