cugay_tracu
Thành viên Mới
- Tham gia
- 14 Tháng mười 2012
- Bài viết
- 10
- Điểm tương tác
- 0
- Điểm
- 1
Hành trình thâu tóm em thổ kèm!
Sáng nay, vừa thức giấc, đang mơ màng mình nghe từ phía nhà trước có em nào vừa thúc vừa gù liên hồi, mình rón rén đi nhè nhẹ xem là em nào? Thì ra đó là em thổ kèm mắt me mà mình đã tóm cách đây vài tháng, mình bắt nó trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt, đặc biệt đến nổi phải dấu mãi không dám kể cùng ai …Nhưng hôm nay em nó đã nổi khá rồi, mình cũng xin được chia sẻ cùng anh em về kỷ niệm ngày ấy ….
… Hôm ấy ngày 25/01/2012, nhằm ngày mồng ba tết Nhâm Thìn, sáng sớm sau “Lễ cúng mồng ba, ra mắt thần Hành Binh, Hành khiến” tôi vội vàng lên đường trong khi ngoài trời vẫn còn đầy sương sớm, không khí lành lạnh của mùa đông hòa quyện cùng hương thơm của lúa chín làm tôi ngây ngất. Sau hai mươi phút đi xe máy dọc theo con đường đanl ngoằn ngoèo, tôi đã băng qua ba cánh đồng bạc ngàn lúa, rồi rặng dừa xa xa cũng dần hiện, đến nơi mặt trời vẫn chưa lên, tôi gửi xe ven đường rồi men theo bờ thửa chừng 300 mét là cội của con thổ kèm mắt me (vì đã hơn một lần tiếp cận nhưng chưa có cơ hội được bẫy do chủ vườn cứ làm vườn liên tục) tôi nhanh tay úp bội, cặm hai đường dò, cẩn thận sửa từng chân dò, khoen dò … thả mồi, treo mồi bẹo và chạy nhanh về gốc vườn. Chưa kịp yên vị thì con bẹo lên tiếng, con bổi từ bên trong vườn dừa cao đập cánh phạch phạch lao vút lên không trung và lượn sà dần dần xuống cây khuynh diệp cao tít (tầm 10m), bản năng của con chim gáy là chọn những cây cao nhất trong khu vườn (lãnh địa của nó) để đậu, chân nó vừa chạm cành là đổ gù ba dây liên tục, tiếp theo cứ một tiếng thúc một tiếng gù, hai tiếng thúc một tiếng gù, liên tục vài phút lại đổ gù vài dây … lúc này con đất siêu gù (giờ em đã chết) cứ quay quanh bội vừa thúc vừa gù (như thể xoay lúa), kèm dập cà lăm, gù cũng cà lăm. Con bổi đang đứng trên ngọn cao đấu bổng im tiếng, đầu nó ngó nghiêng nghiêng xuống con mồi, từ đó nó buông chân như rơi tự do xuống cành bên dưới chừng 4mét, dừng lại tiếp tục đấu với mồi một hồi, rồi nó tiếp tục rơi tự do xuống một cành thấp hơn, đứng đấy thúc, kèm dập. gù liên tục (tim tôi lúc này đập như trống), con đất vẫn gù xiết, mổ mổ đất rồi gù, rồi nó im lặng nghiêng đầu nhìn con bổi một hồi, bổng thúc một tiếng đổ gù một dây … con bổi không chịu nổi đành buông chân xuống đất, nó rớt thật xa cách bội chừng 2 mét trên một luống khoai bên kia (khác với luống khoai mình úp bội) mạnh mồi mồi gù, mạnh bổi bổi gù (chết rồi làm sao bây giờ - tôi lo lắng) và rồi sau tầm mười phút em nó cũng chịu lội xuống rảnh giữa hai luống khoai và leo lên luống bên này (thay vì nó nhảy qua nhưng không .. ?) Do em là con chim thổ nên cái gì cũng chậm chạp, từng bước chân nhích lên bước đi theo mỗi nhịp gù cũng ôi là chậm, vì thế em gù tiến sát về con mồi nhưng vẫn không thấy dính bẫy, người nó thì xoay tròn một chỗ liên tục khi gù, điều này khiến những cây dò quanh nó sẽ bị tuốt hết khoen ra bởi cái đuôi của nó, sau hơn mười phút tôi quyết định ra đuổi để sửa lại bẫy, đúng như tôi suy đoán thì cả bảy cây dò đều bị tuốt khoen, sửa xong, tôi tiếp tục cặm thêm một đường dò cùng phía con bổi vừa đứng đấu, do bổi đang hăng đấu với mồi nên tôi vừa về nơi núp thì nó cũng về cội ngay, lần này chỉ cần con đất gù một dây là em buông chân xuống ngay, nhưng có vẻ nó hơi cẩn thận hơn, con mồi cứ gù quay quanh bội một hồi thì nó cũng quên đi sự cẩn thận, bắt đầu gù và bước chân chầm chậm tiến về con mồi. Bổng em vấp ngã chỏng quèo, chân nó giật giật … Tôi phóng người chạy như bay về phía con bổi, con bổi lôi cục chì lệch sệt về phía ao cá, tay tôi còn khoảng 1 mét nữa là tóm được con bổi, thì bổng em tuột dò bay lên tàu dừa nhìn ngơ ngác, tôi ngồi thơ thẩn trên bờ chẳng muốn lượm lại bộ dò ấy …chừng 5 phút sau, con bổi lại tiếp tục cất tiếng thúc và đổ gù tiếp (còn hy vọng đấy), lúc này đã quá trưa tôi quyết định quay về nhà mang lụp xuống chiều nay tiếp tục …
Buổi chiều, nói là chiều nhưng mới 12 giờ 15 phút, tôi đã có mặt tại địa điểm, dưới đất buổi chiều do nắng quá mà con mồi khi sáng không chịu được nắng nên tôi quyết định thả con mồi khác chịu nắng nhưng lại yếu gù, dàn trận dưới đất xong, tôi trèo lên cây treo lụp (sào không đưa tới nhánh thế), tuột xuống thả mồi đất xong, vào chưa tới nơi núp thì mồi lụp đã cất tiếng chiêu, hình như con bổi cũng đang nằm chờ đâu đó hay sao ấy? mồi vừa cất tiếng thì nó đập cánh về ngay chung cây, nó liên tục chuyền cành và gù như điên, nhưng có lẽ do con mồi không từng vào lụp nên nó cứ chòi lồng làm con bổi không dám vào nhánh thế? cứ đứng xa mà đấu, nó đấu tầm 10 phút thì con mồi không gù nữa, chỉ vừa chòi vừa thúc nên con bổi cũng bớt căng. Lúc nầy nó mới chú ý đến con mồi đất đang nằm vừa phơi nắng vừa thúc, nó bỏ con mồi cây sà qua cây dừa bên cạnh (gần con mồi đất) và đấu với con đất, con đất thấy con bổi liền đứng lên gù rước 2 dây, nghe tiếng lạ con bổi chuyền cành ra phía ngoài và thả xuống đất như tên lửa. Chiều nay do nắng quá nên tôi dời bãi úp ra phía đất trống và tương đối bằng phẳng, đồng thời tăng số dò lên 4 bộ - đánh theo kiểu hàng rào biến đổi, con bổi vẫn cứ cái nết chậm chạp từ từ, đứng xa bên ngoài mà gù, tôi phát lo vì con mồi này nó yếu gù chừng 20 dây mà không dính thì coi như hỏng (nó bỏ bổi và làm đẹp – rỉa lông) và cái gì đến thì nó sẽ đến, tôi không quan tâm con bổi mà chỉ thầm đếm từng dây gù của con mồi… con bổi có lẽ do bị xảy dò buổi sáng nên buổi chiều không dám áp sát mồi, còn con mồi thì sau dây gù thứ 16 thì chính thức tuyên bố đầu hàng (chết thật?) . Lúc nầy chỉ còn chờ vào “thiên thời địa lợi” chờ cho trời mau về chiều mát để đổi con mồi… bổng văng vẳng nghe tiếng thúc cù húc cu, cù húc cu …tôi giật mình? thì ra đó là tiếng nhạc chuông điện thoại của mình chọn mỗi khi đi bẫy cho khỏi bị lộ.
Bên kia là tiếng Bác Sĩ Nhiên đang gọi ý ới, Sao, sao? Dính chưa mà không nghe báo cáo tình hình? Cố gắng bắt nhanh về, ở nhà Bác Sĩ Lâu đang đợi đến nhà chúc tết …
Tôi trả lời: Dạ em nghe anh, tình hình nó không nhảy lụp, giờ nó tiếp tục xuống đất, nhưng khổ nổi con mồi nầy nó gù có 16 dây đã đầu hàng rồi anh ạ! …À anh bảo Bác Lâu đợi em tầm 30 phút, nếu không xong thì em sẽ về ngay …
Trở lại cuộc đấu không cân sức khi nảy, mặc dù con mồi đã đầu hàng nhưng con bổi vẫn không tha cho nó, nó cứ đứng đấy gù miết, gù mãi …lúc này con mồi hết giữ nổi “phong độ giả tạo” và bắt đầu tung bội bỏ chạy… lập tức con bổi điên tiết chạy vào rượt đuổi con mồi chạy lòng vòng quanh bội, vừa đuổi vừa đập cánh vào bội ầm ầm, kết quả em bị dính dò cả hai chân!
(sư[FONT="]u[/FONT] tầm)
Sáng nay, vừa thức giấc, đang mơ màng mình nghe từ phía nhà trước có em nào vừa thúc vừa gù liên hồi, mình rón rén đi nhè nhẹ xem là em nào? Thì ra đó là em thổ kèm mắt me mà mình đã tóm cách đây vài tháng, mình bắt nó trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt, đặc biệt đến nổi phải dấu mãi không dám kể cùng ai …Nhưng hôm nay em nó đã nổi khá rồi, mình cũng xin được chia sẻ cùng anh em về kỷ niệm ngày ấy ….
… Hôm ấy ngày 25/01/2012, nhằm ngày mồng ba tết Nhâm Thìn, sáng sớm sau “Lễ cúng mồng ba, ra mắt thần Hành Binh, Hành khiến” tôi vội vàng lên đường trong khi ngoài trời vẫn còn đầy sương sớm, không khí lành lạnh của mùa đông hòa quyện cùng hương thơm của lúa chín làm tôi ngây ngất. Sau hai mươi phút đi xe máy dọc theo con đường đanl ngoằn ngoèo, tôi đã băng qua ba cánh đồng bạc ngàn lúa, rồi rặng dừa xa xa cũng dần hiện, đến nơi mặt trời vẫn chưa lên, tôi gửi xe ven đường rồi men theo bờ thửa chừng 300 mét là cội của con thổ kèm mắt me (vì đã hơn một lần tiếp cận nhưng chưa có cơ hội được bẫy do chủ vườn cứ làm vườn liên tục) tôi nhanh tay úp bội, cặm hai đường dò, cẩn thận sửa từng chân dò, khoen dò … thả mồi, treo mồi bẹo và chạy nhanh về gốc vườn. Chưa kịp yên vị thì con bẹo lên tiếng, con bổi từ bên trong vườn dừa cao đập cánh phạch phạch lao vút lên không trung và lượn sà dần dần xuống cây khuynh diệp cao tít (tầm 10m), bản năng của con chim gáy là chọn những cây cao nhất trong khu vườn (lãnh địa của nó) để đậu, chân nó vừa chạm cành là đổ gù ba dây liên tục, tiếp theo cứ một tiếng thúc một tiếng gù, hai tiếng thúc một tiếng gù, liên tục vài phút lại đổ gù vài dây … lúc này con đất siêu gù (giờ em đã chết) cứ quay quanh bội vừa thúc vừa gù (như thể xoay lúa), kèm dập cà lăm, gù cũng cà lăm. Con bổi đang đứng trên ngọn cao đấu bổng im tiếng, đầu nó ngó nghiêng nghiêng xuống con mồi, từ đó nó buông chân như rơi tự do xuống cành bên dưới chừng 4mét, dừng lại tiếp tục đấu với mồi một hồi, rồi nó tiếp tục rơi tự do xuống một cành thấp hơn, đứng đấy thúc, kèm dập. gù liên tục (tim tôi lúc này đập như trống), con đất vẫn gù xiết, mổ mổ đất rồi gù, rồi nó im lặng nghiêng đầu nhìn con bổi một hồi, bổng thúc một tiếng đổ gù một dây … con bổi không chịu nổi đành buông chân xuống đất, nó rớt thật xa cách bội chừng 2 mét trên một luống khoai bên kia (khác với luống khoai mình úp bội) mạnh mồi mồi gù, mạnh bổi bổi gù (chết rồi làm sao bây giờ - tôi lo lắng) và rồi sau tầm mười phút em nó cũng chịu lội xuống rảnh giữa hai luống khoai và leo lên luống bên này (thay vì nó nhảy qua nhưng không .. ?) Do em là con chim thổ nên cái gì cũng chậm chạp, từng bước chân nhích lên bước đi theo mỗi nhịp gù cũng ôi là chậm, vì thế em gù tiến sát về con mồi nhưng vẫn không thấy dính bẫy, người nó thì xoay tròn một chỗ liên tục khi gù, điều này khiến những cây dò quanh nó sẽ bị tuốt hết khoen ra bởi cái đuôi của nó, sau hơn mười phút tôi quyết định ra đuổi để sửa lại bẫy, đúng như tôi suy đoán thì cả bảy cây dò đều bị tuốt khoen, sửa xong, tôi tiếp tục cặm thêm một đường dò cùng phía con bổi vừa đứng đấu, do bổi đang hăng đấu với mồi nên tôi vừa về nơi núp thì nó cũng về cội ngay, lần này chỉ cần con đất gù một dây là em buông chân xuống ngay, nhưng có vẻ nó hơi cẩn thận hơn, con mồi cứ gù quay quanh bội một hồi thì nó cũng quên đi sự cẩn thận, bắt đầu gù và bước chân chầm chậm tiến về con mồi. Bổng em vấp ngã chỏng quèo, chân nó giật giật … Tôi phóng người chạy như bay về phía con bổi, con bổi lôi cục chì lệch sệt về phía ao cá, tay tôi còn khoảng 1 mét nữa là tóm được con bổi, thì bổng em tuột dò bay lên tàu dừa nhìn ngơ ngác, tôi ngồi thơ thẩn trên bờ chẳng muốn lượm lại bộ dò ấy …chừng 5 phút sau, con bổi lại tiếp tục cất tiếng thúc và đổ gù tiếp (còn hy vọng đấy), lúc này đã quá trưa tôi quyết định quay về nhà mang lụp xuống chiều nay tiếp tục …
Buổi chiều, nói là chiều nhưng mới 12 giờ 15 phút, tôi đã có mặt tại địa điểm, dưới đất buổi chiều do nắng quá mà con mồi khi sáng không chịu được nắng nên tôi quyết định thả con mồi khác chịu nắng nhưng lại yếu gù, dàn trận dưới đất xong, tôi trèo lên cây treo lụp (sào không đưa tới nhánh thế), tuột xuống thả mồi đất xong, vào chưa tới nơi núp thì mồi lụp đã cất tiếng chiêu, hình như con bổi cũng đang nằm chờ đâu đó hay sao ấy? mồi vừa cất tiếng thì nó đập cánh về ngay chung cây, nó liên tục chuyền cành và gù như điên, nhưng có lẽ do con mồi không từng vào lụp nên nó cứ chòi lồng làm con bổi không dám vào nhánh thế? cứ đứng xa mà đấu, nó đấu tầm 10 phút thì con mồi không gù nữa, chỉ vừa chòi vừa thúc nên con bổi cũng bớt căng. Lúc nầy nó mới chú ý đến con mồi đất đang nằm vừa phơi nắng vừa thúc, nó bỏ con mồi cây sà qua cây dừa bên cạnh (gần con mồi đất) và đấu với con đất, con đất thấy con bổi liền đứng lên gù rước 2 dây, nghe tiếng lạ con bổi chuyền cành ra phía ngoài và thả xuống đất như tên lửa. Chiều nay do nắng quá nên tôi dời bãi úp ra phía đất trống và tương đối bằng phẳng, đồng thời tăng số dò lên 4 bộ - đánh theo kiểu hàng rào biến đổi, con bổi vẫn cứ cái nết chậm chạp từ từ, đứng xa bên ngoài mà gù, tôi phát lo vì con mồi này nó yếu gù chừng 20 dây mà không dính thì coi như hỏng (nó bỏ bổi và làm đẹp – rỉa lông) và cái gì đến thì nó sẽ đến, tôi không quan tâm con bổi mà chỉ thầm đếm từng dây gù của con mồi… con bổi có lẽ do bị xảy dò buổi sáng nên buổi chiều không dám áp sát mồi, còn con mồi thì sau dây gù thứ 16 thì chính thức tuyên bố đầu hàng (chết thật?) . Lúc nầy chỉ còn chờ vào “thiên thời địa lợi” chờ cho trời mau về chiều mát để đổi con mồi… bổng văng vẳng nghe tiếng thúc cù húc cu, cù húc cu …tôi giật mình? thì ra đó là tiếng nhạc chuông điện thoại của mình chọn mỗi khi đi bẫy cho khỏi bị lộ.
Bên kia là tiếng Bác Sĩ Nhiên đang gọi ý ới, Sao, sao? Dính chưa mà không nghe báo cáo tình hình? Cố gắng bắt nhanh về, ở nhà Bác Sĩ Lâu đang đợi đến nhà chúc tết …
Tôi trả lời: Dạ em nghe anh, tình hình nó không nhảy lụp, giờ nó tiếp tục xuống đất, nhưng khổ nổi con mồi nầy nó gù có 16 dây đã đầu hàng rồi anh ạ! …À anh bảo Bác Lâu đợi em tầm 30 phút, nếu không xong thì em sẽ về ngay …
Trở lại cuộc đấu không cân sức khi nảy, mặc dù con mồi đã đầu hàng nhưng con bổi vẫn không tha cho nó, nó cứ đứng đấy gù miết, gù mãi …lúc này con mồi hết giữ nổi “phong độ giả tạo” và bắt đầu tung bội bỏ chạy… lập tức con bổi điên tiết chạy vào rượt đuổi con mồi chạy lòng vòng quanh bội, vừa đuổi vừa đập cánh vào bội ầm ầm, kết quả em bị dính dò cả hai chân!
(sư[FONT="]u[/FONT] tầm)
Relate Threads
Latest Threads