Nếu gặp “sư” như thế này, xin bà con hãy gọi điện ngay cho đồn công an gần nhất!
Một vị sư… giả đi “công tác” qua xứ nọ, khi trời gần chiều cũng là lúc đã thấm mệt chợt “nhà sư thấy” có ngôi chùa gần đó bèn rẽ vào…
Sư thầy trụ trì đi vắng nhưng sư bác và mấy chú tiểu đón tiếp “cao tăng” rất nhiệt tình chu đáo. Khi trời sập tối nhà chùa dọn cơm lên cho khách, trong mâm chỉ một đĩa muối vừng, mấy quả cà cùng vài miếng đậu phụ và liễn cơm.
“Cao tăng” ngồi khoanh chân trước mâm, niệm mấy câu kinh rồi lôi trong người ra một gói… thịt nướng đặt vào giữa mâm. Mấy chú tiểu kinh hãi:
– Bẩm, sư thầy chúng con không cho ai ăn thịt, cá đâu ạ!
– Thì ta cũng vậy!
– Thế tại sao ngài lại có bọc thịt?
– Thịt này là để ta ăn, cũng như sư thầy của các ngươi vậy, ta đâu có cho ai ăn!
*
* *
Chúng nó cấm tao
Gia đình kia quyết định đi du lịch 1 tuần nhân dịp vào hè. Họ thuê hai cô nhân viên điều dưỡng về chăm sóc cho bà cụ già bị liệt 2 chân và cấm khẩu.
Cả nhà đi khỏi, hai cô cho bà cụ tắm rửa, ăn uống, rồi đặt cụ lên xe lăn ra vườn chơi. Mọi việc đều tiến triển tốt, tuy nhiên nhiều lúc đột nhiên bà cụ từ từ ngả người sang một bên, mặt “trầm ngâm”. Hốt hoảng, hai cô vội vàng giữ vai và dựng cụ thẳng người lên. Bà cụ không nói gì, nhưng sau đó một lúc bà cụ lại từ từ nghiêng người qua phía kia. Ngay lập tức, họ lại phải vực cụ dậy. Cứ thế, họ phải túc trực bên bà cụ suốt cả mấy hôm vì sự việc đó liên tục xảy ra.
Khi gia đình kia đi chơi về, họ hỏi bà cụ xem hai cô gái chăm sóc bà có tốt không. Bà viết nguệch ngoạc vào tờ giấy mấy dòng:
– Nói chung là chu đáo, nhưng có điều chúng nó nhất quyết không cho ta… đánh rắm lần nào trong suốt cả tuần liền!
*
* *
Cho vợ thì phí quá
Cái gì cũng có giá của nó, nhưng để so sánh với nhau thì không đơn giản chút nào. Hãy thử xem quan niệm của chàng này về giá trị.
Một anh chàng đang đi trên phố thì có người lạ chặn đường, mời mua “thần dược” của nam giới, Viagra. Anh ta hỏi giá và người lạ mặt cho biết, mỗi viên có giá 300 nghìn đồng.
Anh chàng lắc đầu:
– Ồ, không đáng đâu!
– Vậy thì 150 nghìn nhé!
– Không, không đáng đâu!
– 100 nghìn vậy!
– Không đáng đâu!
– Giá chót này, 50 nghìn!
– Vẫn không đáng!
Người lạ cáu:
– Nghe này, loại thuốc này cực tốt. Tôi cần tiền mới bán rẻ như cho. Thế quái nào mà ông lại bảo là nó không đáng giá ấy?
– Thuốc thì đáng giá lắm, còn vợ tôi thì không.