Không hiểu tại sao mấy hôm nay bướm vàng từ đâu về bay lượn xung quanh cây hoa hồng nhiều thế. Kể ra cũng đẹp thật, những bông hồng trắng điểm xuyết những con bướm vàng.
Lão chồng tôi mải ngắm bướm quên cả ăn sáng, không thiết uống cà phê, và đã có hiện tượng xao nhãng vợ rồi. Chết thật!
Làm thế nào bây giờ? Hay là mình chặt quách cây hoa hồng bạch đi là xong, đơn giản. Không được, làm thế hóa ra xóa mất chứng cứ, xóa hiện trường trong khi mình còn chứ rõ nguyên nhân. Thôi chết rồi, 99% là lão ta đã có bồ. Mấy ngày nay tôi cứ thấy mặt chồng có cái gì đó khang khác thế nào ấy, dấu hiệu ngoại tình là cái chắc rồi. Một khi lão ta tơ tưởng về gái thì mới ngắm bướm vàng say mê như vậy. Mới hôm kia ngủ mơ tôi thấy một mụ Hồ ly tinh bóp cổ tôi gần chết.
Tôi chạy vào soi gương, giật mình cái thót. Thôi chết rồi, tuần nay không gương, bây giờ mới phát hiện mấy nốt tàn nhang trên má, khóe mắt xuất hiện mấy lằn nhăn. Tôi choáng váng như vừa bị ai tát ù tai, thảo nào lão chồng suốt ngày ngắm bướm.
Tiếp tục tìm hiểu nguyên nhân, tôi lên mạng tra hiện tượng đàn ông thích ngắm bướm vàng. Mấy vạn kết quả, trong đó có kết quả: “Chán vợ”. Thế là rõ rồi. Phải làm sao với lão chồng đây chứ, mấy con bướm vàng chết tiệt. Phun thuốc sâu vào cây hoa này xem bướm có dám về đậu nữa không? Đây chí là phương án cuối cùng. Cần tiếp tục theo dõi.
Một tuần trôi qua, một tháng trôi qua, chồng tôi vẫn cứ chờ lũ bướm vàng bay tới ban công, lão ta còn bón phân vi sinh cho cây bạch hồng. Đã tới lúc bản án tử hình mấy con bướm này được “Tòa án Tình yêu” tuyên trắng phớ. Chúng đã phạm phải trọng tội “cố tình gây thương nhớ cho chồng tôi” về một con mụ Hồ ly tinh nào đó, mày ở đâu?
Tôi quyết định triển khai phương án theo dõi chồng để tìm cho ra chỗ ở của Hồ ly tinh.
Một chuyên gia hóa trang đẳng cấp giúp tôi trong việc cải trang đi làm thám tử. Chồng ra khỏi nhà, thì lập tức tôi đi theo ngay. Một quý liền theo dõi, kết quả không phát hiện chồng vào nhà nào có gái gú. Kinh thật, lão này quả là có kinh nghiệm đối phó với vợ.
Giời ơi là giời, chán quá đi mất, tình trạng này mà tiếp tục diễn ra thêm 1 tháng nữa thì tôi sẽ ra tay xử lý lũ bươm bướm này.
Một hôm lang thang ra chơi trung tâm, tôi chợt thấy có người bán dạo chim sáo rất đẹp. Ồ hay quá nhỉ, tại sao ta lại không mua con chim này về ngắm chơi, phải rồi, lão ta ngắm bướm thì mình ngắm chim xem sao. Ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu khiến tôi thấy nhẹ người như đang được giải thoát.
Không cần mặc cả, tôi mua một con chim sáo trong cái lồng sơn son thếp vàng cực đẹp. Tôi treo con sáo trên ban công, cao đủ tầm với cho ăn và đủ ngắm. Mỗi sáng tôi lại ra ngắm con chim xinh đẹp, đáng yêu và tự nhiên thấy cuộc đời nhẹ bẫng như thể được siêu thoát. Và đặc biệt hơn là tôi không cảm thấy bực tức mỗi khi chồng ngắm bướm vàng nữa.
Chồng tôi bắt đầu để ý tới hành động kỳ quặc của tôi. Ha ha, thế là ta thành công rồi, bây giờ thì nhà ngươi buộc phải quan tâm tới vợ. Chồng tôi cứ trố mắt theo dõi tôi nói chuyện với con chim như nói với người tình: “Chim ơi, chim hãy hót đi, hãy nói câu ‘anh yêu em’ đi nào”. Đã tới lúc chồng tôi không chịu đựng hơn được nữa, liền quát:
– Này cô bị điên đấy à. Tự nhiên sao lại mua chim về ngắm thế hả?
Tôi được thể phản pháo:
– Thế còn anh có điên không? Bao nhiều ngày nay cứ ra ban công ngắm bướm vàng là có ý gì?
Chồng tôi nổi cáu:
– Cô đúng là… Tôi đang phải dẫn sinh viên làm luận án tốt nghiệp về đề tài bướm vàng thì phải theo dõi chúng chứ sao! Tiền thù lao thì cô đã cầm rồi còn gì?
Tôi chết điếng, không nói thêm được câu gì, vội cởi chuồng thả tự do cho con chim!