Thơ vui đối đáp vợ chồng

ngoctuan

Đại Bàng Bố
Nhân viên
Tham gia
11 Tháng chín 2010
Bài viết
9,238
Điểm tương tác
1,818
Điểm
65
Tuổi
43
Địa chỉ
Ho Chi Minh
Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau
"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?"

Ông chồng đọc xong trả lời:

"Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"

Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:

"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công "

Ông chồng hồi đáp:

"Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?"

Bà vợ rằng:

"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"

Chồng tiếp bực mình:

"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng "

Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp :

"Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch... thế là xong"

Ông chồng càng tức giận hơn:

"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là... xong"

Bà tiếp:

"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"

Chồng nghe thế liền gởi lại:

"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"

Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:

"Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"

12472634_537799719735491_489484895618865283_n.jpg
 
******** Ái chà chà....
12472634_537799719735491_489484895618865283_n-jpg.13149.html


*** Chân lấm bùn gót son bèo tấm
Tưởng thôn quê anh vội dấn thân
Nào ngờ tổ đỉa mà lươn
Hóa ra cô gái bán diêm hết thời .
 
Hi Hi ... ở Kinh Môn HD có câu chuyện về cái Dốc mông ( Đường đi ra phà mây )...câu chuyện về anh bộ đội mới cưới vợ ... được mấy ngày thì anh ấy lại phải đi chiến trường B ... ngặt một điều là khi xuất ngũ thì anh ấy lại lấy vợ bé ở trong đó luôn ko về ... cô vợ cả chờ chồng mãi ko về ... mãi về sau thì cô ấy mới bít là chồng mình đã có vợ bé ở trong nam ... và cô ấy mới viết thư nói khéo với chồng thế này .....
***** Vợ :
Thử ruộng ba bờ cạnh Dốc mông
Từ ngày anh đi vẫn bỏ không
Cỏ mọc lan bờ ko người vén
Em mướn người cày có được ko ....????.

***** Chồng ( tưởng vợ chưa bít mình có vợ bé ):
Anh biết ruộng mình cạnh Dốc mông
Nhưng anh còn đang bận việc công
Cỏ mọc lan bờ cứ để đó
Giải quyết xong công anh sẽ về .

**** Vợ ( thấy chồng ko thật thà mới nói cứng ):
Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Nhiều thằng nhòm ngó anh biết ko ???
Anh mau thu xếp về cày cấy
Nếu để lâu ngày em xung công .

***** Chồng ( căng thẳng ....cú ):
Thửa ruộng ba bờ của nhà ông
Ông đây còn đang bận việc công
Cỏ mọc lan bờ cứ để đó
Thằng nào động đến chết với ông.

***** Vợ ....:
Đã thế thì em thuê lực sĩ (ok)
Anh về mọi thứ vẫn như xưa.
**** Ok .
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Bên trên