Sinh ra và lớn lên ở ngoại thành HN, trong ký ức của tôi vẫn còn nguyên vẹn hình ảnh của chú chim chìa vôi với hai màu đen trắng với chiếc đuôi xòe to như chiếc quạt nhảy chân sáo trên mái ngói đỏ tươi mỗi buổi trưa hè. Hồi đó tôi mới chỉ biết bắt những tổ chim sâu hay chào mào về nuôi, con chim chìa vôi lúc ấy nó dường như là một thứ cao sang không thể với tới…Và thật lòng thì ước mơ của tôi lúc ấy lại là một đôi vẹt Hồng Kông vàng óng giống nhà thằng bạn hàng xóm.
Ký ức là như vậy, hình ảnh vẫn còn nguyên trong đầu như mới ngày hôm qua, nhưng nó vẫn là một cuốn phim câm. Vì là vùng ven, dân cư cũng đông, cây cối ít nên thật sự tôi không hề biết đến giọng hót của chú chìa vôi kia nó tròn méo ra làm sao vì hiếm hoi lắm mới thấy có một chú chìa vôi xuất hiện.
Nhiều người nghĩ tôi chơi than giỏi lắm, sâu lắm, nhưng tôi xin khẳng định tôi cũng ko khác các bạn là bao nhiêu đâu, chỉ có điều tôi đam mê cái giống đen trắng này đến cháy bỏng. Mùa vải năm 2009, tôi có dịp được về thăm Thanh Hà, và ngủ lại đó một đêm, không có quê nên cái không khí buổi sáng ở nông thôn kéo tôi dậy sớm lắm, để hít hà, để lắng nghe, để cảm nhận…Và cái âm thanh gây ấn tượng mạnh nhất đối với tôi đó chính là từ loại chim đen trắng từ trong cuốn phim câm của tuổi thơ.
Về đến HN, căn đúng ngày phiên chợ HĐ, phóng xe thật sớm xuống đó cùng một người bạn để tìm mua một chú chích chòe về bổ sung vào bộ sưu tập lúc ấy chỉ có CM và khuyên. Cũng lò mò trên mạng mấy ngày để xem các cao thủ dạy chọn con chim ra sao, tôi bắt con cim dáng nhỏ nhất chợ hôm đó, lại vớ thêm được em cm lân dáng đẹp mê hồn, trong lòng phấn khởi chuẩn bị về thả cim sang lồng nghe hót đây…hihi.
Trời bỗng dưng đổ mưa rào, mưa như trút, treo túi cim vào xe, mặc áo mưa và tôi vẫn quyết định lên đường vì cứ nghĩ đến lúc thả cim sang lồng, được ngắm nghía chú chìa vôi thỏa thích là không thể hoãn sự sung sướng đó lại được.
Đến nhà còn chưa kịp đóng cổng, vội vàng vứt xe đấy để đi thả cim cái đã, nhưng ô hay, túi cim đã không cánh mà bay. Vậy là xong rồi, túi xi măng gặp nước mưa, đi đường xa nó rơi mất lúc nào không biết, cảm giác lúc đó thực sự là hụt hẫng vô cùng, vì ước mơ lại phải tạm gác lại vài hôm.
Sau bốn ngày chờ mong dài đằng đẵng cuối cùng thì cũng đến phiên Bưởi, tôi tự nhủ quả này phải làm 2 em cho có con dự bị, chia làm hai túi, chia hai bên, rơi con này còn con kia. Cơ mà chả rơi mất con nào, sau vài hôm vào cám cim đã ăn bột rất tốt. Nhưng thú thật đấy là lúc tôi bắt đầu chán nản với cái giống trắng đen sang trọng, lịch lãm mà nhát như cáy này.
Hai con cim từ khi vào lồng đến lúc ra khỏi đó mặt mũi xước sát, lông lá te tua, trông chẳng giống với những gì còn in đậm trong tâm trí của tôi. Sau một năm dzời chăm bẵm, tôi quyết định mở cửa lồng cho 2em nó ra đi vào cái ngày tôi bắt về một chú than Nha Trang – con cim làm thay đổi căn bản nhận thức của tôi về chim chích chòe than.
(to be continued)
- Update trang 2 & trang 3
- Những thắc mắc liên quan đến than Nam - Bắc (xin mời xem trang 4)