Truyện hài hước - Sưu tầm.

Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Đúng quá đi chứ lị​



Tại quầy phát thuốc Bảo hiểm y tế.

- Chị tá dược ơi! Phát thuốc cho theo đơn này!

- Thưa bác. Cháu không phải là "tá dược" mà là dược tá ạ!

- Ôi chà! Tá dược với dược tá cũng thế cả.

- Ấy không ! Dược tá là người có trình độ sơ cấp về dược. Còn "tá dược" là chất phụ gia, làm kết dính các tinh thể phân tử thuốc lại với nhau ở dạng viên nén. Chẳng hạn như bột...

- Vẽ chuyện! Trông chị cũng giống như... bột. Tôi gọi "tá dược" là đúng quá đi chứ lị!

- ...!!!

-=-=- Hết -=-=-​

Sương mù​



Hai Anh lính trẻ trò chuyện với nhau:

- Cậu biết không, tớ đọc báo thấy nói, ở Luân Đôn bên nước Anh, sương mù có lúc dày đặc tới mức hai người đứng cách nhau một mét cũng không trông rõ mặt nhau.

- Thế đã bõ bèn gì! Có lần, mình đã ở một nơi mà sương mù đặc tới mức đứng sát nhau không trông rõ mặt.

- Ở đâu vậy?

- Có giời mới biết, chỗ đó mờ mịt tới mức mình cũng không rõ là đâu cả!

- !!!

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Qua mặt tụi mày rồi nhé​



Có anh kia vừa mới trúng số, được một món tiền to quá. Nhưng cũng khổ là không biết để nó ở đâu. Anh bèn mua một cái tủ sắt xịn về, bỏ tiền vào đấy, khoá lại cẩn thận.

Chẳng may, bọn trộm cướp đã biết tin. Bữa nọ, chúng xông vào nhà, uy hiếp vợ chồng anh. Một tên cướp vẻ mặt dữ tợn, vẽ một cái vòng tròn trên nền nhà, bảo:

- Hai vợ chồng bay phải ngồi yên trong cái vòng này. Chỉ cần thò chân ra khỏi vòng tròn là tao bắn nát gáo liền.

Rồi chúng phá tủ sắt ôm tiền chuồn mất. Lũ cướp đã đi thật xa, anh chồng mới nhảy cỡn lên, miệng la : "khoái quá, khoái quá". Chị vợ xót tiền, mắng:

- Bị cướp sạch cả tiền rồi mà còn vui mừng nỗi gì

Anh chồng đáp:

- Hí hí, tôi đã qua mặt được tụi nó rồi.

Chị vợ mừng rơn, hỏi:

- Vậy là mình giấu tiền ở chỗ khác hả.

Anh chồng :

- Không, tiền thì mất hết rồi. Nhưng mà lúc nãy, tôi đã... thò chân ra khỏi vòng tròn mấy lần, mà tụi nó không biết.

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Kinh dị​



Tại một nhà hàng:

- Kêu giám đốc ra đây! Sao trong món tôm hùm của tôi lại có con gián thế này? Một vị khách giận dữ nói.

Giám đốc bước ra nói ngay:

- Xin chúc mừng quí khách. Xin ông vui lòng nhận món quà mọn của chúng tôi là một dĩa tôm hùm không có gián. Đây là một chương trình khuyến mãi đặc biệt của nhà hàng chúng tôi, và ông là người may mắn trúng thưởng!

-=-=- Hết -=-=-​


Mẹ, con và chú ghi điện​



- Mẹ ơi! Sao chú đó ra vào nhà mình ghi điện mà không chào hỏi ai hết vậy?

- Đàn ông "trí thức" ít nói lắm con à!

- Chú đó có đi học không mà sao không biết lễ phép vậy mẹ?

- Có chứ con! Ổng là thợ điện mà!

- Chú đó mang giày vào nhà, rồi mang cả giày leo lên giường mẹ con mình để xem đồng hồ điện nữa. Sao mẹ không nói gì hết vậy?

- Kệ "nó" con à! Có điện sáng là mừng rồi!

- !!!...

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Alô, Àlố...​



Reng...

- Alô, anh cho em hỏi ở đây có anh Hùng không ạ?

- Phải Thiết Hùng không?

- Dạ phải...

- Thế cô là gì của nó?

- Dạ... em là em gái anh ấy ạ.

- Bố láo! Tôi là anh trai nó đây, nhà tôi chỉ có mỗi mẹ tôi đẹp gái nhất nhà(!), chứ nó làm gì có em gái!

Kinh hãi (Cúp)

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Hàng xóm​



- Tại sao cậu lại đem bán chiếc kèn đồng gia bảo của nhà cậu thế? - Người bạn hỏi một nhạc công.

- Vì mình được biết, ông láng giềng vừa xin được giấy phép mua súng.






Hai người láng giềng nói chuyện với nhau:

- Rất tiếc là mấy con gà nhà tôi đã mổ sạch số hạt hoa vừa gieo bên vườn nhà bác.

Người kia đáp:

- Chuyện vặt ấy mà. Con chó nhà tôi đã cắn chết mấy con gà của nhà ông.

- Không sao. Vợ tôi đã chẹt chết con chó nhà bác bằng ôtô.

- Tôi biết rồi, vì chính tôi đã chọc thủng lốp xe của bà nhà.

- Thế à! Tiện đây tôi hỏi, nhà bác mua bảo hiểm hỏa hoạn chưa?

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Để thuốc nó giết​



Có người kia rao bán thuốc diệt rệp. Mọi người đổ xô ra mua, một loáng thì hết. Lúc đấy mới có người hỏi:

- Thế diệt rệp bằng cách nào ?

- Bắt được rệp, chỉ cần vạch mồm nó ra, bỏ thuốc vào là nó chết ngay!

- Nếu bắt được rồi thì chúng tôi tự giết chứ cần gì đến thuốc.

- À, trước kia là thế, nay có thuốc rồi, cần gì phải tự giết, để thuốc nó giết chứ.

-=-=- Hết -=-=-​

Dàn xếp được​



Hai ông hàng xóm nói chuyện với nhau:

- Này ông bạn ơi, con gà của tôi chạy qua phá hỏng mấy vồng rau của ông, tôi lấy làm ân hận hết sức.

- Có gì đâu mà ông phải ân hận. Con chó của tôi đã cắn chết con gà của ông rồi.

- Thế à, càng hay. Tin ấy khiến tôi yên tâm vô cùng vì chiếc xe hơi của tôi vừa cán chết con chó của ông.

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Thăm hỏi​



Hai ông già hỏi thăm nhau:

- Con trai bác dạo này còn đi buôn hàng trắng nữa không?

- Nó thôi lâu rồi!

- Hay quá! Thế ba năm nay nó làm nghề gì?

- Nó bóc lịch trong trại giam.



-=-=- Hết -=-=-​


Hai người bạn lâu ngày gặp nhau:

- Dạo này ông cậu thế nào?

- À, ông tớ à? Vẫn còn nằm trong nghĩa địa đấy chứ.

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Thực tế khác xa​



Hai người bạn ngồi nói chuyện với nhau:

- Thế nào, bữa tiệc tối hôm qua ngon chứ?

- Ồ, không được như ý. Nếu món súp nóng như rượu vang, nếu rượu vang lâu đời như con ngỗng quay và nếu con ngỗng béo như bà chủ bữa tiệc thì tuyệt.



-=-=- Hết -=-=-​


Hai người bạn nói chuyện:

- Ê, cậu chọn giúp tớ hai bài hát để ngày mai hát trong buổi tiệc chiêu đãi nhé.

- Sẵn sàng thôi. Nhưng có lẽ không cần chọn đến hai bài, cậu không có cơ hội hát đến bài thứ hai đâu.

- ?!


Truyện này do bạn Nguyen thi Thanh Thao gởi đến Xitrum.net




-=-=- Hết -=-=-​


Có một cửa hàng mới khai trương, ở ngoài treo tấm biển: "GIẶT LÀ NHUỘM". Một người đọc được thấy lạ bèn hỏi ông chủ cửa hàng:

- Giặt là giặt, mà nhuộm là nhuộm. Giặt là nhuộm là thế nào?

- Cậu chả hiểu gì hết. Là đây có nghĩa là là đấy! Chứ không phải là là là đâu.

- ???

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Không nên đi ăn tiệm​



- Nhà hàng kiểu gì thế này? Thịt bê không có, cá hồi không có, đến thịt lợn sữa cũng không nốt. Trả tôi cái áo bành tô để tôi đi sang nhà hàng khác vậy.

- Thưa ông, cái áo bành tô của ông bây giờ cũng không có nốt ạ!



o O o


- Tôi mất 40 phút để xắn miếng bít-tết này đấy, mà vẫn chưa xong.

- Không đi đâu mà vội, thưa ông. Nhà hàng chúng tôi mở cửa đến một giờ khuya.

-=-=- Hết -=-=-​

Không có gì đáng phàn nàn​



Cặp vợ chồng nọ âu sầu về cậu con đã bốn tuổi mà vẫn không biết nói. Đưa đi khắp lượt bác sĩ nhưng cũng chẳng tìm ra nguyên nhân. Cuối cùng một sáng đứa bé đột nhiên kêu lên:

- Mẹ ơi, bánh mì hôm nay bị cháy quá.

- Con biết nói à ? - Người mẹ mừng rỡ - Nhưng tại sao đến bây giờ con mới chịu mở miệng?

- Trước giờ mọi việc đều ổn cả.

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Người thu tiền​

Vào đêm cuối năm.

- Có ai không?

- Ai đó?

- Người buôn gạo đây.

- Chủ vắng nhà rồi.

Nhưng giọng nghe y như giọng người chủ. Vì thế người thu tiền chọc thủng một lỗ trên cửa ngăn bằng giấy và nhìn vào trong. Chủ nhân đang ngồi sưởi chân.

- A! Ông nói chủ đi vắng, nhưng ông đây rồi.

Người chủ giận dữ:

- Tại sao anh dám làm thủng cửa, đây là nhà tôi mà.

- Xin lỗi, tôi sẽ sửa lại.

Anh ta sửa lại lỗ thủng.

- Xong rồi.

- Anh không còn nhìn thấy tôi nữa chứ?

- Không thấy.

- Vậy thì tôi không có nhà.

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Gã khờ​



Khi một gã khờ trong làng bỗng dưng khoác những bộ áo lộng lẫy thì hàng xóm ai cũng thắc mắc về sự giàu có của hắn.

- Sao mà anh khấm khá lên vậy? - một người hỏi.

- Tôi trúng xổ số giải nhất - gã khờ đáp.

- Nhưng làm sao anh đoán ra số trúng?

- À, ba lần liên tiếp, tôi nằm mơ thấy số bảy; thế là tôi suy tính ba lần bảy là hai mươi bốn rồi tôi mua số 24. Thế là trúng giải nhất.

- Ðồ ngu, ba lần bảy là hai mươi mốt, đâu phải là hai mươi bốn.

- Ái chà, vậy sao - Gã khờ đáp. - Nhưng dẫu sao thì số hai bốn cũng trúng.

-=-=- Hết -=-=-​

Tay đua bất đắc dĩ​



Gã nọ đang ngạo nghễ trên chiếc xe hơi mới cáu. Trong lúc chờ đèn xanh thì có một ông lão đi xe máy cà tàng đậu kế bên. Ông lão nhìn chiếc xe láng bóng, hỏi:

- Xe đẹp quá! Giá bao nhiêu vậy con trai?

Gã kia nở mũi:

- Nửa triệu đô đấy bố! Và chạy được tới những 300 dặm một giờ!

Ông lão thích thú chồm người nhìn vào trong xe. Vừa khi ông lão xem xong thì đèn xanh, gã trai tăng tốc, phóng vọt đi. Chưa tới 10 giây, gã đã thấy ông lão ở phía sau. Ngạc nhiên, gã liền tăng tốc nhưng hình như ông lão không chịu rời gã. Cực kỳ kinh ngạc, gã nhấn ga với tốc độ tối đa nhưng vẫn thấy ông lão rạp người trên chiếc xe máy, chạy sát nút chiếc xe hơi. Đột nhiên, xe ông lão đâm sầm vào phía sau xe gã. Gã liền thắng gấp lại, phóng ra ngoài. Không thể tin nổi, ông lão vẫn còn sống, thều thào:

- Gỡ... gỡ hộ... cái dây đeo quần của bố ra khỏi... kính chiếu... hậu!

-=-=- Hết -=-=-​
 
Ðề: Truyện hài hước - Sưu tầm.

Bằng chứng thuyết phục​

- Làm thế nào mà ông có thể mua được tòa biệt thự sang trọng này trong khi thu nhập của ông rất thấp? - Kiểm toán viên thuế vụ chất vấn.

- Ô! Tôi đâu có mua! - Người đóng thuế đáp - Hè năm ngoái tôi đi câu và bắt được con cá vàng to. Khi tôi gỡ nó ra khỏi lưỡi câu, nó mở miệng nói: “Tôi là một con cá có phép thuật. Hãy thả tôi về với biển cả, tôi sẽ ban cho ông một ngôi biệt thự tráng lệ!”. Tôi ném con cá xuống biển và được tòa biệt thự này...

Kiểm toán viên nóng nảy ngắt lời:

- Làm sao ông có thể chứng minh chuyện như vậy là có thật chứ?

- Bằng chứng đấy! - Người đóng thuế vừa nói vừa chỉ vào ngôi biệt thự.

-=-=- Hết -=-=-​

Giống ai?​



Hai ông bà nội luôn tranh cãi chuyện thằng cháu đích tôn giống ai. Một hôm, hai người ngồi ngắm nó đang ngủ, bà lên tiếng trước:

- Ông thấy không, mắt của nó y như mắt tôi.

- Đấy là khi nó nhắm, lúc mở, mắt nó giống mắt tôi chứ!

- Hứ!

Đến lượt ông:

- Bà thấy không, miệng nó có khác gì miệng của tôi đâu.

- Đấy là lúc nó ngậm, khi mở, miệng nó lại giống miệng của tôi như đúc.

- Thế thì tôi hiểu rồi.

- Ông hiểu cái gì?

- Tôi hiểu ra một điều: tại sao nó lại nói nhiều và hay ăn hàng.

- !!!

-=-=- Hết -=-=-​
 
Bên trên