* Bài học rút ra từ Tây Du Ký * - Khi Tôn Ngộ Không chuẩn bị giơ gậy giết yêu quái thì luôn có 1 vị phật nào đó xuống nói là: "thú cưỡi của người này"," Cháu của người kia", "Con của người nọ" ... =>Ý nghĩa: "mấy đứa làm chuyện ác toàn là Con Ông Cháu Cha". - Trên đường đi thỉnh kinh tất cả các rắc rối đều do cái "ngu" của Đường Tăng mà ra. =>Ý nghĩa: mấy thằng ngu lúc nào cũng làm sếp. - Bát Giới xua nịnh nhưng lúc nào cũng được ăn no, ngủ kỹ. =>Ý nghĩa: mấy thằng nịnh thường được sung sướng. - Sa Tăng thật thà và lúc nào cũng bưng bê khuân vác , bao nhiêu việc nặng điều làm hết. =>Ý nghĩa: thật thà lúc nào cũng thiệt thòi. - Tôn Ngộ Không: tài giỏi xuất chúng và bị Đường Tăng cho đeo cái vòng kim cô, nhưng lúc nào cũng là thằng đầu tiên phải xông vào hang cọp cứu "sếp". =>Ý nghĩa: người tài luôn bị sếp kìm hãm (vòng kim cô), không có cơ hội phát huy tài năng và gặp chuyện gì nguy hiểm gì thì cũng là thằng lĩnh đòn trước tiên. - Bạch Mã: Chân dài đến nách nhưng cũng chỉ làm thú cưỡi cho"sếp". =>Ý nghĩa: Đẹp mà không có "cái đầu" thì cũng chỉ làm "thú cưng" cho "sếp" 1 thời gian. Khi già, yếu sẽ bị thải ra để tuyển "ngựa mới"
Nhưng em thấy ngộ không cũng hơi ngang ngược đó chứ...ngông cuồng, khoe khoang. =>những người tài giỏi có lẽ cũng vậy )