Hôm qua đi ăn cơm chay, vừa xuống thì được anh giữ xe dắt xe cho sẵn sàng, thấy vui trong bụng, hỏi:
- Tiền xe nhiêu anh?
- Em muốn cho nhiêu cho
“Muốn cho nhiêu cho” – có thể nói đó là câu nói mà ai ở Sài Gòn cũng biết và cũng quen. Khi người bán không thể định giá mà người mua cũng chẳng biết mặc cả thế nào. Cũng như leo lên taxi mà đi một đoạn gần xịt, tài xế cũng chẳng bấm đồng hồ vì biết chắc cũng chẳng được đến 12 ngàn. “Muốn cho nhiêu cho”, thường mang cả cái rộng lượng dễ chịu của người trả tiền, đâu đó thấp thoáng cái phóng khoáng và tình nghĩa của người Sài Gòn. Đoạn đường ngắn chỉ có 15 ngàn, nhưng bạn sẵn sàng đưa 20 ngàn cho chẵn tiền, coi như là cho sự dễ tính của câu nói "Muốn cho nhiêu cho" hay "Có nhiêu cho nhiêu"
Hồi tôi còn bé, mẹ tôi làm tổ trưởng tổ dân phố. Cả xóm ai cũng biết và quý, tất nhiên tôi cũng được quý lây. Có một hôm mẹ bận không chở đi học, tôi đành phải đi bộ ra đầu ngõ để bắt xe ôm. Chú xe ôm nhanh nhảu, vừa chạy vừa than thở chuyện đường xá đông đúc, rồi cướp giật đủ thứ. Sài Gòn là vậy, từ những tài xế cho đến cả những chị bán hàng trong chợ, họ trò chuyện với chúng ta tự nhiên và gần gũi như đã quen biết. Đó không phải thảo mai, thực sự đó là nét tính cách chung của dân Sài Gòn và chính nét đó làm cho mảnh đất này dễ chịu, khiến bạn dễ thở, dễ hòa nhập.
Trở lại với câu chuyện tôi đi xe ôm, vừa đến nơi, tôi cũng nhanh nhảu hỏi bao nhiêu tiền, bác tài xế xởi lởi: “Con là con cô tổ trưởng phải không? Vậy thôi con cho chú nhiêu cũng được, muốn cho nhiêu cho!”
Thật là lúc đó tôi cũng bối rối lắm, vì cũng không biết phải đưa bao nhiêu cho đặng. Người ta đi xe ôm kỳ kèo cả 5 ngàn 10 ngàn, tôi thực sự khó nghĩ. Thế là móc ra đưa chú 30 ngàn. Chú xe ôm cầm tiền cười toe toét: “Đưa chi nhiều vậy con, chú lấy hai chục thôi, nể mẹ con cũng giúp đỡ chú giấy tờ mấy lần”. Tôi cũng không biết nói gì, cảm ơn chú rối rít.
Người Sài Gòn là vậy, họ sống vì tiền, họ đến neo đậu lại Sài Gòn cũng vì tiền, nhưng để tồn tại được ở chốn này, tiền không phải là thứ quan trọng nhất. Cái quan trọng nhất là cái tình. Cái tình không đon đả, đôi khi còn có chút bỗ bã nhưng không có cái tình, bạn chắc chắn không sinh tồn được ở chốn này!
Nguồn: Bestie