[Truyện cười] Khám bệnh

ngoctuan

Đại Bàng Bố
Nhân viên
Tham gia
11 Tháng chín 2010
Bài viết
9,238
Điểm tương tác
1,818
Điểm
65
Tuổi
43
Địa chỉ
Ho Chi Minh
Một người đàn ông cùng vợ đến phòng khám:
– Thưa bác sĩ, hình như tôi bị liệt dương. Khi lên giường với vợ tôi không tài nào “cương” lên được.
– Anh ra ngoài đợi một lát, – bác sĩ phán. – Còn chị, cởi hết quần áo ra… Bây giờ yêu cầu chị lại đứng trước mặt tôi…Yêu cầu chị nằm sấp… yêu cầu chị nằm ngửa… yêu cầu chị chị dang rộng hai chân…Xong rồi, chị mặc quần áo vào đi và ra ngoài gọi chồng vào đây.
– Anh bình thường, không bệnh tật gì đâu. Tôi cũng không “cương” lên được, – bác sĩ kết luận.

11112.jpg


Tế nhị
Ông chủ Công ty nọ không may bị tai nạn, bị mất bên tai trái. Một ngày kia, ông ta có một cuộc phỏng vấn với 3 ứng cử viên sáng giá. Người đàn ông đầu tiên biết rõ những gì công ty đang cần và tỏ ra rất xuất sắc trong suốt buổi phỏng vấn.

Tới câu cuối cùng, ông chủ hỏi:

– Anh có nhận thấy tôi có gì khác thường không?

– Tại sao không, thưa ông. Tôi đã cố tình lờ đi nhưng không thể không nhận ra rằng ông không có lỗ tai trái. – Người thứ nhất tự tin trả lời.

Ông chủ tức giận và không nhận anh ta.

Người thứ hai là một phụ nữ, cô ta tỏ ra còn xuất sắc hơn người thứ nhất. Nhưng khi ông chủ hỏi cô ta câu hỏi cuối cùng tương tự thì cô ta cũng trả lời :

– Vâng, ông không có lỗ tai.

Ông chủ tức điên và tống cổ cô ta ra ngoài.

Người thứ ba là một cậu sinh viên vừa ra trường, thông minh và đẹp trai. Anh chàng tỏ ra rất có tương lai về công việc kinh doanh.

Nhưng ông chủ vẫn hỏi câu cuối cùng:

– Anh có thấy tôi có gì khác thường không?

Và trước sự kinh ngạc của ông chủ, anh thanh niên thản nhiên:

– Nếu tôi không lầm, ông đang mang kính sát tròng.

– Anh quả là một người quan sát tinh tế – Ông chủ thốt lên – Tại sao anh nhận thấy điều này?

Anh thanh niên cười lăn lộn trên ghế:

– Bởi vì, thưa ông… không thể đeo kính có gọng khi không có lỗ tai ạ!

11111.jpg


Ngôn ngữ học
Một giáo sư ngôn ngữ học trên đường trở về nhà sau buổi dạy. Qua một góc tối, ông bị tên cướp nọ chặn lại.

– Giơ tay lên! – Tên cướp rít qua kẽ răng.

Giáo sư điềm tĩnh:

– Anh phải nói là: “Giơ hai tay lên!”, chứ nếu anh nói “Giơ tay lên!” thì tôi chỉ giơ có một tay thôi!

Tên cướp cười nhạt:

– Thế là đúng đấy. Giơ một tay lên và đưa ví cho tôi bằng tay kia!

Hai giọt sữa

Hai giọt sữa gặp nhau trong 1 bình sữa vào ngày đẹp trời nọ. Cái bình đang lắc lư theo điệu salsa, bachata làm cả hai đều ngất ngây và cùng uốn éo, giật lắc. “Oh salsaaaaaaaaaaa! Oh sexyyyyyyyyyy!” Sự đụng chạm ban đầu từ vô tình dần chuyển sang bản năng thúc giục.
Họ yêu nhau say đắm và quyết định cư…ới nhau. Một thời gian sau, giọt sữa cái mới đề nghị với giọt sữa đực 1 chuyện quan trọng: “Anh ơi, mình có con đi”.
Giọt sữa đực buồn rầu đáp: “Xin lỗi em, anh là sữa đã tiệt trùng rồiiiii”.

——————–

Tên cầm đầu thị thần và bọn hoạn quan trong phủ chúa rất ghét Quỳnh. Chúng bèn bàn nhau tìm cách hại Quỳnh. Chọi với Trạng thế nào nổi về mặt đối đáp nghĩa lý, văn chương, bọn chúng bày ra chọi gà. Chúng nuôi nhiều gà nòi nổi tiếng, có con ăn giải mấy năm liền, nức tiếng cả kinh kỳ, phố Hiến. Lúc đầu chúng đến gạ, Quỳnh từ chối. Sau thấy chúng nài nỉ năm lần, bảy lượt, Quỳnh chậc lưỡi: “Ừ thì chọi”. Bên kia mừng rơn, vội về phục thuốc, phục sâm cho gà đẫy lực trước khi ra sân đấu. Chúng còn dẻo miệng tán tỉnh mời được cả chúa nhận lời đến ngự tọa cuộc vui.

- Sới chọi mở giữa ban ngày vào một buổi sáng tại sân nhà Trạng. Không kể nhà chúa và lũ lâu la hầu cận, hôm ấy nhiều quan văn, quan võ trong triều, cùng dân chúng kinh thành nghe tiếng, chen chúc chật như nêm.

- Một hồi ba tiếng trống vừa dứt, cả hai đều tung gà ra sới. Gà của bọn quan thị, thoạt trông đủ biết là gà chiến lão luyện. Da nó trần trụi đỏ au, đôi mắt là hai hòn than lửa, mỏ thì quặp xuống, trông còn dễ sợ hơn mỏ đại bàng. Nó chưa rướn cổ, giang cánh, chỉ mới ướm cựa đặt những ngón chân xuống nền bằng mà bụi cát đã vẩn lên từng đám… Trong khi đó, trông đến gà của Trạng, ai cũng phải cười. Không những nó thiếu khí thế oai phong, ngay đến cốt cách bình thường của một con gà chọi cũng không có được. Nhìn kỹ, nó như loại gà sống thiến, nhưng ở đây, chưa có ai có thể bất ngờ tới điều đó. Biết đâu đấy “tâm ngẩm đá ngầm chết voi” thì sao?

- Hai “đấu thủ” gặp nhau ở vòng giao chiến thứ nhất. Người ta thấy gà của Trạng không thu thế gì, đập cánh phành phạch nhảy chồm ngay lên mổ vào đầu đối phương. Số đông khán giả vốn có cảm tình với Trạng ghét lũ nịnh thần quan hoạn, đã vỗ tay reo hò. Vừa ngay đấy, con gà thiện chiến kia ra miếng. Chỉ một loáng, nó xỉa cựa chân trái vỡ ức con gà của Trạng… Kẻ “chiến bại” rũ lông cánh nằm giẫy đành đạch… Trên chòi cao, chúa cả mừng cười khoái trá. Người đứng xem chán ngán bỏ về, còn bọn quan thị thì hò reo đắc thắng. Một tên đến trước mặt Trạng, nói khiêu khích:

- Thế mà có kẻ dám bảo gà của Trạng mấy lần chọi thắng gà của xứ Tàu. Té ra chỉ toàn đồn hão!

- Quỳnh làm bộ buồn phiền đáp lại: Vâng, các ông nói phải. Trước kia gà của tôi cũng cứng cựa, nhưng từ khi nó bị thiến nó mới đâm ra đổ đốn thế này.

- Bây giờ nhà chúa và lũ tay chân mới biết Trạng chơi xỏ, đem gà thiến ra chọi với gà chính cống. Thầy tớ chúa tôi bẽ mặt, nháy nhau rút quân cho nhanh. Trạng vẫn không tha, cứ lễ mễ ôm con gà chết, chạy theo đám quan gia, cờ, quạt… mà khóc:

- Khốn nạn thân mày , gà ơi! Mày đã bị thiến thì còn đua đòi làm gì? Tao đã bảo, mày không nghe, mày cứ ngứa nghề mà tranh chọi…Hu…hu… mày chết nhục nhã, hèn hạ cũng là đáng đời mày, chỉ thương tao tốn cơm, phí thóc, mất công toi nuôi mày, gà ơi là … con gà… bị thiến… kia ơi!

- Tiếng Trạng khóc gà “đuổi” tận vào cung cấm. Bọn quan lại đóng chặt mấy lần cửa, vẫn còn nghe văng vẳng câu chửi mỉa đau như hoạn.

——————–

Khóa học luyện trí nhớ mà hai vợ chồng già nọ vừa trải qua tuyệt vời đến nỗi họ luôn kể cho tất cả mọi người nghe về nó. Biết chuyện, người hàng xóm sang gặp ông lão (đang ở ngoài vườn) và hỏi:

- Người dạy khóa luyện trí nhớ mà ông kể đó tên là gì vậy?

- Ờ… để tôi suy nghĩ một chút… Tên loài hoa mà mùi của nó rất tuyệt, có gai nữa, là gì nhỉ?

- Ông muốn nói đến hoa hồng à?

- Ông lão hướng vào trong nhà: A, đúng rồi! Này, bà Hồng ơi, thầy giáo dạy luyện trí nhớ tên gì bà nhỉ?

Hỏi không đúng lúc

Trong lúc bố mẹ đang cãi nhau, Tèo hỏi: “Bố ơi con tên gì?”.

Bố quát:

– Tên con mẹ mày.

Tèo quay sang hỏi mẹ:

– Mẹ ơi con tên gì?

Mẹ dỗi:

– Thằng bố mày.

Tèo ra hỏi chị, lúc này chị đang nghe nhạc, và được trả lời:

– Oh! yeah.

Tèo tiếp tục hỏi anh đang xem bóng đá. Anh nói: “David Beckham”.

Hôm sau Tèo đi học, cô giáo hỏi tên gì, Tèo thưa:

– Tên con mẹ mày.

Cô giáo giận dữ:

– Em nói gì thế?

– Thằng bố mày.

Cô giáo tức quá:

– Tôi sẽ đuổi học em.

– Oh!yeah.

– Em nghĩ em là ai?

– David Beckham.



Bông hồng…
Suse khóc nức nở với bạn gái:
- Gred là một tay đê tiện.
- Hắn ta làm gì cậu vậy? – Người bạn lo lắng hỏi.
- Tối hôm nọ hắn đến tặng tớ một bông hồng và nói: “Anh đến nhà bạn anh xem trận khai mạc World Cup là anh về ngay. Anh xin thề sẽ lại có mặt bên em khi bông hồng này bắt đầu héo”. Thế rồi anh ta mất tăm từ lúc đó đến bây giờ.
- Còn bông hồng thì đã héo tàn?
- Không, đó là một bông hồng giấy.


Vẫn phản đối
Đưa bất kỳ cô gái nào về nhà, chàng trai cũng thấy bà mẹ không ưng. Một người bạn khuyên anh ta: “Cậu hãy tìm một cô giống mẹ cậu, khi đó thế nào bà cũng thích”.

Chàng trai làm theo lời khuyên và cuối cùng kiếm được một cô như ý. Anh ta kể với người bạn đã khuyên hôm trước:

- Mình kiếm được một cô từ hình thức, cách ứng xử, ăn mặc cho đến việc nấu nướng đều giống mẹ mình. Và cuối cùng, đúng như cậu nói, bà cụ thích cô ta.

- Thế thì tốt quá rồi còn gì, bao giờ làm đám cưới?

- Tốt gì mà tốt, tớ cứ tưởng bố tớ dễ tính như mọi lần, ai dè lần này lại phản đối kịch liệt.
Sẽ chỉ yêu ai?
Một chàng trai soạn e-mail:

- “Em thân yêu của anh, nhớ em nhiều lắm, cuối tuần này đi nghỉ cùng anh nhé! Chúng mình sẽ có 2 ngày tuyệt vời bên nhau. Anh sẽ yêu em, yêu em nữa, và chỉ yêu em thôi!”.

- Xong xuôi, anh ta tự nhủ: Mình save bức thư lại, sẽ rất thuận lợi cho sau này. Rắc rối ở chỗ là chọn địa chỉ nào để gửi đi. Tuần trước cặp với Julia rồi, tuần tới không biết nên rủ Anne hay Cathy?
 
Bên trên