Bà xã mình thì chẳng ủng hộ cũng chẳng ngăn cản (vì biết có ngăn cũng chẳng được). Gần như bx không quan tâm mấy đến chuyện chim cò của mình. Mua con chim mới chắc phải đến cả tháng bx mới biết, nhưng mua chục trứng về làm cám chim là bx biết ngay, rồi lại kêu ca: "vợ con thì chẳng có trứng mà ăn lại còn mua cho chim", trong khi đó thì vợ con đang ngồi xé nguyên một con gà luộc chấm muối chanh. Thôi thì kệ, chơi cứ chơi. Mỗi lần bx kêu mình lại nói cho: "thằng đàn ông mà không có được niềm vui trong chính ngôi nhà của mình thì sớm muộn rồi cũng sẽ tìm niềm vui ở nơi khác". Mà quả thật, từ ngày nuôi chim thì mình ít đi chơi, chỉ quanh quẩn ở nhà với chim. Đi đâu cũng chỉ 1 tý rồi về. Chẳng hiểu các bà vợ kêu ở cái gì nữa? Sợ tốn kém chăng? Chơi bên ngoài còn tốn gấp vạn lần ấy chứ, chưa tính đến chuyện xa đọa, nghiện ngập. Trong khi nuôi chim chỉ bỏ vốn ban đầu, còn cám bã, mồi tươi thì đáng bao nhiêu đâu. Đến lúc chán thì lại bán được, không lo mất giá. Nói chung là chẳng mất gì mà lại được ăn chơi lành mạnh.