Tiễn mẹ theo chồng (Sưu tầm)
Không biết đăng bài vào đâu nên đưa tạm lên đây. Nếu có gì không phải nhờ MOD/MIN move giúp. Cảm ơn nhiều!
Hôm nay đọc được một bài thơ trên facebook của facebook Tú Tửu mình thật xúc động đến bật khóc một mình trước màn hình, mình cũng nằm trong hoàn cảnh này nhưng thật may mắn Má đã không làm điều này với mình, càng khóc bao nhiêu thì càng thương Má bấy nhiêu.
Tác giả thay lời đứa trẻ thốt lên những lời đau khổ khi người mẹ phụ lòng một đứa con nhỏ bé của mình. Bài thơ đã lấy được nước mắt của người đọc, cảm nhận được tiếng khóc xé lòng, nỗi buồn thui thủi của đứa trẻ khi những người xung quanh không ai đồng cảm nỗi buồn này của em, nỗi đau đến tột cùng phải chịu đựng khi người thân nhất của đời mình là mẹ cũng chẳng thèm chút bận tâm đém xỉa đến cái nỗi buồn ấy mà lo an vui bên cái tình yêu của mẹ, mẹ dường như không chút đắng đo cho cuộc đời em từ bây giờ không biết đi về đâu ông bà ngoại sẽ cưu mang hay cậu dì sẽ nâng đỡ. Mẹ người đã xé ruột cho mình ra đời ấy vậy cũng bỏ rơi thì liệu rằng người thân cưu mang sẽ mặn mà lo lắng cho em từng bữa cơm manh áo từng con chữ hay là em phải làm việc vất vả để có từng bữa ăn chứ đừng nói tới con chữ nó xa vời.
Người cha bỏ rơi, tưởng rằng đời em sẽ được an ủi bởi người mẹ thế nhưng em thật bất hạnh người mẹ cũng không cam chịu đi tìm niềm vui khác, em đành an phận sống như những đứa trẻ không may mắn mồ côi cha mẹ. Dù điều kiện như thế nào thì bây giờ bữa cơm của em cũng thiếu đi sự quan tâm của người mẹ chỉ biết có để ăn cho no không còn dám ao ướt được ăn ngon những món mẹ nấu, đòi ăn những món mình thèm như những đứa trẻ cùng trang lứa. Ngủ cũng không có vòng tay ấm áp của người mẹ nữa rồi đêm hôm lở có sốt cao thì cũng chờ tới sáng hẳn hay chứ không còn ai chườm khăn cạo gió pha nước chanh đề hạ cơn sốt chứ nói đến đưa đi bệnh viện.
Rồi đây trên đường đời của em sẽ phải thui thủi một mình, nhìn những đứa em mà cũng người mẹ ấy sinh ra được chăm sóc thì lòng sẽ càng buồn hơn nhưng đó cũng chính là động lực lớn nhất trong cuộc đời giúp em phải đối diện và chinh phục với chính cuộc sống này. Những nỗi đau em gánh chịu trên đường đời những cảm nhận của em về cuộc sống xung quanh sẽ là nội công thâm hậu giúp em vững chãi mạnh mẽ bước trên đường đời này.
=======================
Hôm nay mẹ bước theo chồng
Họ hàng làng xóm rất đông đến mừng
Lẻ loi con hóa người dưng
Lòng con chợt ước mình đừng sinh ra!
Mẹ cười rạng rỡ như hoa
Con buồn đôi mắt lệ nhòa đứng trông
Mẹ ơi mẹ có biết không
Áo con tuy đẹp nhưng lòng xót xa!
Người ta có mẹ có cha
Con có cha mẹ như là mồ côi
Bơ vơ lạc lõng trên đời
Đớn đau đói khát biết người nào lo!
Nghẹn ngào chẳng dám khóc to
Cỗ bàn khách khứa dô hò thật vui
Gầm bàn lặng lẽ con chui
Quệt ngang nước mũi sụt sùi nhìn ra!
Mẹ giờ là vợ người ta
Chỉ ít phút nữa xe hoa đi rồi
Mẹ lo hạnh phúc mà thôi
Mẹ ơi có biết con ngồi khóc không!
Mẹ vui cất bước theo chồng
Đời con còn lại mênh mông nỗi buồn!
TÚ TỬU
Không biết đăng bài vào đâu nên đưa tạm lên đây. Nếu có gì không phải nhờ MOD/MIN move giúp. Cảm ơn nhiều!
Hôm nay đọc được một bài thơ trên facebook của facebook Tú Tửu mình thật xúc động đến bật khóc một mình trước màn hình, mình cũng nằm trong hoàn cảnh này nhưng thật may mắn Má đã không làm điều này với mình, càng khóc bao nhiêu thì càng thương Má bấy nhiêu.
Tác giả thay lời đứa trẻ thốt lên những lời đau khổ khi người mẹ phụ lòng một đứa con nhỏ bé của mình. Bài thơ đã lấy được nước mắt của người đọc, cảm nhận được tiếng khóc xé lòng, nỗi buồn thui thủi của đứa trẻ khi những người xung quanh không ai đồng cảm nỗi buồn này của em, nỗi đau đến tột cùng phải chịu đựng khi người thân nhất của đời mình là mẹ cũng chẳng thèm chút bận tâm đém xỉa đến cái nỗi buồn ấy mà lo an vui bên cái tình yêu của mẹ, mẹ dường như không chút đắng đo cho cuộc đời em từ bây giờ không biết đi về đâu ông bà ngoại sẽ cưu mang hay cậu dì sẽ nâng đỡ. Mẹ người đã xé ruột cho mình ra đời ấy vậy cũng bỏ rơi thì liệu rằng người thân cưu mang sẽ mặn mà lo lắng cho em từng bữa cơm manh áo từng con chữ hay là em phải làm việc vất vả để có từng bữa ăn chứ đừng nói tới con chữ nó xa vời.
Người cha bỏ rơi, tưởng rằng đời em sẽ được an ủi bởi người mẹ thế nhưng em thật bất hạnh người mẹ cũng không cam chịu đi tìm niềm vui khác, em đành an phận sống như những đứa trẻ không may mắn mồ côi cha mẹ. Dù điều kiện như thế nào thì bây giờ bữa cơm của em cũng thiếu đi sự quan tâm của người mẹ chỉ biết có để ăn cho no không còn dám ao ướt được ăn ngon những món mẹ nấu, đòi ăn những món mình thèm như những đứa trẻ cùng trang lứa. Ngủ cũng không có vòng tay ấm áp của người mẹ nữa rồi đêm hôm lở có sốt cao thì cũng chờ tới sáng hẳn hay chứ không còn ai chườm khăn cạo gió pha nước chanh đề hạ cơn sốt chứ nói đến đưa đi bệnh viện.
Rồi đây trên đường đời của em sẽ phải thui thủi một mình, nhìn những đứa em mà cũng người mẹ ấy sinh ra được chăm sóc thì lòng sẽ càng buồn hơn nhưng đó cũng chính là động lực lớn nhất trong cuộc đời giúp em phải đối diện và chinh phục với chính cuộc sống này. Những nỗi đau em gánh chịu trên đường đời những cảm nhận của em về cuộc sống xung quanh sẽ là nội công thâm hậu giúp em vững chãi mạnh mẽ bước trên đường đời này.
=======================
Hôm nay mẹ bước theo chồng
Họ hàng làng xóm rất đông đến mừng
Lẻ loi con hóa người dưng
Lòng con chợt ước mình đừng sinh ra!
Mẹ cười rạng rỡ như hoa
Con buồn đôi mắt lệ nhòa đứng trông
Mẹ ơi mẹ có biết không
Áo con tuy đẹp nhưng lòng xót xa!
Người ta có mẹ có cha
Con có cha mẹ như là mồ côi
Bơ vơ lạc lõng trên đời
Đớn đau đói khát biết người nào lo!
Nghẹn ngào chẳng dám khóc to
Cỗ bàn khách khứa dô hò thật vui
Gầm bàn lặng lẽ con chui
Quệt ngang nước mũi sụt sùi nhìn ra!
Mẹ giờ là vợ người ta
Chỉ ít phút nữa xe hoa đi rồi
Mẹ lo hạnh phúc mà thôi
Mẹ ơi có biết con ngồi khóc không!
Mẹ vui cất bước theo chồng
Đời con còn lại mênh mông nỗi buồn!
TÚ TỬU
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành: