Đó là quan điểm của bạn còn đối với mình thì là đam mê thôi chứ không phân biệt sang hèn. Mình chơi than từ cách đây 30 năm (lúc còn nhỏ ở quê bắt chim non nuôi). Mình đam mê tiếng hót của nó lúc bình minh, rất lãnh lót, bây giờ chơi than cũng là do đam mê tiếng hót của nó và để nhớ về tuổi thơ. Sau này mới chơi lửa (mình miền Tây không có lửa trong thiên nhiên). Mi thì mình không chơi vì nói thật cũng thích nó lắm nhưng chim về tới miền Tây thì 90% là chim dạt (có tiệm chim mới chủ nhật rồi nhập về 5 con mà bị 3 con mái, 2 con còn lại thì nhỏ xíu, hót không ra đuôi, ra cánh gì cả).
Mình có nhận xét thế này: Trong các loài chim chích chòe (than, lửa, đất) thì con lửa là dễ thuần, dễ hót, khó ăn cám, chăm thay lông cực kỳ khổ sở, kỳ công (thường 3-4 tháng mới xong lông). Đất thì dễ nuôi, siêng miệng, hót hét cả ngày nhưng dễ lộn, và đặc biệt là dễ chết bất đắc kỳ tử và giọng hót thì không được hay lắm.
Riêng về than: Cực kỳ khó thuần với chim bổi, dễ sinh tật lỗi (mình có con than bổi 4 mùa, rất thuần nhưng đem ra phơi nắng gần đường đi bị xe chạy rất nhanh qua một cái là giật mình lộn luôn). Chim non thì ôi thôi là tật, có khi nuôi chục con chẳng để lại chơi được con nào. Các tật lỗi chung thường gặp ở than là: xù, chụp, cắn bố lồng, mổ ức (tự sướng, những con căng lửa mà tự sướng nhìn rất kinh: tự cắn, lăn lộn dưới đáy lồng), ngoái, ngữa, lộn. Về giọng hót thì mình thích than nhất nhưng mà để có một con hót hay, dài, luyến đảo thì phải sàng lọc ra trong rất nhiều con. Còn hót xòe như con của bác lukhach thì có khi cả trăm con mới có một (gọi là hót xòe khi nó đứng hót một mình cũng xòe, cũng tạt cầu lên xuống chứ không phải khi ra cội hót đấu nha - vì trên 90% hót đấu con nào cũng xòe).
Vì vậy để tìm được một con than hay là cực kỳ khó khăn chứ không như mấy em chào mào (một phần nào đó là mi
). Một người mà thuần được một con than hót múa là người rất tâm huyết với nó, rất có tính kiên nhẫn, rất tốn nhiều công sức, tiền bạc vì phải đổi chim liên tục.