Khám ông tù trưởng.............

phoenix108

Thành Viên Tích Cực
Tham gia
25 Tháng mười 2010
Bài viết
971
Điểm tương tác
7
Điểm
38
Địa chỉ
VietNam
Bên Nam Phi và nhiều nước châu Phi, có các ông tù trưởng (xếp bộ lạc), và các vị này được người ta tôn trọng hơn cả chính quyền, sợ hơn cảnh sát. Ông tù trưởng nọ có 12 bà vợ và 42 đứa con. Ông cưới thêm bà thứ 13, nhưng bà này không có con.

Một hôm, một vị GS về sản phụ khoa ghé chỗ bộ lạc của tù trưởng thuyết trình, ông tù trưởng mời về khám cho bà 13. Bà 13 rất bình thường, không có vấn đề gì cả. GS bèn xin khám cho ông tù trưởng, ông tù trưởng bảo ông có 42 đứa con, làm gì có vấn đề, nhưng rốt cuộc cũng để cho vị GS khám tinh trùng.

Kết quả thì té ra ông tù trưởng này xưa nay không thể có con !!!

Vị GS đắn đo. Nói ra thì có thể ông ta chặt đầu cả 12 bà vợ và 42 "nghiệt chủng", càn quét luôn cả đám đàn ông đã "cho mượn tinh trùng", còn không nói thì tội cho bà 13.

Cuối cùng, vị GS kêu bà vợ 13 và bà thứ 7, có 5 người con, vào phòng kín và nói với bà thứ 7:

- Bà làm cách gì mà có 5 đứa con được, xin chỉ cho bà 13.

Lời bình: Thật là khó xử khi lòng nhân đạo và lương tâm nghề nghiệp bị mâu thuẫn
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


ông Bác sĩ kiện ông Điện Lực.

Tại Tòa Án hôm nay rất đông người đến dự khán phiên xử vụ ông Bác sĩ kiện ông Điện Lực.

Chánh Án :
- Yêu cầu ông Bác sĩ kể rõ sự việc

Bác sĩ :
- Trước mặt quý Tòa là Nam bệnh nhận mà tôi chữa trị làm chứng. Hôm đó bệnh nhân "nằm sấp" để tôi xem xét bệnh "trĩ", sau đó tôi đến tủ thuốc lấy thuốc thì bị cúp điện. Đối với bệnh này việc chữa trị không có gì khó khăn, cứ dùng thuốc bôi vào "cục trĩ" là xong, vài ngày sau tự nó rụng mất.

- Vậy chuyện gì mà kiện ông Điện Lực?

- Khi điện cúp, bệnh nhân tưởng ngưng chữa bệnh

- ???

- Bệnh nhân "nằm ngửa…"

- !!!

- Tôi bôi thuốc vào chổ đó…

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
NGU SI !!!!!

Hai Oan hồn gặp nhau trong nghĩa trang.
- Sao mày chết?
- Tao bị chết cóng. Mới đầu thì tay chân tao đông cứng, đau nhức vô cùng, nhưng sau đó thì tao thiếp đi, chết êm ả. Còn mày?
- Tại vợ tao ngoại tình.
- Vợ mày ngoại tình mắc mớ gì mày chết?
- Tao biết nó ngoại tình nên một hôm tao về nhà đột xuất. Tao thấy nó nằm trong giường không mặc quần áo.
Tức quá, tao chạy xuống hầm, không thấy tình nhân nó, tao chạy lên gác xép, cũng không thấy ai,
tao đang chạy ra nhà kho thì bị lên cơn đau tim, chết. Thằng ma kia nói :
- Thằng ngu si, nếu mày kiếm trong tủ lạnh thì tao với mày đâu có chết.

--------------------------------------------------------------------------
UẤT ỨC THẦN CHƯỞNG.....

Thủa trung nguyên kiếm hiệp.. 1 anh vớ được 1 quyển bí kíp võ công..anh giở ra và ngay trang đầu có ghi : nếu muốn học đc môn võ này..người phải thiến..
Vì khao khát muốn được làm minh chủ võ lâm..anh ta chấp nhận..
Sau khi thiến xong giở trang sau thì có ghi tiếp : nhưng không thiến thì cũng cũng không sao..
...Về sau môn võ này được lưu truyền với cái tên “uất ức thần chưởng “
------------ --------- --------- --------- --------- --------- --------- --
SỐ ĐÀO HOA !!!!

Bạn bè bảo tôi là thằng cô đơn vì tôi khong có bạn gái.
Nhưng tôi cũng đã từng có người con gái the cùng tôi sống chết có nhau : "Không trả nợ cho bà, bà thề sống chết với mày".
Cũng từng có người con gái cùng tôi hẹn ước đến kiếp sau : "Muốn cua chị mày hả? Đợi kiếp sau đi cưng ".
Và từng có người con gái cam lòng tự nguyện vì tôi mà chết : "Cái gì? Làm bạn gái ông? Tui thà chết còn hơn" ....
Nghĩ lại tôi thấy mình cũng đào hoa quá !!!
--------------------------------------------------------------------------
Người yêu !!!!!

Ông bố hỏi cậu con trai:

- Này, cô gái hôm qua con dẫn về là người như thế nào?

- Dạ, cô ấy rất hiền dịu, dễ hoà đồng, yêu màu tím, thích xem phim, đọc sách, ghét kẻ giả dối...

- Mới quen sao con rành thế?

- Thì cô ấy đăng trong mục câu lạc bộ làm quen mà !
---------------------------------------------------------------------------nên cứu mẹ hay cứu vợ

Mẹ và vợ ngã xuống sông cùng một lúc, nếu cứu mẹ thì vợ sẽ chết hoặc cứu vợ thì mẹ sẽ chết. Vậy nên cứu mẹ hay cứu vợ hoặc là không cứu cả hai?

MẠNH TỬ:

Bố chết từ khi còn nhỏ, mẹ nuôi nấng, dạy dỗ ta rất khó nhọc. Mẹ phải ba lần dọn nhà để tránh những ảnh hưởng xấu, dành món ngon cho ta ăn, mua áo đẹp cho ta mặc, tất cả là để cho ta có thể ngẩng cao đầu nhìn thiên hạ. Mẹ và vợ cùng ngã xuống sông, tất nhiên ta phải cứu mẹ rồi. Lấy chữ hiếu làm đầu, vo chết thì lấy vợ khac, mẹ chết làm gì có mẹ nữa!
Trên thế gian này chỉ có Mẹ là tốt nhất. Không có mẹ, con trẻ như cỏ cây, biết bấu víu vào đâu? Mẹ! Con sẽ cứu mẹ! Mạnh tử nhảy ùm xuống sông.

CHU U VƯƠNG:

Vợ và mẹ cùng ngã xuống sông, tất nhiên là phải cứu vợ trước. Nghĩ lại ngày trước ta đùa giỡn với nàng, nhìn nàng cười, đến cả giang sơn lẫn sinh mạng nhỏ bé của ta cũng chẳng nghĩa lý gì, huống hồ là mẹ! Khi lập Thái tử, bà ấy còn định bỏ t a làm ta suýt mất cả ngôi báu.
"Tình cảm đằm thắm, ta yêu nàng rất nhiều, ta sẽ cứu nàng!" Chu U vương cũng nhảy ùm xuống sông.

LƯU BỊ:

Anh em như chân tay, vợ con như áo mặc; áo rách có thể vá, chân tay gãy không thể lành. Chỉ cần Nhị đệ và Tam đệ của ta không ngã xuống sông là được, những kẻ khác ta không thèm để ý.
"Mẹ ơi! Nàng ơi! Các người chết thật thê thảm!" Lưu Bị đứng trên bờ sông khóc lớn.


TÀO THÁO:

Thà rằng ta phụ người chứ không để người phụ ta, mẹ ta hay vợ ta cũng thế thôi, chỉ cần ta không ngã xuống sông là được rồi.
"Ta nhẹ nhàng đi cũng như khi ta nhẹ nhàng đến, ta vẫy tay chào không một chút vấn vương." Tào Tháo vừa ngâm thơ vừa c hầm chậm bước đi.

KHUẤT NGUYÊN:
Thế gian này u ám quá, triều đại này thật hủ bại! Sống c9ng chẳng còn có ý nghĩa gì, chi bằng chết cho trong sạch. Song anh có thể rửa mặt và rửa chân cho ta.
Khoảng trời hiện tại là khoảng trời u ám, chẳng còn có thể nhìn tinh tú trên trời. Mẹ ơi! Nàng ơi! Ta cùng nhau chết ở nơi đây!" Khuất Nguyên vừa hát vừa từ từ nhảy xuống sông.

TRANG TỬ:

Sinh về đâu và chết sẽ về đâu? Mẹ và vợ ta chết cứ chết, chẳng qua chỉ là từ trạng thái hữu hình trở về trạng thái vô hình, có gì phải đau đớn, có gì phải xót thương? Chẳng cần phải cứu ai cả! Trang tử ngồi xuống, tay nắm một mảnh sành vừa gõ nhịp vừa hát, mắt nhìn mẹ và vợ chìm đần xuống sông, nét mặt mãn nguyện.

HOÀ THÂN:
Ai ngã xuống sông thì cứ ngã, cái ta yêu là tiền bạc. Tiền bạc là mẹ ta, là vợ ta. Sao trước khi ngã, các người không mặc ít quần áo thôi, điều đáng tiếc nữa là trâm vàng, khuyên bạc còn ở trên đầu các người.
"Có tiền là có tất cả!" Hoà Thân đứng trên bờ vùa nhìn mẹ v vợ dần dần chìm xuống sông vừa thở dài.

VƯƠNG BỘT:

Lòn g bàn tay và mu bàn tay đều là thịt. Vợ là người ta yêu nhất, mẹ là người thân thiết nhất. Vậy phải làm thế nào đây? Thôi cứ nhảy xuống sông, thấy ai ở gần thì cứu. Vương Bột vội nhảy ùm xuống sông. "Chết rồi! Ta quên mất là ta cũng không biết bơi!" Vương Bột vẫy vùng một cách tuyệt vọng rồi từ từ chìm xuống sông.

NKD: cu'u em V.o, nghe quen quen

LỜI BÀN :

1. Mạnh Tử: Thương mẹ hơn vợ thì chắc là lai………VIỆT NAM !
2. Chu U Vương: Yêu vợ nồng nàn nên chắc lai…….PHÁP QUỐC !!
3. Lưu Bị: Lo cho anh em đồng chí hơn gia đình là lai………..NGA SÔ (tinh thần quốc tế vô sản)
4.Tào Tháo: Thấy chết không cứu phớt tỉnh……….ĂNG LÊ ( ENGLAND )!!
5. Khuất Nguyên:20Tự sát chết theo là tinh thần võ sĩ đạo xứ Phù Tang ( JAPAN )
6. Trang Tử: Giống Tào Tháo lai ………Anh Cát Lợi
7. Hòa Thân: Thực tế kiểu…………….MỸ !
8. Vương Bột: Không biết trời cao đất rộ ng nhắm mắt liều mạng thì là chính gốc………TAU (china)` ..
may chi ???
_________________

NHỮNG BÀI HỌC XƯƠNG MÁU RÚT TỪ NHỮNG MẪU CHUYỆN VUI

(Funny Jokes and Lessons Learned)

Bài học 1:
Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo. Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob. Chị vợ chưa kịp nói gì thì
Bob bảo: tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra .
Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob.
Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà. Vào đến phòng tắm, chồng hỏi:
- Ai đấy em?
- Ông Bob hàng xóm.
- Nó có đưa em 800 đồng trả cho anh không?

Bài học xương máu:
Nếu anh trao đổi thông tin tín dụng với cổ đông của mình kịp thời thì anh đã có thể ngăn được sự “phơi bày”.

Bài học 2:

Một tu-sĩ nam (của một giáo phái nọ) ngỏ ý mời tu-sĩ nữ đi chung xe.
Người nữ chui vào xe, ngồi bắt chéo chân để lộ 1 bên bắp chân. Người nam suýt nữa thì gây tai nạn. Sau khi điều chỉnh lại tay lái, người nam thò tay mò mẫm lên đùi người nữ. Nữ kêu:
- Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129.
Nam liền bỏ tay ra. Nhưng sau khi vào số, nam lại tiếp tục sờ soạng chân nữ. Một lần nữa nữ kêu:
- Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129. Nam thẹn quá:
- Xin lỗi nữ, tôi trần tục quá.
Tới nơi, nữ thở dài và bỏ đi. Vừa tới nhà tu, nam vội chạy vào thư viện tra cứu ngay cái điều răn 129 ấy, thấy đề: "Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn
nữa, con sẽ tìm thấy hào quang."

Bài học xương máu:
Nếu anh không nắm rõ thông tin trong công việc của mình anh sẽ bỏ lỡ 1 cơ hội lớn.

Bài học 3:

1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 xếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo:
- Ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước.
- Tôi trước! tôi trước! – cô thư ký hành chính nhanh nhảu nói: Tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời.
Puff. Cô thư ký biến mất.
- Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người tình trăm năm.
Puff. anh nhân viên bán hàng biến mất.
- Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lý.
- Ông quản lý nói: tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa.

Bài học xương máu:
Luôn luôn để Xếp phát biểu trước.

Bài học 4:

1 con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi, chẳng làm gì cả. 1 con thỏ con nhìn thấy thế hỏi:
- Tôi có thể ngồi không và chẳng làm gì như anh được không?
Đại bàng trả lời:
- Được chứ, sao không.
Thế là con thỏ ngồi xuống nghỉ ngơi. Bỗng dưng 1 con cáo xuất hiện, vồ lấy ăn thịt con thỏ.

Bài học xương máu:
Để được ngồi không chẳng làm gì anh phải ngồi ở trên cao, cao lắm ý.

Bài học 5:

Một con gà tây trò chuyện với một con bò.
- "Tớ muốn mình có thể trèo tới trên ngọn cây kia", nó thở dài than, “nhưng tớ chẳng đủ sức.”
- “Hả, sao cậu không nuốt lấy vài giọt sữa của tớ?” Con bò đáp, “Sữa tớ bổ lắm đó.”
Con gà tây đớp vào đống phân bò và thực sự có được đủ sức mạnh để trèo được lên một cành cây thấp nhất. Ngày hôm sau, sau khi đớp thêm một mớ phân bò nữa, con gà tây leo lên được cành thứ hai. Cuối cùng, sau bốn hôm đớp phân bò như thế, con gà tây hãnh diện trèo được lên đậu trên ngọn cây. Tức thì nó bị một nông dân trông thấy, và ông ta bắn nó rơi khỏi ngọn cây.

Bài học xương máu:
Những thứ rác rưởi có thể đưa anh lên một đỉnh cao, nhưng không thể giúp anh bám trụ được lâu dài ở đó.

Bài học 6:

Con chim nhỏ bay về phương Nam tránh rét. Trời lạnh quá con chim bị đông cứng lại và rơi xuống 1 cánh đồng lớn. Trong lúc nó nằm đấy 1 con bò đi qua ỉa vào người nó. Con chim nằm giữa đống phân bò nhận ra rằng người nó đang ấm dần. Đống phân ấy đã ủ ấm cho nó. Nó nằm đấy thấy ấm áp và hạnh phúc, nó bắt đầu cất tiếng hót yêu đời. 1 con mèo đi ngang nghe tiếng chim hót liền tới thám thính. Lần theo âm thanh con mèo phát hiện ra con chim nằm dưới đống phân, nó liền bới con chim ra ăn thịt.

Bài học xương máu:
1. không phải thằng nào i. vào mình cũng là kẻ thù của mình
2. không phải thằng nào kéo mình ra khỏi đống pha^n cũng là bạn mình
3. và khi đang ngập ngụa trong đống pha^n thì tốt nhất là ngậm cái mồm lại.


Sưu tầm
 
Ðề: Khám ông tù trưởng.............

Đọc xong cứ ngồi cười 1 mình =))
 
Ðề: Khám ông tù trưởng.............

"...Bài học 2:

Một tu-sĩ nam (của một giáo phái nọ) ngỏ ý mời tu-sĩ nữ đi chung xe.
Người nữ chui vào xe, ngồi bắt chéo chân để lộ 1 bên bắp chân. Người nam suýt nữa thì gây tai nạn. Sau khi điều chỉnh lại tay lái, người nam thò tay mò mẫm lên đùi người nữ. Nữ kêu:
- Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129.
Nam liền bỏ tay ra. Nhưng sau khi vào số, nam lại tiếp tục sờ soạng chân nữ. Một lần nữa nữ kêu:
- Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129. Nam thẹn quá:
- Xin lỗi nữ, tôi trần tục quá.
Tới nơi, nữ thở dài và bỏ đi. Vừa tới nhà tu, nam vội chạy vào thư viện tra cứu ngay cái điều răn 129 ấy, thấy đề: "Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn
nữa, con sẽ tìm thấy hào quang."

Bài học xương máu:
Nếu anh không nắm rõ thông tin trong công việc của mình anh sẽ bỏ lỡ 1 cơ hội lớn...."

Thanks bác Thụy. Rất hay.
 
Bên trên