Ðề: Quán trà đá đạo
vừa nghe mấy cụ nói chuyện về đặt tên đường ở HN, nhiều cái thú vị phết
Ví như:
- Vì sao đặt tên là đường Giải Phóng: Tích xưa kể lại rằng, ở khu phía nam HN, có anh tên là Phóng, chym dài vô đối, xung quanh khu vực ko ai địch lại được, mỗi lần a mà đi ấy, thì phải đứng cách xa bồn đến cả mét thì mới đủ tầm, tiếng lành đồn xa nên người đời gọi anh là Phỏng "Dái dài" (ngày xưa gọi tục chym là dái, các cụ bảo thế). Sau dần dần gọi cho tiện thì chỉ gọi là anh Phỏng "dái" thôi. Anh đã giúp đỡ rất nhiều chị e chồng bỏ, chồng chê, chồng yếu sinh lý... trong thời kỳ đất nước còn khó khăn, cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay. Đến khi a ra đi, chị em nhất quyết đề nghị phải đặt tên con đường chạy qua nhà anh là Phỏng "dái", để tưởng nhớ công ơn của anh. Về sau, vừa để ko phụ lòng chị em, vừa để cho có tí "văn hóa" trong cách gọi thì chúng ta đã có tên đường là Giải Phóng cho đến tận bây giờ
- Tên đường Linh Đàm: Thì tích xưa cũng có kể, ở khu này ngày trước, có anh tên là Đam, người quê gốc ở miền trung, ra đây sinh sống và lập nghiệp. Anh là bạn chơi thân với anh Phỏng, anh này có sở thích rất dị, phải gọi là niềm đam mê mới hợp, đó là thích ... của c e, đam mê đến độ quên ăn quên ngủ, nên dân gian gọi vui là Đam "lìn" (miền trong gọi cái ấy là lìn ạ, các cụ lại bảo thế) Anh cũng theo chân anh Phỏng đem lại niềm vui cho chị em, sau khi a Phỏng chết, ko hiểu do buồn bã nhớ bạn, hay là chỉ còn mình a gánh vac nghĩa vụ đem lại niềm vui cho c e, lao lực quá mà một thời gian sau a cũng quy tiên. Để tưởng nhớ công ơn của a, các chị e lại một lần nữa kiến nghị đặt tên đường qua nhà anh từng sinh sống là Đam "lìn", lại do vấn đề văn hóa, nên gọi lái là Linh Đàm cho nó mỹ miều, tên đấy vẫn còn lưu lại cho đến ngày nay