một bức thư

ong cham chich

Thành Viên Tích Cực
Tham gia
30 Tháng sáu 2011
Bài viết
1,537
Điểm tương tác
2
Điểm
38
Lang thang trên blog của một người bạn, đọc bải viết này thấy cũng đáng để suy tư:





Chim non rời tổ ấm


Viết cho mình, viết cho con

Một thời gian dài tôi thường băn khoăn với suy nghĩ: không biết con mình lớn lên sẽ như thế nào?

Con có thành công trong cuộc sống?
Con có hạnh phúc?
Con có tìm được tình yêu chân thật?
Con có... v.v... và v.v.....
Nhưng một trong những câu hỏi luôn luôn bao quanh tự thân tôi: Con có rời xa tôi không?
Liệu rồi lớn lên, trưởng thành, tôi còn có thể được hưởng cảm giác sung sướng như hiện tại thế này mỗi tối: khi mà tôi ngồi trên ghế êm nệm ấm xem TV, đọc sách và luôn có con hí hoáy chơi đồ chơi gì đó bên cạnh mình ?
Liệu đến bao giờ tôi sẽ không còn được hưởng cảm giác ôm trọn con trai yêu dấu trong vòng tay, cảm nhận hơi ấm thân thể con mạnh khỏe, hơi thở, ánh mắt, mái tóc con dịu dàng yêu thương trao trọn cho mình - như hiện tại.
Con lớn rồi, và con có cần tôi không? Con có sẽ hỏi tôi mỗi khi con bối rối? Con có sẽ kể cho tôi nghe những điều tuyệt diệu về cô bạn gái mới quen? Con có sẽ muốn cho tôi hay những trục trặc cuộc đời, tình yêu, sự nghiệp, bạn bè... làm con trăn trở, băn khoăn mà con đang đau đớn, khổ sở cất trong lòng ?...
Tôi rồi thì sẽ già, và tôi có còn cần cho con nữa không ?
Tôi ngắm nhìn những chú chim non tôi trong vườn chim của mình:
chúng sinh ra, mỏng manh, đỏ hỏn, xinh xắn, bất lực trước môi trường và mọi thứ xung quanh: phụ thuộc hoàn toàn vào cha mẹ và tôi - người nuôi chim.
Tôi cho chim bố mẹ ăn gì: chúng sẽ đút mớm cho bé chim non xinh xắn kia ăn nấy.
Thức ăn tốt, bổ dưỡng, cộng với sự tiêu hóa một phần từ diều chim bố mẹ: chim non ăn ngoan, hấp thu tốt, lớn nhanh, khỏe mạnh, đẹp đẽ.
Thiếu nước, thiếu thức ăn, chất lượng thức ăn kém, khí hậu quá lạnh..: chim non có thể chết, hoặc còi cọc, xấu xí, kích thước/màu sắc không đạt như mong muốn.

Tất cả phụ thuộc vào bố mẹ chim và người nuôi là tôi. Nếu sống ngoài hoang dã thì chim non phụ thuộc chỉ vào sự chăm sóc của bố mẹ chúng.
Biết bao công lao!
Biết bao khổ cực!
Biết bao tình yêu!

Rồi chim non lớn lên: chập chững ra miệng tổ: đập đôi cánh học bay, học chuyền. Bay chuyền quãng ngắn trên cành cây, rồi tối đến nhóc chim lại theo tiếng gọi yêu thương của bố mẹ về tổ ngủ.
Bỗng một hôm: bản năng mách bảo cho chim non biết mình đã đủ lông cánh, chim bay vụt đi: vĩnh biệt bố mẹ, vĩnh biệt tổ ấm!

Chim không bao giờ quay về lại chiếc nôi xưa!
Chim không còn nhớ cha mẹ nữa!
Chim sẽ tự mình phải đối phó với vô vàn bất trắc của cuộc đời.
Bản năng sẽ dạy chim cách tồn tại một mình trong thế giới!

Rồi chim kết đôi, chim lại sinh con, chim chăm mớm con mình, rồi những bé con ấy theo tiếng gọi tự nhiên: cũng sẽ lại bay vụt đi mãi mãi!
Còn con tôi !?


Viết bởi GoldenCanary
 
Ðề: một bức thư

Lâu ko on, nhân tiện ko ngủ được dạo 4r một chút ^^.
Hình như dạo này GC rất ít on cac 4r hay sao ấy nhỉ?
 
Ðề: một bức thư

Lâu ko on, nhân tiện ko ngủ được dạo 4r một chút ^^.
Hình như dạo này GC rất ít on cac 4r hay sao ấy nhỉ?
Cong việc, con cái, gia đình và cả tuổi tác nữa bác ạ, có lẽ cô ấy cũng thấm mệt với mấy thứ trên, rồi con bầy finch, vài con vẹt và cả cái vườn xinh trên sân thượng nữa, làm gì còn thời gian, hihi.
 
Ðề: một bức thư

hay !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Bên trên