BỐ...LẠY MÀY!!! Bố mày vất vả gian nan Xin ông bà ngoại để mang mẹ về Cánh hoa xinh xắn đồng quê Bố luôn chăm bón mân mê nhẹ nhàng Bây giờ mày đã chen ngang Bố, mày chia sẻ...mỏ vàng xài chung Ưu tiên số một mày dùng Còn bố thi thoảng tiệc tùng tí thôi Trời ơi! Bố dặn dùng môi Sao mày cắn chặt mà lôi thế này Nhiều khi quá chén đang say Bố chỉ mơn trớn nhẹ tay cơ mà Bố lạy mày thả ngay ra Mày nghịch như thế có mà tiêu luôn Nhìn mà quặn thắt trong lòng Còn đâu nét đẹp màu hồng ngày xưa. Con ơi bố cũng lạy mày Mày dùng như thế bố đây hết nhờ Bao năm bố chỉ dám sờ Dám xoa, dám nắn, mà giờ mày xơi Kiểu gì vừa cắn vừa lôi Như này hỏng hết đồ chơi con à Bố xin mày đấy nhả ra Để cho nguyên vẹn cả nhà dùng chung…