Nàng dính chưởng, choáng váng sốt, người hầm hập, tay chân lạnh giá như đồng. Nàng rên rỉ, rồi nàng lạnh lùng không nói không rằng.
Cảm giác nàng hệt một thiếu nữ câm, một nàng Kiều Nguyệt Nga vì ức đời quá mà cấm khẩu. Nàng khiến gã sợ hết cả hồn...
Mấy ngày nàng ốm là mấy ngày lương tâm cắn dứt. Thâm tâm gã đã tự trách mình ghê lắm. Tại sao hôm ấy lại cứ hùng hục, hùng hục mà lao. Tại sao lại không dùng áo mưa. Tại sao lại cứ thế đầu trần chở nàng đi trong mưa gió. Nàng vốn tiểu thư trâm anh lá ngọc cành vàng, để chiều ấy cả hai đã ướt sũng bên nhau...
Trên đường về hôm ấy, gã đã dự liệu tình huống này. Thế nên ngay lúc về đến nhà, gã lột trần nàng ra mà lau khô. Gã biết bất kỳ cơ thể nào nếu ngấm nước mưa sẽ rất dễ bị cảm. Thế nên càng lúc gã càng loay hoay. Hết lật nàng sang trái lại sang phải, lau trên lại lau dưới. Gã không ngại ngần lau chùi cả vào những nơi... nhạy cảm nhất!
Nàng quan trọng đối với gã lắm, gã ốm thì không sao, nhưng nàng mà nằm đấy thì là cả những ngày u tối. Ôi, ước gì gã có thể ốm thay phần nàng...
Nàng nằm đấy. Chẳng còn có ai chiều chuộng gã. Không ai cùng ngâm nga thơ phú Hội quán Cười cùng gã. Gã cũng chẳng còn một ngày mấy lần tót lên phòng riêng với nàng, rồi từng ngón tay bắt đầu mân mê đánh đu, ve vuốt rờ rẫm trên cơ thể nàng. Mỗi lần bên nàng là lại thêm một lần miên man trên từng phím xúc cảm...
Hai ngày nàng vẫn nằm ì, li bì mê mệt. Nàng bệnh nặng thật rồi. Gã ôm nàng mà lòng đầy xót xa. Những tưởng hai ngày qua, bằng hơi ấm của gã, bệnh tình của nàng sẽ khá lên. Nào ngờ...
Nàng thật đáng thương mà sao cũng đáng ghét thế. Nàng ốm như ăn vạ. Mà ăn vạ nghĩa là nàng sẽ lại đòi tiền, và một khoản không nhỏ nữa sẽ theo nàng và cơn bệnh của nàng đi khỏi cái tài khoản ngày một hẻo đi của gã đây. Nàng nằm đấy, mà trời còn làm mưa khiến lòng người mỗi lúc càng não nề hơn. Gã thấy ghét mưa hơn bao giờ hết.
Ờ, nhưng mà đáng ghét cũng vẫn phải đi. Dù mưa gió, bão bùng, gã phải cứu nàng thôi, không còn chần chừ được nữa. Bệnh nàng nặng lắm rồi. Gã phải đưa nàng đến bệnh viện...
Hi vọng sau khi được các bác sĩ chăm sóc, nàng sẽ khỏi bệnh để gã sớm được chiều chuộng vui vầy... Và cũng nhanh chóng chấm dứt những ngày đen đủi của gã.
Nhưng trước tiên phải alô cho thằng bạn làm IT, để xin cái địa chỉ của... “Bệnh viện Máy tính” đã. Và chắc chắn lần này phải mặc áo mưa đàng hoàng cho cô nàng Laptop xinh đẹp đang câm như hến kia mới được!
Cậu nhân viên tạp vụ được lệnh không cho ai vào nữa. Liền ngay sau đó, một phụ nữ hung hăng xuất hiện và chen lấn vượt qua những người khác, đòi gặp ông chủ. Ðến lúc này thì cậu nhân nọ đã đầy tai với mọi lời phản đối và chỉ có một câu trả lời bất di bất dịch.
- Hôm nay là hết rồi, cô ạ - cậu ta nói.
- Nhưng tôi là vợ ông chủ mà.
- Hôm nay là hết rồi - vẫn câu trả lời ấy.
*
* *
Tại sao con chó nhìn tôi ăn?
Khách say: - Tại sao con chó của ông lại cứ ngồi đó mà nhìn tôi ăn vậy?
Chủ khách sạn: - Tôi cũng không hiểu nổi, trừ phi ông đang ăn bằng cái đĩa mà nó thường ăn.
*
* *
Áo tắm mô-đen
Khách hàng phái đẹp (hỏi người bán hàng đang trưng bày mọt kiểu áo tắm hiện đại):
- Anh có chắc là bộ đồ tắm này không co rút không?
Người bán hàng: - Bảo đảm, thưa cô, nó còn chỗ nào nữa đâu mà co.
Ðồ cổ quý hiếm
Người buôn đồ cổ: - Này, tôi có một khẩu súng lục xưa rất hiếm thời La Mã. truyện sex
Khách hàng: - Nhưng người La Mã thời đó đâu có xài súng lục?
Người buôn đồ cổ: - À, bởi vậy nó mới hiếm.
*
* *
Tiếp đãi khách hàng
- Ông Smith này - giám đốc công ty nói - tôi để ý thấy trong khoản chi của anh có một khoản đáng kể dành cho những bữa ăn.
- Ờ... Ờ, Tôi tiếp đãi khách hàng và những người có triển vọng thành khách hàng của ta đó mà.
- Không sao, tôi không than phiền chuyện này, nhưng tôi hy vọng ông sẽ nhớ rằng chúng ta chỉ bán máy cày, và không có cô nàng nào đi mua máy cày bao giờ. truyen sex
*
* *
Bí quyết làm giàu
- Làm sao anh tạo được sản nghiệp này?
- Tôi hợp tác với một tên giàu có, hắn có tiền còn tôi có kinh nghiệm.
- Chuyện đó ích lợi ra sao?
- Bây giờ thì hắn có kinh ngiệm còn tôi thì có tiền.
*
* *
Cải tổ
- Ngân hàng chúng tôi vừa trải qua một sự cải tổ.
- Nguyên nhân vì đâu?
- Chúng tôi thấy rằng ngân hàng này có số phó giám đốc nhiều hơn số thân chủ mở tài khoản.
*
* *
Ðặt phòng khách sạn
Một người viết thư cho khách sạn đặt phòng trước và hỏi xem có được phép mang theo chó không.
Người quản lý khách sạn trả lời như sau:
Tôi đã ở trong nghề này ba mươi năm và tôi chưa bao giờ phải gọi cảnh sát tống cổ một con chó bừa bãi. Chưa hề có con chó nào hút thuốc lá làm cháy giường. Và tôi cũng chưa thấy con chó nào giấu khăn tắm hay chăn của khách sạn trong vali của nó. truyen sex Chắc chắn chó sẽ được hân hạnh đón tiếp.
T. B. Nếu như con chó của ông có thể bảo đảm cho ông thì ông có thể đi theo.
*
* *
Hàng may sẵn
Trong một cửa hiệu lớn đang tổ chức kỳ bán giảm giá hàng năm, một bà khách to béo cứ gây phiền hà mãi. Hình như chẳng có món gì vừa ý bà ta và cô gái bán hàng xui xẻo đã bắt đầu thấm mệt.
- Ở đây cô không có món hàng nào vừa với tôi sao? - Cuối cùng người khách hỏi.
- Có, thưa bà, mời bà xuống gian hàng dù và khăn tay ở tầng dưới.
*
* *
Gã khờ
Khi một gã khờ trong làng bỗng dưng khoác những bộ áo lộng lẫy thì hàng xóm ai cũng thắc mắc về sự giàu có của hắn.
- Sao mà anh khấm khá lên vậy? - một người hỏi.
- Tôi trúng xổ số giải nhất - gã khờ đáp.
- Nhưng làm sao anh đoán ra số trúng?
- À, ba lần liên tiếp, tôi nằm mơ thấy số bẩy; thế là tôi suy tính ba lần bảy là hai mươi bốn rồi tôi mua số 24. Thế là trúng giải nhất.
- Ðồ ngu, ba lần bảy là hai mươi mốt, đâu phải là hai mươi bốn.
- Ái chà, vậy sao? - Gã khờ đáp - Thì ra giỏi toán rất khó trúng xổ số.
Cảm giác nàng hệt một thiếu nữ câm, một nàng Kiều Nguyệt Nga vì ức đời quá mà cấm khẩu. Nàng khiến gã sợ hết cả hồn...
Mấy ngày nàng ốm là mấy ngày lương tâm cắn dứt. Thâm tâm gã đã tự trách mình ghê lắm. Tại sao hôm ấy lại cứ hùng hục, hùng hục mà lao. Tại sao lại không dùng áo mưa. Tại sao lại cứ thế đầu trần chở nàng đi trong mưa gió. Nàng vốn tiểu thư trâm anh lá ngọc cành vàng, để chiều ấy cả hai đã ướt sũng bên nhau...
Trên đường về hôm ấy, gã đã dự liệu tình huống này. Thế nên ngay lúc về đến nhà, gã lột trần nàng ra mà lau khô. Gã biết bất kỳ cơ thể nào nếu ngấm nước mưa sẽ rất dễ bị cảm. Thế nên càng lúc gã càng loay hoay. Hết lật nàng sang trái lại sang phải, lau trên lại lau dưới. Gã không ngại ngần lau chùi cả vào những nơi... nhạy cảm nhất!
Nàng quan trọng đối với gã lắm, gã ốm thì không sao, nhưng nàng mà nằm đấy thì là cả những ngày u tối. Ôi, ước gì gã có thể ốm thay phần nàng...
Nàng nằm đấy. Chẳng còn có ai chiều chuộng gã. Không ai cùng ngâm nga thơ phú Hội quán Cười cùng gã. Gã cũng chẳng còn một ngày mấy lần tót lên phòng riêng với nàng, rồi từng ngón tay bắt đầu mân mê đánh đu, ve vuốt rờ rẫm trên cơ thể nàng. Mỗi lần bên nàng là lại thêm một lần miên man trên từng phím xúc cảm...
Hai ngày nàng vẫn nằm ì, li bì mê mệt. Nàng bệnh nặng thật rồi. Gã ôm nàng mà lòng đầy xót xa. Những tưởng hai ngày qua, bằng hơi ấm của gã, bệnh tình của nàng sẽ khá lên. Nào ngờ...
Nàng thật đáng thương mà sao cũng đáng ghét thế. Nàng ốm như ăn vạ. Mà ăn vạ nghĩa là nàng sẽ lại đòi tiền, và một khoản không nhỏ nữa sẽ theo nàng và cơn bệnh của nàng đi khỏi cái tài khoản ngày một hẻo đi của gã đây. Nàng nằm đấy, mà trời còn làm mưa khiến lòng người mỗi lúc càng não nề hơn. Gã thấy ghét mưa hơn bao giờ hết.
Ờ, nhưng mà đáng ghét cũng vẫn phải đi. Dù mưa gió, bão bùng, gã phải cứu nàng thôi, không còn chần chừ được nữa. Bệnh nàng nặng lắm rồi. Gã phải đưa nàng đến bệnh viện...
Hi vọng sau khi được các bác sĩ chăm sóc, nàng sẽ khỏi bệnh để gã sớm được chiều chuộng vui vầy... Và cũng nhanh chóng chấm dứt những ngày đen đủi của gã.
Nhưng trước tiên phải alô cho thằng bạn làm IT, để xin cái địa chỉ của... “Bệnh viện Máy tính” đã. Và chắc chắn lần này phải mặc áo mưa đàng hoàng cho cô nàng Laptop xinh đẹp đang câm như hến kia mới được!
Cậu nhân viên tạp vụ được lệnh không cho ai vào nữa. Liền ngay sau đó, một phụ nữ hung hăng xuất hiện và chen lấn vượt qua những người khác, đòi gặp ông chủ. Ðến lúc này thì cậu nhân nọ đã đầy tai với mọi lời phản đối và chỉ có một câu trả lời bất di bất dịch.
- Hôm nay là hết rồi, cô ạ - cậu ta nói.
- Nhưng tôi là vợ ông chủ mà.
- Hôm nay là hết rồi - vẫn câu trả lời ấy.
*
* *
Tại sao con chó nhìn tôi ăn?
Khách say: - Tại sao con chó của ông lại cứ ngồi đó mà nhìn tôi ăn vậy?
Chủ khách sạn: - Tôi cũng không hiểu nổi, trừ phi ông đang ăn bằng cái đĩa mà nó thường ăn.
*
* *
Áo tắm mô-đen
Khách hàng phái đẹp (hỏi người bán hàng đang trưng bày mọt kiểu áo tắm hiện đại):
- Anh có chắc là bộ đồ tắm này không co rút không?
Người bán hàng: - Bảo đảm, thưa cô, nó còn chỗ nào nữa đâu mà co.
Ðồ cổ quý hiếm
Người buôn đồ cổ: - Này, tôi có một khẩu súng lục xưa rất hiếm thời La Mã. truyện sex
Khách hàng: - Nhưng người La Mã thời đó đâu có xài súng lục?
Người buôn đồ cổ: - À, bởi vậy nó mới hiếm.
*
* *
Tiếp đãi khách hàng
- Ông Smith này - giám đốc công ty nói - tôi để ý thấy trong khoản chi của anh có một khoản đáng kể dành cho những bữa ăn.
- Ờ... Ờ, Tôi tiếp đãi khách hàng và những người có triển vọng thành khách hàng của ta đó mà.
- Không sao, tôi không than phiền chuyện này, nhưng tôi hy vọng ông sẽ nhớ rằng chúng ta chỉ bán máy cày, và không có cô nàng nào đi mua máy cày bao giờ. truyen sex
*
* *
Bí quyết làm giàu
- Làm sao anh tạo được sản nghiệp này?
- Tôi hợp tác với một tên giàu có, hắn có tiền còn tôi có kinh nghiệm.
- Chuyện đó ích lợi ra sao?
- Bây giờ thì hắn có kinh ngiệm còn tôi thì có tiền.
*
* *
Cải tổ
- Ngân hàng chúng tôi vừa trải qua một sự cải tổ.
- Nguyên nhân vì đâu?
- Chúng tôi thấy rằng ngân hàng này có số phó giám đốc nhiều hơn số thân chủ mở tài khoản.
*
* *
Ðặt phòng khách sạn
Một người viết thư cho khách sạn đặt phòng trước và hỏi xem có được phép mang theo chó không.
Người quản lý khách sạn trả lời như sau:
Tôi đã ở trong nghề này ba mươi năm và tôi chưa bao giờ phải gọi cảnh sát tống cổ một con chó bừa bãi. Chưa hề có con chó nào hút thuốc lá làm cháy giường. Và tôi cũng chưa thấy con chó nào giấu khăn tắm hay chăn của khách sạn trong vali của nó. truyen sex Chắc chắn chó sẽ được hân hạnh đón tiếp.
T. B. Nếu như con chó của ông có thể bảo đảm cho ông thì ông có thể đi theo.
*
* *
Hàng may sẵn
Trong một cửa hiệu lớn đang tổ chức kỳ bán giảm giá hàng năm, một bà khách to béo cứ gây phiền hà mãi. Hình như chẳng có món gì vừa ý bà ta và cô gái bán hàng xui xẻo đã bắt đầu thấm mệt.
- Ở đây cô không có món hàng nào vừa với tôi sao? - Cuối cùng người khách hỏi.
- Có, thưa bà, mời bà xuống gian hàng dù và khăn tay ở tầng dưới.
*
* *
Gã khờ
Khi một gã khờ trong làng bỗng dưng khoác những bộ áo lộng lẫy thì hàng xóm ai cũng thắc mắc về sự giàu có của hắn.
- Sao mà anh khấm khá lên vậy? - một người hỏi.
- Tôi trúng xổ số giải nhất - gã khờ đáp.
- Nhưng làm sao anh đoán ra số trúng?
- À, ba lần liên tiếp, tôi nằm mơ thấy số bẩy; thế là tôi suy tính ba lần bảy là hai mươi bốn rồi tôi mua số 24. Thế là trúng giải nhất.
- Ðồ ngu, ba lần bảy là hai mươi mốt, đâu phải là hai mươi bốn.
- Ái chà, vậy sao? - Gã khờ đáp - Thì ra giỏi toán rất khó trúng xổ số.
Relate Threads
Latest Threads