Mấy ngày nay các bé sunshine liên tục chôn chim chết. Chim chết ở đây đều rơi xuống trong tình trạng bị cắt cánh. Thiết nghĩ chim trong rừng người ta đã phá rừng. Giờ chạy đến thành phố còn chịu chết thảm thế này.
Mấy bé chôn chim xong rồi hỏi : cô ơi sao chim chết thế hả cô?
Mới đầu còn suy luận chim bị chó cắn nhưng sao quanh đây chẳng thấy con chó nào. Chim già quá chết thì cũng không hẳn. Đến khi con chim thứ hai chết tương tự thì mình mới phát hiện trường nằm trong khu dân cư có rất nhiều chùa.
Ngày Phật đản thay vì chỉ cần dâng một tấm lòng ước mong thế giới bình an, chúng ta lại mong cầu nhiều quá, đến nỗi từ bi cũng phải mong cầu, từ bi không đi đôi với hiểu biết thì chỉ là phá hoại mà thôi. Ngày xưa Đường Huyền Trang vì thương chú cá bị bắt dưới sông mà đổi tiền mang chú cá đi phóng sinh, thế nhưng ngày nay chim trời cá bể toàn bị con người bủa vây, bắt lấy , hành hạ, lúc trước thì cho uống thuốc , bây giờ dã man hơn, cắt cánh đi để chúng không bay được xa, bắt lại cho dễ. Đói khát và khổ sở. Chim cá sống trong điều kiện tù ngục để thỏa mãn cho cái lòng từ bi vô minh của thiên hạ. Chim bay ra rồi thì nửa số bị bắt lại tiếp tục chịu đọa đày, nửa số còn lại thì phơi xác khắp nơi, bị chó mèo ăn thịt hay lấy ra giỡn chơi.
Mùa Phật Đản càng gần thì tội ác càng tăng, con mèo nhà bạn mình một ngày vồ được chục con chim đem vô nhà chơi, số lượng đó đỉnh điểm trúng vào ngày phât Đản.
Thiết nghĩ xưa kia Phật bỏ cả cuộc đời để thoát vô minh và dạy con người bớt tối tăm, bớt dã man, sao bây giờ chúng ta thờ Phật một cách vô minh và dã man đến thế?
Chúng ta ham phước, mong phước, tham lam đến tột cùng, xin hỏi có bao nhiêu người đi chùa mà không cầu cho mình? Cầu cho mình không sai, nhưng phải xuất phát từ niềm tin và tình thương. bạn có thể mong mình làm ăn phát đạt hơn, nhưng trên hết nếu bạn mong khách hàng của mình nhờ sự hợp tác của mình mà tốt hơn, thì chính bạn sẽ có sự cố gắng nhất định, và chính lời mong cầu này là động lực cho mình làm điều đúng đắn trong tương lai. Bạn có thể cầu sức khỏe khi ốm đau, nhưng trên hết bạn nên cầu nguyện từ khi còn khỏe mạnh, để mỗi ngày sống là một ngày tạ ơn vì hôm nay còn khỏe mạnh. Hai nữa là niềm tin, nếu như bạn tin trời Phật đã nhận lời bạn từ lâu rồi, cái mà bạn đang trải qua chính là quá trình tất yếu phải đi qua để nâng cấp bản thân mình, bạn bớt đi lo lắng , sợ hãi và vô minh. Tôi hiểu tôi, bạn và nhiều người khác nữa chúng ta luôn có nỗi sợ, luôn có mong cầu, nhưng mong cầu quá mà không nhìn nhận được vần đề sẽ khiến người ta càng làm càng rối. Mong tiền quá mức mà ép khách hàng hay lừa dối khách hàng thì cũng chỉ mất khách mà thôi. Mong sức khỏe quá mức chỉ làm người ta uống thuốc lung tung và làm mồi ngon cho các công ty quảng cáo. Cuối cùng đến mức nghĩ rằng làm cái này có phước cái kia có phước thì nhắm mắt mà làm, cũng không nghĩ có phước thật không, phước đó đâu ra? Thì làm phước mà hại bao người, bao sinh linh khác.
Trẻ em của chúng ta chưa bao giờ được học để hỏi tại sao, để làm gì? Tôi thấy có bé hỏi mẹ : thế con học đàn để làm gì , tại sao con phải học thì bị mẹ trả lời chung chung, có khi mắng át đi. Đứa trẻ thông minh là thế mà sao ta chèn ép bắt chúng nghe lời.
Để rồi từ thông minh chúng ta chuyển sang vô minh hết, làm vì người ta nói tốt, uống thuốc vì người ta nói tốt, đầu tư vì người ta nói tốt. Nói chung ta làm theo trào lưu, làm theo cái người khác "nói là tốt" mà không ý thức được nguyên nhân và kết quả khi làm việc gì.
Nếu bạn là phụ huynh đọc bài viết này, tôi mong bạn đừng áp đặt con nữa mà luôn cùng con tìm hiểu nguyên nhân của vấn đề, tại sao và làm cách nào , làm điều đó để làm gì?
bạn sẽ thấy phóng sinh nếu không từ tâm và từ trí tuệ, sẽ là một sự vô minh từ lòng tham, thậm chí đó là tham từ bi.
Tôi không cho là những người này mua chim về thả là được phước, họ chỉ làm vì mong được cái phước đó, vì mong quá mà họ cũng không hiểu chim cá từ đâu ra, mà chỉ dùng hình thức và nghi lễ để thỏa mãn nỗi mong cầu. Mình có vì con chim con cá đó không để thực sự tìm hiểu điều gì xảy ra với chúng, hay mình chỉ là " cho thỏa" cái tôi của bản thân, cái cảm xúc nhất thời của bản thân?
Bao nhiêu người làm từ thiện mà không tìm hiểu cái tổ chức từ thiện đó ra sao, có dùng trẻ em người già để lừa lọc không? Mình cho từ thiện hay nuôi tội ác?
Thật ra mình dạy con cũng thế, mình vì con hay vì sự thỏa mãn của chính mình? Mình muốn con giỏi, con hoàn hảo là vì con hay vì thỏa mãn mình có con xịn? Có phải đứa trẻ nào cũng xịn, và có bao bao nhiêu đứa trẻ được bố mẹ tìm hiểu, bố mẹ học hỏi cách nuôi dạy để thực sự sống hạnh phúc và sống là chính mình?
Nếu từ bi không đến từ trái tim, mà chỉ là hình thức để thỏa mãn nỗi mong cầu, từ bi sẽ làm từ vô minh, và từ bi trong vô minh sẽ là con dao mang đến nỗi đau cho nhiều người, nhiều sinh linh, nhiều thế hệ!
Ai đọc bài này xin giúp tôi nói với những ai đang thả chim cầu phước ngoài kia , dừng tiếp tay với cái ác.
Cũng xin bạn luôn hỏi mình và dạy con biết hỏi rằng: việc này tại sao mình phải làm? Mình làm để làm gì và ai sẽ bị ảnh hưởng hay được ảnh hưởng những những gì mình làm?
Luôn luôn đặt câu hỏi và tích cực tìm câu trả lời đúng đắn. đó là phương thuốc chống vô minh và khai mở ánh sáng của cuộc đời.
Mấy bé chôn chim xong rồi hỏi : cô ơi sao chim chết thế hả cô?
Mới đầu còn suy luận chim bị chó cắn nhưng sao quanh đây chẳng thấy con chó nào. Chim già quá chết thì cũng không hẳn. Đến khi con chim thứ hai chết tương tự thì mình mới phát hiện trường nằm trong khu dân cư có rất nhiều chùa.
Ngày Phật đản thay vì chỉ cần dâng một tấm lòng ước mong thế giới bình an, chúng ta lại mong cầu nhiều quá, đến nỗi từ bi cũng phải mong cầu, từ bi không đi đôi với hiểu biết thì chỉ là phá hoại mà thôi. Ngày xưa Đường Huyền Trang vì thương chú cá bị bắt dưới sông mà đổi tiền mang chú cá đi phóng sinh, thế nhưng ngày nay chim trời cá bể toàn bị con người bủa vây, bắt lấy , hành hạ, lúc trước thì cho uống thuốc , bây giờ dã man hơn, cắt cánh đi để chúng không bay được xa, bắt lại cho dễ. Đói khát và khổ sở. Chim cá sống trong điều kiện tù ngục để thỏa mãn cho cái lòng từ bi vô minh của thiên hạ. Chim bay ra rồi thì nửa số bị bắt lại tiếp tục chịu đọa đày, nửa số còn lại thì phơi xác khắp nơi, bị chó mèo ăn thịt hay lấy ra giỡn chơi.
Mùa Phật Đản càng gần thì tội ác càng tăng, con mèo nhà bạn mình một ngày vồ được chục con chim đem vô nhà chơi, số lượng đó đỉnh điểm trúng vào ngày phât Đản.
Thiết nghĩ xưa kia Phật bỏ cả cuộc đời để thoát vô minh và dạy con người bớt tối tăm, bớt dã man, sao bây giờ chúng ta thờ Phật một cách vô minh và dã man đến thế?
Chúng ta ham phước, mong phước, tham lam đến tột cùng, xin hỏi có bao nhiêu người đi chùa mà không cầu cho mình? Cầu cho mình không sai, nhưng phải xuất phát từ niềm tin và tình thương. bạn có thể mong mình làm ăn phát đạt hơn, nhưng trên hết nếu bạn mong khách hàng của mình nhờ sự hợp tác của mình mà tốt hơn, thì chính bạn sẽ có sự cố gắng nhất định, và chính lời mong cầu này là động lực cho mình làm điều đúng đắn trong tương lai. Bạn có thể cầu sức khỏe khi ốm đau, nhưng trên hết bạn nên cầu nguyện từ khi còn khỏe mạnh, để mỗi ngày sống là một ngày tạ ơn vì hôm nay còn khỏe mạnh. Hai nữa là niềm tin, nếu như bạn tin trời Phật đã nhận lời bạn từ lâu rồi, cái mà bạn đang trải qua chính là quá trình tất yếu phải đi qua để nâng cấp bản thân mình, bạn bớt đi lo lắng , sợ hãi và vô minh. Tôi hiểu tôi, bạn và nhiều người khác nữa chúng ta luôn có nỗi sợ, luôn có mong cầu, nhưng mong cầu quá mà không nhìn nhận được vần đề sẽ khiến người ta càng làm càng rối. Mong tiền quá mức mà ép khách hàng hay lừa dối khách hàng thì cũng chỉ mất khách mà thôi. Mong sức khỏe quá mức chỉ làm người ta uống thuốc lung tung và làm mồi ngon cho các công ty quảng cáo. Cuối cùng đến mức nghĩ rằng làm cái này có phước cái kia có phước thì nhắm mắt mà làm, cũng không nghĩ có phước thật không, phước đó đâu ra? Thì làm phước mà hại bao người, bao sinh linh khác.
Trẻ em của chúng ta chưa bao giờ được học để hỏi tại sao, để làm gì? Tôi thấy có bé hỏi mẹ : thế con học đàn để làm gì , tại sao con phải học thì bị mẹ trả lời chung chung, có khi mắng át đi. Đứa trẻ thông minh là thế mà sao ta chèn ép bắt chúng nghe lời.
Để rồi từ thông minh chúng ta chuyển sang vô minh hết, làm vì người ta nói tốt, uống thuốc vì người ta nói tốt, đầu tư vì người ta nói tốt. Nói chung ta làm theo trào lưu, làm theo cái người khác "nói là tốt" mà không ý thức được nguyên nhân và kết quả khi làm việc gì.
Nếu bạn là phụ huynh đọc bài viết này, tôi mong bạn đừng áp đặt con nữa mà luôn cùng con tìm hiểu nguyên nhân của vấn đề, tại sao và làm cách nào , làm điều đó để làm gì?
bạn sẽ thấy phóng sinh nếu không từ tâm và từ trí tuệ, sẽ là một sự vô minh từ lòng tham, thậm chí đó là tham từ bi.
Tôi không cho là những người này mua chim về thả là được phước, họ chỉ làm vì mong được cái phước đó, vì mong quá mà họ cũng không hiểu chim cá từ đâu ra, mà chỉ dùng hình thức và nghi lễ để thỏa mãn nỗi mong cầu. Mình có vì con chim con cá đó không để thực sự tìm hiểu điều gì xảy ra với chúng, hay mình chỉ là " cho thỏa" cái tôi của bản thân, cái cảm xúc nhất thời của bản thân?
Bao nhiêu người làm từ thiện mà không tìm hiểu cái tổ chức từ thiện đó ra sao, có dùng trẻ em người già để lừa lọc không? Mình cho từ thiện hay nuôi tội ác?
Thật ra mình dạy con cũng thế, mình vì con hay vì sự thỏa mãn của chính mình? Mình muốn con giỏi, con hoàn hảo là vì con hay vì thỏa mãn mình có con xịn? Có phải đứa trẻ nào cũng xịn, và có bao bao nhiêu đứa trẻ được bố mẹ tìm hiểu, bố mẹ học hỏi cách nuôi dạy để thực sự sống hạnh phúc và sống là chính mình?
Nếu từ bi không đến từ trái tim, mà chỉ là hình thức để thỏa mãn nỗi mong cầu, từ bi sẽ làm từ vô minh, và từ bi trong vô minh sẽ là con dao mang đến nỗi đau cho nhiều người, nhiều sinh linh, nhiều thế hệ!
Ai đọc bài này xin giúp tôi nói với những ai đang thả chim cầu phước ngoài kia , dừng tiếp tay với cái ác.
Cũng xin bạn luôn hỏi mình và dạy con biết hỏi rằng: việc này tại sao mình phải làm? Mình làm để làm gì và ai sẽ bị ảnh hưởng hay được ảnh hưởng những những gì mình làm?
Luôn luôn đặt câu hỏi và tích cực tìm câu trả lời đúng đắn. đó là phương thuốc chống vô minh và khai mở ánh sáng của cuộc đời.