Cái điều mà tôi bỗng nổi hết da gà là con dao nàng mua sao mà giống y chang con dao trong vụ chặt đầu ở Bình Dương. Mà lại mua đúng thời điểm vụ án đang trong quá trình điều tra. Nghĩ tới đây tôi muốn lạnh teo con “tờ rim”.
Tôi và vợ tôi theo dõi vụ án chặt xác ở Bình Dương từ đầu đến cuối, cho đến hiện tại bây giờ vẫn còn theo dõi tình tiết mới vụ án.
Chúng tôi cưới nhau đã 5 năm và đã có 2 đứa con 1 trai 1 gái. Tôi vờ vợ tôi số là không hợp tuổi (nằm trong tứ hành xung) nên hay khắc khẩu.
Lúc mới cưới nhau được vài ngày thì vợ tôi đã ăn 1 cái tát trời giáng của tôi vì giân hờn vu vơ. Cũng từ lần ấy tôi hứa dù thế nào cũng không bao giờ đánh vợ nữa. Tôi đã làm được tình từ lúc đó tới giờ. Vợ chồng tôi rất hạnh phúc, giờ thì tôi ít nói, vợ có chửi gì cũng im, có hôm nàng bực quá nhào vào đấm tôi như đánh mấy con chó, ấy vậy mà tôi vẫn mặc kệ. Sao lúc nàng nào đánh tôi nàng đáng yêu thế không biết.
Tôi tự nhủ rằng “Bố méo chấp mấy đứa con nít, chứ bố sợ chó gì nó…”. Nói là vậy chứ chồng có sợ vợ nhà cửa mới yên được (bạn không tin thì hay nhìn thử xem, mấy thằng sợ vợ là mấy thằng thành công tiền tài danh vọng…).
Vợ tôi mỗi cái tính còn trẻ con lắm, hở cái là giận, mà làm lành thì cũng dễ lắm. Được cái tính trẻ con với tôi thôi, chứ việc nhà đảm đang, chăm con khéo cực, biết sống hoà thuận bên chồng, biết thương anh em bên nội bên ngoại.
Mới sáng nay thôi, nàng đi chợ mua con dao tông (loại để chặt xương) để về chặt xương hầm cho chồng ăn, vì thấy dạo này chồng cực khổ quá, sức khoẻ lại yếu kém. Cái điều mà tôi bỗng nổi hết da gà là con dao nàng mua sao mà giống y chang con dao trong vụ chặt đầu ở Bình Dương. Mà lại mua đúng thời điểm vụ án đang trong quá trình điều tra. Nghĩ tới đây tôi muốn lạnh teo con “tờ rim”.
Thấy giống quá nè
Thức chất vụ án này ám ảnh tôi rất nhiều, vì người đầu ấp tay gối mà vẫn có thể thản nhiên chặt chồng thành từng khúc bỏ vào túi. Kiểu như chặt xương heo đi hầm ấy.
Viết tới đây thôi em lạnh người lắm rồi, con dao ấy sẽ ám ảnh phần đời còn lại của tui hả?? Chắc phải rình vứt đi cho yên tâm mà ngủ.
Tôi và vợ tôi theo dõi vụ án chặt xác ở Bình Dương từ đầu đến cuối, cho đến hiện tại bây giờ vẫn còn theo dõi tình tiết mới vụ án.
Chúng tôi cưới nhau đã 5 năm và đã có 2 đứa con 1 trai 1 gái. Tôi vờ vợ tôi số là không hợp tuổi (nằm trong tứ hành xung) nên hay khắc khẩu.
Lúc mới cưới nhau được vài ngày thì vợ tôi đã ăn 1 cái tát trời giáng của tôi vì giân hờn vu vơ. Cũng từ lần ấy tôi hứa dù thế nào cũng không bao giờ đánh vợ nữa. Tôi đã làm được tình từ lúc đó tới giờ. Vợ chồng tôi rất hạnh phúc, giờ thì tôi ít nói, vợ có chửi gì cũng im, có hôm nàng bực quá nhào vào đấm tôi như đánh mấy con chó, ấy vậy mà tôi vẫn mặc kệ. Sao lúc nàng nào đánh tôi nàng đáng yêu thế không biết.
Tôi tự nhủ rằng “Bố méo chấp mấy đứa con nít, chứ bố sợ chó gì nó…”. Nói là vậy chứ chồng có sợ vợ nhà cửa mới yên được (bạn không tin thì hay nhìn thử xem, mấy thằng sợ vợ là mấy thằng thành công tiền tài danh vọng…).
Vợ tôi mỗi cái tính còn trẻ con lắm, hở cái là giận, mà làm lành thì cũng dễ lắm. Được cái tính trẻ con với tôi thôi, chứ việc nhà đảm đang, chăm con khéo cực, biết sống hoà thuận bên chồng, biết thương anh em bên nội bên ngoại.
Mới sáng nay thôi, nàng đi chợ mua con dao tông (loại để chặt xương) để về chặt xương hầm cho chồng ăn, vì thấy dạo này chồng cực khổ quá, sức khoẻ lại yếu kém. Cái điều mà tôi bỗng nổi hết da gà là con dao nàng mua sao mà giống y chang con dao trong vụ chặt đầu ở Bình Dương. Mà lại mua đúng thời điểm vụ án đang trong quá trình điều tra. Nghĩ tới đây tôi muốn lạnh teo con “tờ rim”.
Thấy giống quá nè
Thức chất vụ án này ám ảnh tôi rất nhiều, vì người đầu ấp tay gối mà vẫn có thể thản nhiên chặt chồng thành từng khúc bỏ vào túi. Kiểu như chặt xương heo đi hầm ấy.
Viết tới đây thôi em lạnh người lắm rồi, con dao ấy sẽ ám ảnh phần đời còn lại của tui hả?? Chắc phải rình vứt đi cho yên tâm mà ngủ.
Relate Threads
Latest Threads