Yêu em, anh phải đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Yêu em, anh phải đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên nợ.
Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng.
Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán
Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi
Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi
Mà định kỳ em lại không đồng ý.
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ.
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá.
Nỗi đau kia có thành nợ mà anh phải trả
Xin để anh kết chuyển hết vào tim
Em có về xem lại nhật ký chung
Kỷ niệm một thời ta cùng nhau ghi sổ.
Anh dự toán tình ta không dang dở
Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!”
Thư tình anh bản báo cáo mong manh
Anh trao vội không thuyết trình gì cả.
Bởi anh nghĩ ta không còn gì xa lạ
Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh
Những lời yêu thực tế đích danh
Những tâm sự bình quân anh nói được
Những ước mơ nhập sau mà xuất trước
Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh.
Còn nhớ không em những buổi chiều
Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết
Lời nồng nàn anh trao em chi tiết
Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh.
Em trở về nhận lại vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý
Để anh mãi coi là chi phí dở dang...
________________________________________
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách
Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi
"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"
Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"
--------------------------------------------------------------------------------
Tình đâu là căn thức bậc hai
Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu
Em phải nhớ tình yêu là góc số
Mà hai ta là những kẻ chứng minh
Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng phương pháp tương giao
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau mà đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không ẩn số
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản
__________________________________________________________________
"Đố ai định nghĩa được tình yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Gặp người con gái xinh xinh ấy
Rồi quen... rồi nhớ... thế rồi yêu"
_____________________________________________________________
*Chiều chiều nhặt lá phượng rơi
Kết thành bốn chữ "anh yêu em rồi"
*Mỗi thế giới có một điều bí ẩn
Mỗi con người có một ẩn khúc riêng
Đừng tò mò vì nó rất thiêng liêng
Đừng lật sổ khi chủ nhân chưa cho phép
*Tôi với anh như một đẳng thức
Đứng bên nhau như 1 bình phương
Tạm chia tay khi bình phương chuyển vế
Gặp lại nhau khi đã chứng minh xong
*Rừng vào thu rừng nhiều lá đổ
Tôi vào đời đã khổ vì yêu
*Tôi ghét nhất thứ tình vội vã
Mới gặp nhau mà đã nói là yêu
Tình vội vã là thứ tình giả dối
Là thứ tình chót lưỡi đầu môi
*Trong lớp bạn ai là người giỏi tóan
Giải dùm tôi bài tóan tình yêu
Giả sử rằng tôi yêu người ấy
Chứng minh rằng người ấy yêu tôi
_______________________________________________________________________
Giang hồ hiểm ác anh không sợ!!
Chỉ sợ một ngày vắng bóng em!!!!
Em không yêu anh , anh yêu nguoi khác
Luật giang hồ không cho phép cô đơn
_____________________________________________________
1. Yêu ai yêu chỉ một người
Đừng nghe tiếng gọi của người thứ hai
Mặc dù anh ấy đẹp trai
Nhưng lòng anh ấy đẹp không hỡi người.
2.Trời hết mưa chưa chắc trời đã sáng
Tình hết buồn chưa chắc đã quên anh.
3.Em đã nói không còn yêu anh nữa
Mà tim đau sống dậy không cùng
Giọt nước mắt chảy dài trên má
Khi đường về không có bóng anh.
4.Tôi biết tình yêu là liều thuốc độc
Giết lòng tôi trong những lúc cô đơn
Mà sao tôi cứ mãi đi tìm
Một tình yêu trong nỗi tuyệt vọng.
5.Thất tình mới biết yêu là khổ
Say tình mới biết khổ vì yêu
Thức đêm mới biết đêm dài
Yêu người mới biết những ngày đợi mong.
6.Anh nói rằng anh mến em nhất
Em mỉm cười quay mặt bỏ đi
Nhưng trong lòng em muôn lời muốn hỏi
Người thứ hai anh mến là ai?
7.Tôi yêu người mà người nào hay biết
Bởi vì tôi có chịu nói ra đâu
Khi thấy người đi cùng cô gái khác
Lòng tôi thắt chặt nỗi u buồn.
8.Một loài hoa không chờ hai chủ
Một tấm lòng không ấp ủ hai tim.
9.Khi chưa yêu tôi có quyền lựa chọn
Khi yêu rồi chỉ có một mà thôi.
10.Tôi sợ tình anh như bướm trắng
Lượn quanh bên những đoá hoa tươi
Đến khi hoa ấy tàn lụa
Bướm trắng vô tình để hoa rơi
________________________________________________________________________
Vạn Cổ Thiên Thu Yêu là Khổ
Thiên Thu Vạn Cổ Khổ Vẫn Yêu
Sống vô hồn nên đời vô nghĩa
Giận thân mình,đâm xỉa nhân gian
Tháng ngày dài lang thang khắp chốn
Để bản thân đổ đốn tiêu tàn
Trên trời triệu triệu vì sao
Xếp thành 4 chữ vì sao yêu người
Thế gian triệu triệu con người
Vì sao chỉ có một người em yêu
Rượu buồn một mình Anh xin uống
Mà ngỡ như khi đang bên người
Dòng nhạc nào buồn thật lẽ lõi
Cuộc tình nào chìm vào đắng cay
Người ơi Anh vẫn yêu thương người
Vẫn kiêu hãnh ngẩng đầu lên kiêu ngạo
Vẫn cúi đầu tự nhủ pải cố lên...
Trên trời cao tui là vì sao lẻ
Dưới mặt đất tui là kẻ cô đơn...
Nỗi bùn ơi nếu mày là vật chất
Thì tao là kẻ giầu nhất thế gian nay`
Cuộc đời như canh bạc ...lúc đỏ ,lúc đen .
Cuộc tình như cơn mưa , lúc dai giẳng , lúc nhanh ***ng
Chúa không dê sao gọi là Dêsu
Bụt không dâm sao gọi là Dâm Bụt
Nếu Biết Yêu Là Khổ Lụy
Mấy Ai Thống Trị Được Tình Iu
Xin Đừng Nghĩ Yêu Là Đơn Giản
Xin Đừng Lầm Lẫn Tình Bạn Với Tình iu
ta biết rằng cố QUÊN là sẽ NHỚ
nên dặn lòng cố NHỚ để mà QUÊN
Tự Cổ Đa Tình Vương chi hận
Vô Tình Nhân Thế Có Mấy Ai
Than oán thế nhân nhiều ngang trái
Khúc buồn ai oán mộng trần ai
Cay đắng chưa từng sao biết ngọt
Cơ hàn chưa trải hiểu chi đời
Mắt chưa đẫm lệ tim chưa nát
Sao hiểu xâu xa nghĩa tiếng cười
Người ra đi làm lòng tôi đau nhói
Cõi đời này vắng bóng người tôi yêu
Biết ngày xưa em đừng thề đừng hứa
Để giờ đây tôi lặng lẽ nhói đau
Trái tim tôi vết thương sâu vô tận
Vì kẻ khờ đã trót lỡ yêu ai
Hận ông trời hận cuộc đời khốn nạn
Hận phi trường chia cắt người tôi yêu
__________________________________________________
Em yêu anh không phải vì sắc đẹp
Không phải vì địa vị ,tiền tài
Mà em yêu anh bằng cả tấm lòng
Em yêu người thực sự yêu em
Người ấy yêu em như chính em yêu người ấy
Người yêu ơi xin đừng gian dối
Em sẽ yêu người bằng cả con tim em
Đừng lãng quên đi kỉ niệm ban đầu
Mà cho rằng hai đứa đã xa nhau
_______________________________________________
Mưa ngâu rả rích in chữ Nhớ
Chim én đưa thoi dệt chữ Thương
Mây trời xanh thẳm in chữ Đợi
anh chỉ xin em một chữ Chờ
___________________________________
Tròi vào thu trời nhiều lá đổ
Bạn vào đời bạn khổ vì yêu
Đã biết rằng khi yêu là khổ
Lỡ yêu rồi có khổ cũng yê
___________________________
Nếu ngày mai là ngày tận thế
Tôi sẽ là kẻ chết đầu tiên
Đứng chờ em trước cửa thiên đàng
Hôn lần cuối trước khi vào địa ngục
__________________________
Tròi vào thu trời nhiều lá đổ
Bạn vào đời bạn khổ vì yêu
Đã biết rằng khi yêu là khổ
Lỡ yêu rồi có khổ cũng yêu
Nếu ngày mai là ngày tận thế
Tôi sẽ là kẻ chết đầu tiên
Đứng chờ em trước cửa thiên đàng
Hôn lần cuối trước khi vào địa ngục
Em yêu anh còn anh yêu người khác
Tạo hình tam giác rượt lẫn nhau
anh ơi! người ấy có tốt không?
có yêu anh như em đã yêu?
dù xa nhau nhưng anh hãy nhớ
sâu trong lòng vẫn mong anh hạnh phúc
nói đi anh những lời chung thủy
lời âu yếm bằng chót lưỡi đầu môi
nói đi anh cuộc đời là gian dối
yêu một người chưa đủ phải không anh??
_________________________________
Những chiếc lá vàng rơi buồn bã
Với thiên nhiên không mới lạ điều này
Em đừng thương ,đừng tiếc cây rụng lá
Hãy thương người yêu em thế lâu nay.
Em đừng trách tuyết sương và gió thổi
sao để cây trần trụi đứng bên đường
Vì không lẽ có người nào có lỗi
Khi đông về làm rụng lá hàng dương?
__________________
Có khi nào nồng nàn trong giấc ngủ
Em mơ màng khe khẽ gọi tên anh
Có khi nào đi về trên lố cũ
Em ngỡ ngàng, ai đó giống như anh.
__________________________________
Vâng em bảo:"Đi đi"
Nhưng vì sao anh không ở lại
Em bảo:"Thôi biệt từ xin đừng chờ đợi"
Nhưng vì sao anh lại ra đi?
Đôi mắt em phủ mờ đầy lệ
Lời của em trái ngược với lòng
Sao anh chỉ nghe lời em nói?
Sao không nhìn hai mắt lệ đầy vơ
________________________________________
KHI YÊU NGƯỜI TA BẮT ĐẦU NÓI DỐI
Thầy văn học đọc câu phương ngôn:
"Khi yêu người ta bắt đầu nói dối"
Có đúng thế không hở bạn bè cùng tuổi
Lứa tuổi bắt đầu yêu?
Sáng nay em gửi gắm gì qua ánh mắt nheo nheo
Mà khiến anh đêm về khó ngủ
Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ
Ngày ngắn vô cùng,không đủ để nhìn nhau
Đừng hiểu lầm,nào ai muốn làm cao
Dù đôi lúc mắt ngó lơ sang chỗ khác
Thì ra thầy bảo mà đúng thật
Khi biết yêu trước tiên mình tự dối mình
Rồi nếu lỡ bạn bè nhắc đúng một cái tên
Tự dưng em quá chừng xấu hổ
Má đỏ bừng và không cười nói nữa
Có ai hỏi:"Hắn đấy à?",vội đáp :"Còn lâu"
Và anh thì có khác gì đâu
Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận
Ai lại dám bày tỏ niềm xúc động
Nên bất ngờ phải nói có thành không.
Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung
Sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía
Tự dưng em ko dám lên lớp trễ
Chỉ sợ anh chê con bé ấy lười.
Tự dưng em vui hơn và anh càng thấy yêu đời
Anh đi dạo thường xuyên hơn ngang căn phòng em ở
Em cũng chợt thích ngồi bên cửa sổ
Chỉ cần một cái nhìn là hai đứa sẽ ngủ ngon.
Nhưng bạn bè ơi đừng tìm hiểu gì hơn
Em sẽ nói em chỉ ngồi hóng gió
Anh sẽ giải thích rằng anh đi ngang căn phòng đó
Như đi ngang qua bao căn phòng khác của trường.
Khi yêu ai cũng nghĩ mình vẫn bình thường
Dù sự thật có rất nhiều thay đổi
Mà thay đổi đầu tiên là bắt đầu nói dối
Nhưng là sự nói dối vụng về trẻ nít dễ thương
Và vì thế nên rất đáng được khoan dung
Hãy tha thứ cho những người vì yêu nên bắt đầu nói dối!
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Yêu em, anh phải đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên nợ.
Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng.
Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán
Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi
Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi
Mà định kỳ em lại không đồng ý.
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ.
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá.
Nỗi đau kia có thành nợ mà anh phải trả
Xin để anh kết chuyển hết vào tim
Em có về xem lại nhật ký chung
Kỷ niệm một thời ta cùng nhau ghi sổ.
Anh dự toán tình ta không dang dở
Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!”
Thư tình anh bản báo cáo mong manh
Anh trao vội không thuyết trình gì cả.
Bởi anh nghĩ ta không còn gì xa lạ
Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh
Những lời yêu thực tế đích danh
Những tâm sự bình quân anh nói được
Những ước mơ nhập sau mà xuất trước
Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh.
Còn nhớ không em những buổi chiều
Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết
Lời nồng nàn anh trao em chi tiết
Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh.
Em trở về nhận lại vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý
Để anh mãi coi là chi phí dở dang...
________________________________________
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách
Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi
"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"
Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"
--------------------------------------------------------------------------------
Tình đâu là căn thức bậc hai
Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu
Em phải nhớ tình yêu là góc số
Mà hai ta là những kẻ chứng minh
Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng phương pháp tương giao
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau mà đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không ẩn số
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản
__________________________________________________________________
"Đố ai định nghĩa được tình yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Gặp người con gái xinh xinh ấy
Rồi quen... rồi nhớ... thế rồi yêu"
_____________________________________________________________
*Chiều chiều nhặt lá phượng rơi
Kết thành bốn chữ "anh yêu em rồi"
*Mỗi thế giới có một điều bí ẩn
Mỗi con người có một ẩn khúc riêng
Đừng tò mò vì nó rất thiêng liêng
Đừng lật sổ khi chủ nhân chưa cho phép
*Tôi với anh như một đẳng thức
Đứng bên nhau như 1 bình phương
Tạm chia tay khi bình phương chuyển vế
Gặp lại nhau khi đã chứng minh xong
*Rừng vào thu rừng nhiều lá đổ
Tôi vào đời đã khổ vì yêu
*Tôi ghét nhất thứ tình vội vã
Mới gặp nhau mà đã nói là yêu
Tình vội vã là thứ tình giả dối
Là thứ tình chót lưỡi đầu môi
*Trong lớp bạn ai là người giỏi tóan
Giải dùm tôi bài tóan tình yêu
Giả sử rằng tôi yêu người ấy
Chứng minh rằng người ấy yêu tôi
_______________________________________________________________________
Giang hồ hiểm ác anh không sợ!!
Chỉ sợ một ngày vắng bóng em!!!!
Em không yêu anh , anh yêu nguoi khác
Luật giang hồ không cho phép cô đơn
_____________________________________________________
1. Yêu ai yêu chỉ một người
Đừng nghe tiếng gọi của người thứ hai
Mặc dù anh ấy đẹp trai
Nhưng lòng anh ấy đẹp không hỡi người.
2.Trời hết mưa chưa chắc trời đã sáng
Tình hết buồn chưa chắc đã quên anh.
3.Em đã nói không còn yêu anh nữa
Mà tim đau sống dậy không cùng
Giọt nước mắt chảy dài trên má
Khi đường về không có bóng anh.
4.Tôi biết tình yêu là liều thuốc độc
Giết lòng tôi trong những lúc cô đơn
Mà sao tôi cứ mãi đi tìm
Một tình yêu trong nỗi tuyệt vọng.
5.Thất tình mới biết yêu là khổ
Say tình mới biết khổ vì yêu
Thức đêm mới biết đêm dài
Yêu người mới biết những ngày đợi mong.
6.Anh nói rằng anh mến em nhất
Em mỉm cười quay mặt bỏ đi
Nhưng trong lòng em muôn lời muốn hỏi
Người thứ hai anh mến là ai?
7.Tôi yêu người mà người nào hay biết
Bởi vì tôi có chịu nói ra đâu
Khi thấy người đi cùng cô gái khác
Lòng tôi thắt chặt nỗi u buồn.
8.Một loài hoa không chờ hai chủ
Một tấm lòng không ấp ủ hai tim.
9.Khi chưa yêu tôi có quyền lựa chọn
Khi yêu rồi chỉ có một mà thôi.
10.Tôi sợ tình anh như bướm trắng
Lượn quanh bên những đoá hoa tươi
Đến khi hoa ấy tàn lụa
Bướm trắng vô tình để hoa rơi
________________________________________________________________________
Vạn Cổ Thiên Thu Yêu là Khổ
Thiên Thu Vạn Cổ Khổ Vẫn Yêu
Sống vô hồn nên đời vô nghĩa
Giận thân mình,đâm xỉa nhân gian
Tháng ngày dài lang thang khắp chốn
Để bản thân đổ đốn tiêu tàn
Trên trời triệu triệu vì sao
Xếp thành 4 chữ vì sao yêu người
Thế gian triệu triệu con người
Vì sao chỉ có một người em yêu
Rượu buồn một mình Anh xin uống
Mà ngỡ như khi đang bên người
Dòng nhạc nào buồn thật lẽ lõi
Cuộc tình nào chìm vào đắng cay
Người ơi Anh vẫn yêu thương người
Vẫn kiêu hãnh ngẩng đầu lên kiêu ngạo
Vẫn cúi đầu tự nhủ pải cố lên...
Trên trời cao tui là vì sao lẻ
Dưới mặt đất tui là kẻ cô đơn...
Nỗi bùn ơi nếu mày là vật chất
Thì tao là kẻ giầu nhất thế gian nay`
Cuộc đời như canh bạc ...lúc đỏ ,lúc đen .
Cuộc tình như cơn mưa , lúc dai giẳng , lúc nhanh ***ng
Chúa không dê sao gọi là Dêsu
Bụt không dâm sao gọi là Dâm Bụt
Nếu Biết Yêu Là Khổ Lụy
Mấy Ai Thống Trị Được Tình Iu
Xin Đừng Nghĩ Yêu Là Đơn Giản
Xin Đừng Lầm Lẫn Tình Bạn Với Tình iu
ta biết rằng cố QUÊN là sẽ NHỚ
nên dặn lòng cố NHỚ để mà QUÊN
Tự Cổ Đa Tình Vương chi hận
Vô Tình Nhân Thế Có Mấy Ai
Than oán thế nhân nhiều ngang trái
Khúc buồn ai oán mộng trần ai
Cay đắng chưa từng sao biết ngọt
Cơ hàn chưa trải hiểu chi đời
Mắt chưa đẫm lệ tim chưa nát
Sao hiểu xâu xa nghĩa tiếng cười
Người ra đi làm lòng tôi đau nhói
Cõi đời này vắng bóng người tôi yêu
Biết ngày xưa em đừng thề đừng hứa
Để giờ đây tôi lặng lẽ nhói đau
Trái tim tôi vết thương sâu vô tận
Vì kẻ khờ đã trót lỡ yêu ai
Hận ông trời hận cuộc đời khốn nạn
Hận phi trường chia cắt người tôi yêu
__________________________________________________
Em yêu anh không phải vì sắc đẹp
Không phải vì địa vị ,tiền tài
Mà em yêu anh bằng cả tấm lòng
Em yêu người thực sự yêu em
Người ấy yêu em như chính em yêu người ấy
Người yêu ơi xin đừng gian dối
Em sẽ yêu người bằng cả con tim em
Đừng lãng quên đi kỉ niệm ban đầu
Mà cho rằng hai đứa đã xa nhau
_______________________________________________
Mưa ngâu rả rích in chữ Nhớ
Chim én đưa thoi dệt chữ Thương
Mây trời xanh thẳm in chữ Đợi
anh chỉ xin em một chữ Chờ
___________________________________
Tròi vào thu trời nhiều lá đổ
Bạn vào đời bạn khổ vì yêu
Đã biết rằng khi yêu là khổ
Lỡ yêu rồi có khổ cũng yê
___________________________
Nếu ngày mai là ngày tận thế
Tôi sẽ là kẻ chết đầu tiên
Đứng chờ em trước cửa thiên đàng
Hôn lần cuối trước khi vào địa ngục
__________________________
Tròi vào thu trời nhiều lá đổ
Bạn vào đời bạn khổ vì yêu
Đã biết rằng khi yêu là khổ
Lỡ yêu rồi có khổ cũng yêu
Nếu ngày mai là ngày tận thế
Tôi sẽ là kẻ chết đầu tiên
Đứng chờ em trước cửa thiên đàng
Hôn lần cuối trước khi vào địa ngục
Em yêu anh còn anh yêu người khác
Tạo hình tam giác rượt lẫn nhau
anh ơi! người ấy có tốt không?
có yêu anh như em đã yêu?
dù xa nhau nhưng anh hãy nhớ
sâu trong lòng vẫn mong anh hạnh phúc
nói đi anh những lời chung thủy
lời âu yếm bằng chót lưỡi đầu môi
nói đi anh cuộc đời là gian dối
yêu một người chưa đủ phải không anh??
_________________________________
Những chiếc lá vàng rơi buồn bã
Với thiên nhiên không mới lạ điều này
Em đừng thương ,đừng tiếc cây rụng lá
Hãy thương người yêu em thế lâu nay.
Em đừng trách tuyết sương và gió thổi
sao để cây trần trụi đứng bên đường
Vì không lẽ có người nào có lỗi
Khi đông về làm rụng lá hàng dương?
__________________
Có khi nào nồng nàn trong giấc ngủ
Em mơ màng khe khẽ gọi tên anh
Có khi nào đi về trên lố cũ
Em ngỡ ngàng, ai đó giống như anh.
__________________________________
Vâng em bảo:"Đi đi"
Nhưng vì sao anh không ở lại
Em bảo:"Thôi biệt từ xin đừng chờ đợi"
Nhưng vì sao anh lại ra đi?
Đôi mắt em phủ mờ đầy lệ
Lời của em trái ngược với lòng
Sao anh chỉ nghe lời em nói?
Sao không nhìn hai mắt lệ đầy vơ
________________________________________
KHI YÊU NGƯỜI TA BẮT ĐẦU NÓI DỐI
Thầy văn học đọc câu phương ngôn:
"Khi yêu người ta bắt đầu nói dối"
Có đúng thế không hở bạn bè cùng tuổi
Lứa tuổi bắt đầu yêu?
Sáng nay em gửi gắm gì qua ánh mắt nheo nheo
Mà khiến anh đêm về khó ngủ
Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ
Ngày ngắn vô cùng,không đủ để nhìn nhau
Đừng hiểu lầm,nào ai muốn làm cao
Dù đôi lúc mắt ngó lơ sang chỗ khác
Thì ra thầy bảo mà đúng thật
Khi biết yêu trước tiên mình tự dối mình
Rồi nếu lỡ bạn bè nhắc đúng một cái tên
Tự dưng em quá chừng xấu hổ
Má đỏ bừng và không cười nói nữa
Có ai hỏi:"Hắn đấy à?",vội đáp :"Còn lâu"
Và anh thì có khác gì đâu
Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận
Ai lại dám bày tỏ niềm xúc động
Nên bất ngờ phải nói có thành không.
Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung
Sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía
Tự dưng em ko dám lên lớp trễ
Chỉ sợ anh chê con bé ấy lười.
Tự dưng em vui hơn và anh càng thấy yêu đời
Anh đi dạo thường xuyên hơn ngang căn phòng em ở
Em cũng chợt thích ngồi bên cửa sổ
Chỉ cần một cái nhìn là hai đứa sẽ ngủ ngon.
Nhưng bạn bè ơi đừng tìm hiểu gì hơn
Em sẽ nói em chỉ ngồi hóng gió
Anh sẽ giải thích rằng anh đi ngang căn phòng đó
Như đi ngang qua bao căn phòng khác của trường.
Khi yêu ai cũng nghĩ mình vẫn bình thường
Dù sự thật có rất nhiều thay đổi
Mà thay đổi đầu tiên là bắt đầu nói dối
Nhưng là sự nói dối vụng về trẻ nít dễ thương
Và vì thế nên rất đáng được khoan dung
Hãy tha thứ cho những người vì yêu nên bắt đầu nói dối!
Relate Threads
Latest Threads