e phải nuôi từ chim con lên, và e phải nuôi lồng rộng + thường xuyên thả nó ra cho nó đi lòng vòng nhà + cắt cánh , vì thứ 1 khi két nó mới vừa lớn , bay đã rành rồi , nhưng khi nó bay thân nó nặng nề, nó phải dùng lực lớn để bay , và nó chưa biết điễm dừng, làm 1 cái quá mạng , rồi ra ngoài nhìn lạ quá , bỡ ngỡ rồi không biết làm sao về nhà hoặc là kêu không xuống , vẹt bản thân nó không được nhanh nhẹn , mà còn baby nữa thì càng ngu ngơ , rồi + thêm đa số người vn mình nuôi từ lúc đút ăn thiệt , nhưng thấy em nó vừa cứng thì đã xích chân cho lên vòng cung đứng chiễm chệ rồi,người nhìn thì đẹp thiệt nhưng về phần con chim rất buồn chán, vẹt còn non nó rất hiếu động , tìm tòi đủ thứ, lại thích đồ chơi, thích khám phá, mà ngày này qua ngày nọ phải bị xích chân lên vòng cung, rồi có thể thời gian đầu em nó còn thân thiện, mình còn có thể tháo xích cho em nó đứng lên tay, nhưng dần dà về sau nó dữ quá cắn vài phát khi mình tháo xích, thì hết muốn tháo xích, vậy là biết cuộc đời của e vẹt luôn, khi nó thoát khõi siềng xích thì còn không mau cao bay xa chạy chứ nói gì mà thân thiện hay qua về .... Cho nên năm đầu tên e phải cắt cánh và phải đối xữ thật tốt với nó, cho nó cãm giác thân thiện,khi nó lớn mà vẫn đi theo mình, mình đi đâu nó theo đó,không phải theo đòi ăn đâu nha, no hay đói thì đi đâu cũng đu theo mình rồi sau khi nó thay lông lần đầu tiên tới đó chim đã trưỡng thành, bay lượn cũng điêu luyện, và nó đã biết nhiều hơn lúc còn baby thì nó sẽ k bay đi mất đâu em .Còn sáo , cưỡng .v.v thì ai cũng nuôi lồng , nó có bị xích chân đâu.nó coi cái lồng của nó là lãnh thổ và là cái nhà của nó,trong lồng cũng thoãi mái và có đồ ăn đầy đủ nên nó sẽ k đi,còn vẹt thì coi cái vòng cung như là địa ngục thì sao mà không đi luôn . vẹt cũng như 1 đứa con nít, nếu dạy không khéo sẽ làm hư nó