Bác ấy, ngoài 70 tuổi. Bác và bác trai có 1 căn nhà gần khu công nghiệp (bác trai đã mất từ lâu, bác 1 mình nuôi 5 người con khôn lớn), giá 500 triệu. Tui làm hợp đồng cho bác bán căn nhà này, luôn đao đáo 1 điều, bán nhà xong, bác ở với ai.
Bác có 5 người con, người làm công nhân, người làm thợ hồ, người bán bánh tráng trộn, người đi làm thuê và 1 người làm….giàu. Tuyệt nhiên, 4 người đầu tiên, không ai yêu cầu mẹ phải chia tiền bán nhà cho họ, tất cả các anh chị đều đồng ý, bán nhà và để tiền cho bác dưỡng già, bác muốn sống với ai củng được. Nhưng như thế, tui đã ko viết sts này. Đứa cuối cùng, là đứa giàu nhất, nhà mặt tiền anh này có khoảng 6 căn ngay khu phố thương mại trải dài từ GD-TB, xe hơi nhà anh này có khoảng tầm 3-4 chiếc các loại, trong đó bèo nhứt là chiếc Camry, sổ tiết kiệm mở hầu như Ngân hàng nào củng có ít nhất vài tỷ.
Ngày làm thủ tục công chứng tại xã, tui ngỡ ngàng. Anh này củng hiểu luật lắm…
“Mẹ bán đất này được 500 triệu, phải chia làm đôi, mẹ được 250 triệu, phần còn lại chia làm 5 phần, mỗi người con 50 triệu”. 04 anh chị em còn lại (dù họ rất nghèo, chạy ăn từng bữa), tuyệt nhiên không ai đồng ý lấy tiền của mẹ. Các anh chị đều đồng ý để bác gửi ngân hàng dưỡng già.
Riêng anh ta phán: “Mẹ phải viết giấy nợ cho tui, ghi rõ ràng nợ tui 50 triệu, xã làm chứng, lỡ khi lấy tiền bán đất mẹ không đưa tui thì sao”.
Bác gái hai mắt rưng rưng…không nói được 1 lời, tui nghĩ, trong lòng bác đau lắm. Chồng mất mấymươi năm, ngay cả khi còn son trẻ, thanh xuân vò vỏ 1 mình nuôi con khôn lớn. vậy mà…ngày nó còn nghèo khổ ….bác ko nói thêm, nấc lên từng tiếng….nhìn xa xăm, nước mắt chảy dài trên đôi gò má xương xẩu nhăn nhúm.
Ngày tui đi nộp thủ tục xin cấp GCN, con người đó, đổi ý, ko đồng chịu đồng ý bán nhà, tuyên bố “nhà đất này tui mua lại, mẹ phải dọn đi liền, tiền của tui là tiền đầu tư, không thể để không được”. Nói thiệt, máu điên của tui đã lên tới não. Sau khi thỏa thuận tiếp, cuối cùng, anh ta củng nhượng bộ đồng ý với điều kiện “bán đất thì chủ đất mới phải cho mẹ tui ở lại đây và nuôi tới khi chết”.
p/s: đã vào mùa mưa, tui sẽ không bao giờ ngạc nhiên, khi hay tin, có thằng bị trời đánh.
Bác có 5 người con, người làm công nhân, người làm thợ hồ, người bán bánh tráng trộn, người đi làm thuê và 1 người làm….giàu. Tuyệt nhiên, 4 người đầu tiên, không ai yêu cầu mẹ phải chia tiền bán nhà cho họ, tất cả các anh chị đều đồng ý, bán nhà và để tiền cho bác dưỡng già, bác muốn sống với ai củng được. Nhưng như thế, tui đã ko viết sts này. Đứa cuối cùng, là đứa giàu nhất, nhà mặt tiền anh này có khoảng 6 căn ngay khu phố thương mại trải dài từ GD-TB, xe hơi nhà anh này có khoảng tầm 3-4 chiếc các loại, trong đó bèo nhứt là chiếc Camry, sổ tiết kiệm mở hầu như Ngân hàng nào củng có ít nhất vài tỷ.
Ngày làm thủ tục công chứng tại xã, tui ngỡ ngàng. Anh này củng hiểu luật lắm…
“Mẹ bán đất này được 500 triệu, phải chia làm đôi, mẹ được 250 triệu, phần còn lại chia làm 5 phần, mỗi người con 50 triệu”. 04 anh chị em còn lại (dù họ rất nghèo, chạy ăn từng bữa), tuyệt nhiên không ai đồng ý lấy tiền của mẹ. Các anh chị đều đồng ý để bác gửi ngân hàng dưỡng già.
Riêng anh ta phán: “Mẹ phải viết giấy nợ cho tui, ghi rõ ràng nợ tui 50 triệu, xã làm chứng, lỡ khi lấy tiền bán đất mẹ không đưa tui thì sao”.
Bác gái hai mắt rưng rưng…không nói được 1 lời, tui nghĩ, trong lòng bác đau lắm. Chồng mất mấymươi năm, ngay cả khi còn son trẻ, thanh xuân vò vỏ 1 mình nuôi con khôn lớn. vậy mà…ngày nó còn nghèo khổ ….bác ko nói thêm, nấc lên từng tiếng….nhìn xa xăm, nước mắt chảy dài trên đôi gò má xương xẩu nhăn nhúm.
Ngày tui đi nộp thủ tục xin cấp GCN, con người đó, đổi ý, ko đồng chịu đồng ý bán nhà, tuyên bố “nhà đất này tui mua lại, mẹ phải dọn đi liền, tiền của tui là tiền đầu tư, không thể để không được”. Nói thiệt, máu điên của tui đã lên tới não. Sau khi thỏa thuận tiếp, cuối cùng, anh ta củng nhượng bộ đồng ý với điều kiện “bán đất thì chủ đất mới phải cho mẹ tui ở lại đây và nuôi tới khi chết”.
p/s: đã vào mùa mưa, tui sẽ không bao giờ ngạc nhiên, khi hay tin, có thằng bị trời đánh.
Relate Threads
Latest Threads