Kiếm hiệp chuyển thể từ đời thực

ngoctuan

Đại Bàng Bố
Nhân viên
Tham gia
11 Tháng chín 2010
Bài viết
9,238
Điểm tương tác
1,818
Điểm
65
Tuổi
43
Địa chỉ
Ho Chi Minh
Mùa đông năm Bính Thân, Việt Nam quốc, kỷ Thống Nhất, niên hiệu Quang Phúc. Thăng Long kinh đô, có tên tiểu tốt họ Đào tên Thuấn cậy anh làm Chánh đội trưởng suất đội giám lộ vận tải Thăng Long thành làm nhiều việc hung hãn, coi trời bằng vung, dân khắp kinh thành ai nấy đều ghét. Một dạo vì mải chơi bời mà y và đồ đệ bị trễ chuyến Vân Xa ở bến Nội Bài, đám sai dịch ở đấy nhất quyết không cho tên Thuấn qua cửa. Tức giận tên Thuấn mắng nhiếc làm náo loạn cả bến.
Lúc ấy có Phó Hộ Chủ Vân Xa Thị Nữ ở đó đi ngang, thấy cảnh bất bình liền cầm thông minh thủ bài họa hình kẻ càn quấy. Tên Thuấn cùng đồ đệ thấy bị họa hình thì nổi giận tấn công viên thị nữ hòng cướp lấy thông minh thủ bài. Quần chúng đều kinh hãi không ai dám ngăn cản. Rất may có hai vị đại hiệp chẳng biết từ đâu lập tức xông vào cứu giá nếu không e tính mạng nữ nhi khó toàn. Xong hai vị đại hiệp đi đâu không rõ.
Không hại được người lại bị họa hình, dân chúng xỉ vả, hắn còn lớn tiếng mang danh của anh trai ra dọa. Chẳng ngờ nữ nhi kia lại chính là thiên kim tiểu thơ nhà quan lục bộ thượng thư. Chuyện đến tai triều đình, chưởng quản nội các, đông các điện đại học sĩ, Oai Đầu vương Nguyễn Xuân Phúc cả giận hạ lệnh đình chỉ tước hết quyền hạn của tên Thuấn, lệnh cho bộ hình điều tra nghị tội.
Tên Thuấn biết đụng phải tiểu thơ rồi thì kinh hãi, ngày đêm đứng cửa xin xá tội, nhưng nhà lục bộ thượng thư quyết không thèm tiếp. Muốn biết chuyện ra sao xin chờ hạ hồi phân xử.
 
Vị thiếu gia này, hôm đó ra ngoài không biết bước chân nào ra trước, chỉ "lỡ" tay gạt ví vào mặt một nữ tử vô danh, những tưởng tùy tiện nói một hai câu liền có thể tiêu sái rời đi, vốn thân ca ca cũng là một phương thế lực, ở đất này tuyệt đối có thể quét ngang hết thảy. Chỉ là một tiểu nữ nhân nho nhỏ ở phi trường, há lại để vào mắt. Dám phản kháng ư? Hừ, coi như cao tầng tông môn các ngươi cũng phải cho ta vài phần mặt mũi mà nhượng bộ lui binh.

Ai ngờ vô thượng thiên uy ầm ầm giáng xuống, phong vân thất sắc, đại địa rung chuyển, hàng loạt nhân vật cự đầu đua nhau hàng lâm, gào thét đòi tru diệt vị thiếu gia kia. Lúc này thiên hạ mới chấn kinh, ai ngờ được cô nương liễu yếu đào tơ nọ hóa ra xuất thân từ gia tộc thập phần kinh khủng, cao thủ như mây, không thiếu tồn tại dậm chân đủ rung một góc trời, ẩn hiện đằng sau còn có bóng dáng của đại lão tiên giới, bối cảnh cao đến dọa người. Thất phu nổi giận, máu tươi ba thước, nữa là đại hiền tu vi thông thiên, ngươi đánh ái nữ nhà người ta, đây không phải đang tìm chết sao? Đế uy mênh mông áp xuống, từng đạo pháp chỉ tới tấp bay đến, cao tầng các đại giáo tiên môn run rẩy, chỉ biết ân cần hỏi thăm 18 đời tổ tông mấy tên đui mù gây họa liên lụy đến mình.

Thiếu gia kia hoảng sợ, biết mình đá phải thiết bản, vội vàng cúi đầu tìm cách bồi tội, nào ngờ đến giờ đại môn nhà người ta ở đâu mình còn chưa được thấy. Huynh đệ của mình cũng không khá hơn, chưa kịp tự kiểm điểm rút kinh nghiệm thì nhận được hung tin: quan đạo vô biên giờ không đến phiên hắn bước nữa rồi, giờ biết đi đâu tìm được thuốc chữa hối hận đây.

Vậy mới có câu, trời tạo nghiệt còn có thể sống, tự mình gây nghiệt không thể sống.
 
Bên trên