Chỉ số PBFD ở vẹt!

Thảo luận trong 'Vẹt - Két - Xích - Yến Phụng' bắt đầu bởi Akira, 18/3/13.

  1. Akira

    Akira Thành Viên

    Tham gia ngày:
    14/7/12
    Bài viết:
    796
    Được thích:
    2
    Điểm thành tích:
    16
    Nghề nghiệp:
    English Department Student
    Nơi ở:
    Q6-HCM city
    Mod xóa dùm em bài này mạng lag nên bị lặp thao tác!

    Hôm trước ở bài Vấn đề mỏ của vẹt bị bong tróc! em có nhắc tới chỉ số PBFD nên hôm nay em xin tổng hợp một số bài viết sưu tầm trên mạng về vấn đề này mọi người xem qua rồi thào luận đóng góp ý kiến nhé!

    Psittacine Beak And Feather Disease(PBFD) tạm dịch là bệnh ở mỏ và lông của vẹt (pittacine=vẹt)

    Mô tả:
    Các vi-rút gây ra bệnh này là một thành viên của Circoviridae. Cấu trúc phân tử của bộ gen của virus là gần đến 2.000 cơ sở, tròn, DNA sợi đơn. PBFD virus có rất giống với Circovirus ở lợn cũng như một số virus thực vật như vi rút Bungy ở chuối.


    Căn bệnh này được cho là đặc thù của vẹt và tất cả các loài vẹt nên được xem là nhạy cảm dễ mắc phải. Vẹt được biết đặc biệt bị ảnh hưởng bởi PBFD bao gồm, nhưng không giới hạn, Cockatoos, Macaws, Vẹt xám châu Phi, Ringneck, Vẹt Eclectus và lovebird.(có thể xuất hiện ở vẹt khác nhưng ít gặp hơn)


    Gây tử vong do nhiễm trùng, chủ yếu ở các chim non. Chim lớn hơn có thể vượt qua bệnh nhưng phải chịu ảnh hưởng lâu dài. Một số người tin rằng những con chim còn sống sót trở thành vật chủ mang mầm bệnh và có thể đổ bệnh vào một ngày sau đó. Những người khác tin rằng có một tỷ lệ phần trăm của các loài chim có thể diệt trừ bệnh từ hệ thống của chúng để lại cho chúng với một khả năng miễn dịch tự nhiên có thể được truyền lại cho các thế hệ con cái .


    Virus gây ra PBFD cũng có thể ảnh hưởng đến gan, não, và hệ thống miễn dịch gây kháng giảm nhiễm trùng. Do đó chết sớm thường xảy ra từ các vi khuẩn, nấm, ký sinh trùng, hoặc virus nhiễm trùng thứ cấp.


    Truyền dẫn: lây truyền virus từ con này đến con khác là chủ yếu thông qua tiếp xúc trực tiếp, qua đường hô hấp hoặc tiêu hóa, bình xịt, nuôi cây trồng, mẫu phân bị nhiễm bệnh, và bụi lông. Vi rút cũng có thể được truyền qua bề mặt bị ô nhiễm như các túi xách chim, thức ăn, đồ dùng, các món ăn thực phẩm, quần áo, và các vật liệu làm tổ. Các hạt bào tử virus, nếu không bị phá hủy có thể sống sót trong môi trường trong nhiều tháng, rất lâu sau khi con chim bị nhiễm bệnh đã biến mất.
    Triệu chứng:
    Các triệu chứng bao gồm rụng, mất không thể phục hôi của lông vũ, rơt1 lông vũ phát triển, sự phát triển bất thường của lông vũ, lông mới bị chèn ép, và mất mát của bột mỏ hay chân. Các triệu chứng khác có thể bao gồm mỏ phát triển quá mức hoặc bất thường, tổn thương đối xứng trên mỏ và đôi khi ở móng.
    Ức chế miễn dịch, giảm cân nhanh chóng, và trầm cảm cũng có thể có trong giai đoạn sau của bệnh.
    Virus thứ cấp, nấm, nhiễm trùng do vi khuẩn hoặc ký sinh trùng thường xảy ra như một kết quả của khả năng miễn dịch giảm sút gây ra nhiễm trùng bởi virus PBFD. Các triệu chứng khác không được đề cập ở trên bao gồm cả số lượng tế bào bạch cầu cao thường là do nhiễm trùng thứ phát và có thể không trực tiếp liên quan đến nhiễm virus PBFD.


    Phòng ngừa: Strict cô lập của tất cả các loài chim bị bệnh để ngăn chặn sự lây lan của bệnh. Kiểm tra DNA của tất cả các loài chim của các loài nhạy cảm để loại trừ nhiễm trùng tiềm ẩn. DNA thử nghiệm các thiết bị chuồng và môi trường để kiểm tra ô nhiễm có thể.
    Điều trị:Chưa có điều trị được biết đến. Vắc-xin thử nghiệm đang được phát triển.
    Chẩn đoán: da sinh thiết, phẫu thuật sinh thiết lông và trục, hoặc thử nghiệm PCR máu [PCR (phản ứng chuỗi polymerase) thử nghiệm được sử dụng để chẩn đoán HIV], dịch nhờn và mẫu lông.


    PBFD cần được xem xét trong bất kỳ con chim bị mất lông bất thường hoặc phát triển bất thường. Sinh thiết lông bất thường bao gồm các calimus (trục) lông có thể được kiểm tra dấu hiệu của virus. Tuy nhiên, vì virut PBFD không ảnh hưởng đến tất cả các lông một cách đồng thời nên phương pháp này đánh giá một mẫu có thể có một mức độ cao của việc sai số. Ngoài ra, con chim với PBFD có thể có lông bình thường và xét nghiệm PCR là phương pháp hiệu quả nhất để phát hiện virus ở các loài chim trước khi tổn thương lông phát triển.


    Một số loài chim bị nhiễm virus, kiểm tra tích cực, nhưng không bao giờ có dấu hiệu lâm sàng. Các loài chim khác có xét nghiệm dương tính có thể phát triển một phản ứng miễn dịch đủ để chống lại nhiễm trùng và xét nghiệm âm tính sau 30-90 ngày. Vì vậy, nó được khuyến khích để tích cực kiểm tra lại tất cả các loài chim về PBFD 60-90 ngày sau khi thử nghiệm ban đầu đã được hoàn thành. Nếu mẫu thứ hai vẫn còn dương tính, con chim được xác định bị nhiễm và có thể được dự kiến ​​sẽ có triệu chứng lâm sàng của bệnh.
    Ví dụ: Để kiểm tra một con chim cá nhân một mẫu máu toàn phần được đề nghị trong kết hợp với một tăm mẫu dịch nhờn hoặc lông vũ (đặc biệt là lông bất thường hoặc đáng ngờ) khi có thể. Nếu mẫu xét nghiệm
    dương tính chim nên được đặt cách ly và xét nghiệm lại sau 4-6 tuần. Nếu con chim âm tính ở lần thứ hai nên thử nghiệm thứ ba sau 4-6 tuần.


    Khám nghiệm tử thi mẫu bao gồm gan, lá lách, thận, mẫu lông vũ trong một hộp đựng vô trùng; bệnh phẩm sau khi chết cũng có thể gửi.


    Môi trường thử nghiệm: bằng cách sử dụng gạc chuồng, bàn, quạt, bộ lọc không khí, hộp làm tổ, vv là cực kỳ hiệu quả trong việc xác định sự hiện diện của DNA PBFD trong môi trường.


    *Được khuyến nghị nộp toàn bộ máu và mẫu tăm dịch nhờn để phân tích khi có thể.
    Xử lý: Trước khi mẫu vận chuyển cần được lưu giữ tại 4độ C. (tủ lạnh). Mẫu phải được vận chuyển trong một phong bì hoặc hộp đệm. Mẫu có thể được gửi bằng thư thường, nhưng được khuyến khích gửi trong đêm.

    Nguồn (Internet) Dịch: Akira
     

    Last edited by a moderator: 18/3/13

Nếu chưa có nick trên chimcanhviet.vn thì dùng nick facebook bình luận nhé