Có người tay đeo đầy vàng vẫn thò vào thùng móc bánh mì từ thiện, có người đi xe SH vẫn vào quán cơm 2.000 đồng ngồi ăn.
Hai câu chuyện được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội vài ngày gần đây là chuyện về thùng bánh mì từ thiện và quán cơm 2.000 đồng giúp người nghèo. Từ những việc làm rất đẹp để chia sẻ lòng nhân ái, chúng ta đã nhìn thấy những câu chuyện đáng buồn về nhân cách 1 số người.
Facebooker Ngô Thiên Chương viết về cuộc “rình” bí mật ở một thùng bánh mì từ thiện: “Buổi sáng hôm đó. Người đầu tiên lọt vào tầm mắt của tôi là một phụ nữ xách giỏ đi chợ. Chị này da trắng, mặc bộ đồ sạch sẽ, tay có đeo vàng, túi nhú cái ai phôn. Dáng đi nhanh nhẹn. Còn cách tủ bánh mì từ thiện khoảng 10 mét, mắt chị vẫn nhìn ra đường, nhưng khi đi đến cái tủ, chị nhanh tay cho vào rút một ổ. Thao tác nhanh như kiểu người ta cho tay vào lồng thú dữ rồi giật ra nhanh kẻo con thú vồ cắn. Lấy xong, chị cho vào cái túi ni lông đen cột lại. Đi vài bước, chị bất ngờ quay đầu ngược lại. Và thao tác vẫn nhanh như lần đầu. Nhưng lần này chị móc liên tục hai ổ.
Nhân vật thứ nhất đi qua. Chừng 10 phút sau, đang ngong ngóng thì bỗng nghe tiếng xe máy từ phía sau rồ lên tăng tốc. Thì ra một chiếc Attila màu đen đang chạy dưới đường chợt leo lề. Tưởng ai đó đang có chuyện gấp nên phải leo lề, ai ngờ chiếc xe thắng ngay trước cái tủ. Người phụ nữ ngồi sau ngồi luôn trên xe, cho tay vào rút nhanh 3 ổ bánh mì trước khi người đàn ông phía trước rồ ga...”
Đó chỉ là 2 trong số rất nhiều người tham lam đã đến rút những chiếc bánh mì từ thiện giá 2.000 đồng mà người chủ tốt bụng đã dành cho những người khốn khó. Có anh bảo vệ ngồi đó trông, nhưng không phải lúc nào cũng chạy theo đuổi kịp được đám người đi xe máy hành động nhanh như kẻ cướp kia.
Một chuyện khác nữa, từ facebook của Cao Hà Mai với tựa đề “Cơm 2.000 đồng cho ai?”. Người viết cho biết: “Đọc Sài Gòn Tiếp Thị hôm nay thấy có bài về quán cơm từ thiện tại quận 11 giúp người lao động nghèo có được bữa trưa ngon bổ rẻ với đầy đủ món mặn, xào, tráng miệng với mức giá chỉ 2.000 đồng. Tuy nhiên gần đây không ít kẻ quần là áo lượt đổ xô vào quán ngồi tranh ăn với những tấm áo rách nhàu nhĩ, xe số, tay ga sang trọng lấn hết góc hè bé nhỏ vốn quen thuộc với hình ảnh những chiếc xe đạp, xích lô lam lũ xếp hàng ngay ngắn. Có kẻ còn móc ra tờ bạc trăm ăn xong mua về vài suất cho cả họ được hưởng”.
Hai câu chuyện được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội khiến nhiều người thấy buồn tê tái. Thấy sao một số không ít người trong xã hội chúng ta, con mắt nhìn không quá nổi một chiếc bánh mì hay suất cơm trị giá 2.000 đồng. Họ không hề thiếu thốn vật chất nhưng vẫn sẵn sàng giành phần của những người nghèo khó hơn mình. Cái tham đã ăn vào máu rồi chăng?
Một câu chuyện khác, cũng đang được bàn tán nhiều không kém, đó là chuyện cán bộ làm thủ tục xuất nhập cảnh ở sân bay Nội Bài vòi vĩnh “xin” 2 mẹ con người Việt từ Pháp nhập cảnh “vài đồng để uống nước”, người mẹ không đồng tình với thói xấu, đứa bé đã phải nằm gục trên chiếc vali để chờ đến lượt.
Người mẹ đã viết những lời rất chua chát trên trang facebook của mình về chuyện “xin chục đồng uống nước” của cán bộ ở sân bay. Chị ngỏ lời xin lỗi cô con gái bé nhỏ 2 tuổi rưỡi đang ốm dở, muốn đi vệ sinh cũng không dám đi vì phải xếp hàng.
“Ở quê cha con được chào đón bằng những nụ cười thân thiện, bằng những ưu đãi dành riêng cho trẻ nhỏ. Ở quê mẹ con bị chặn đứng bằng "chục đồng uống nước" trắng trợn”. Người mẹ viết như vậy. Đọc mà thấy cay đắng, nhục nhã đến trào nước mắt.
Những bàn tay đeo đầy vàng thò vào lấy bánh mì từ thiện, những người quần áo là lượt đi xe tay ga sang trọng đến quán cơm 2.000 đồng và cả những cán bộ sân bay chặn khách xin “chục đồng uống nước”, có lẽ bọn họ là những kẻ cùng một giuộc.
Những kẻ đã vì đồng tiền nhỏ mà mờ cả mắt, mà không giữ được nhân cách và phẩm giá con người. Họ không hiếm gặp trong xã hội chúng ta. Họ từ đâu mà ra? Tính cách bẩn thỉu ấy từ đâu mà có? Phải chăng đạo đức của một bộ phận người Việt đang suy thoái vì thiếu những tấm gương tốt và có quá nhiều tấm gương đen tối.
Chắc có lẽ họ nghĩ, lấy một chiếc bánh 2.000 đồng, ăn một suất cơm 2000 đồng, vòi khách chục đồng (ngoại tệ) để uống nước là chuyện nhỏ. Có những kẻ còn ăn cắp những món to khổng lồ, tham nhũng những món tiền tấn còn chả làm sao.
Và vì thế, mà đạo đức con người đã trượt dần xuống vực.
Mi An
Nguồn : http://www.baomoi.com/Ban-tay-deo-day-vang-moc-o-banh-mi-tu-thien/c/18506202.epi
Thùng bánh mì từ thiện trên đường phố Sài Gòn
Hai câu chuyện được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội vài ngày gần đây là chuyện về thùng bánh mì từ thiện và quán cơm 2.000 đồng giúp người nghèo. Từ những việc làm rất đẹp để chia sẻ lòng nhân ái, chúng ta đã nhìn thấy những câu chuyện đáng buồn về nhân cách 1 số người.
Facebooker Ngô Thiên Chương viết về cuộc “rình” bí mật ở một thùng bánh mì từ thiện: “Buổi sáng hôm đó. Người đầu tiên lọt vào tầm mắt của tôi là một phụ nữ xách giỏ đi chợ. Chị này da trắng, mặc bộ đồ sạch sẽ, tay có đeo vàng, túi nhú cái ai phôn. Dáng đi nhanh nhẹn. Còn cách tủ bánh mì từ thiện khoảng 10 mét, mắt chị vẫn nhìn ra đường, nhưng khi đi đến cái tủ, chị nhanh tay cho vào rút một ổ. Thao tác nhanh như kiểu người ta cho tay vào lồng thú dữ rồi giật ra nhanh kẻo con thú vồ cắn. Lấy xong, chị cho vào cái túi ni lông đen cột lại. Đi vài bước, chị bất ngờ quay đầu ngược lại. Và thao tác vẫn nhanh như lần đầu. Nhưng lần này chị móc liên tục hai ổ.
Nhân vật thứ nhất đi qua. Chừng 10 phút sau, đang ngong ngóng thì bỗng nghe tiếng xe máy từ phía sau rồ lên tăng tốc. Thì ra một chiếc Attila màu đen đang chạy dưới đường chợt leo lề. Tưởng ai đó đang có chuyện gấp nên phải leo lề, ai ngờ chiếc xe thắng ngay trước cái tủ. Người phụ nữ ngồi sau ngồi luôn trên xe, cho tay vào rút nhanh 3 ổ bánh mì trước khi người đàn ông phía trước rồ ga...”
Đó chỉ là 2 trong số rất nhiều người tham lam đã đến rút những chiếc bánh mì từ thiện giá 2.000 đồng mà người chủ tốt bụng đã dành cho những người khốn khó. Có anh bảo vệ ngồi đó trông, nhưng không phải lúc nào cũng chạy theo đuổi kịp được đám người đi xe máy hành động nhanh như kẻ cướp kia.
Một chuyện khác nữa, từ facebook của Cao Hà Mai với tựa đề “Cơm 2.000 đồng cho ai?”. Người viết cho biết: “Đọc Sài Gòn Tiếp Thị hôm nay thấy có bài về quán cơm từ thiện tại quận 11 giúp người lao động nghèo có được bữa trưa ngon bổ rẻ với đầy đủ món mặn, xào, tráng miệng với mức giá chỉ 2.000 đồng. Tuy nhiên gần đây không ít kẻ quần là áo lượt đổ xô vào quán ngồi tranh ăn với những tấm áo rách nhàu nhĩ, xe số, tay ga sang trọng lấn hết góc hè bé nhỏ vốn quen thuộc với hình ảnh những chiếc xe đạp, xích lô lam lũ xếp hàng ngay ngắn. Có kẻ còn móc ra tờ bạc trăm ăn xong mua về vài suất cho cả họ được hưởng”.
Hai câu chuyện được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội khiến nhiều người thấy buồn tê tái. Thấy sao một số không ít người trong xã hội chúng ta, con mắt nhìn không quá nổi một chiếc bánh mì hay suất cơm trị giá 2.000 đồng. Họ không hề thiếu thốn vật chất nhưng vẫn sẵn sàng giành phần của những người nghèo khó hơn mình. Cái tham đã ăn vào máu rồi chăng?
Một câu chuyện khác, cũng đang được bàn tán nhiều không kém, đó là chuyện cán bộ làm thủ tục xuất nhập cảnh ở sân bay Nội Bài vòi vĩnh “xin” 2 mẹ con người Việt từ Pháp nhập cảnh “vài đồng để uống nước”, người mẹ không đồng tình với thói xấu, đứa bé đã phải nằm gục trên chiếc vali để chờ đến lượt.
Người mẹ đã viết những lời rất chua chát trên trang facebook của mình về chuyện “xin chục đồng uống nước” của cán bộ ở sân bay. Chị ngỏ lời xin lỗi cô con gái bé nhỏ 2 tuổi rưỡi đang ốm dở, muốn đi vệ sinh cũng không dám đi vì phải xếp hàng.
“Ở quê cha con được chào đón bằng những nụ cười thân thiện, bằng những ưu đãi dành riêng cho trẻ nhỏ. Ở quê mẹ con bị chặn đứng bằng "chục đồng uống nước" trắng trợn”. Người mẹ viết như vậy. Đọc mà thấy cay đắng, nhục nhã đến trào nước mắt.
Những bàn tay đeo đầy vàng thò vào lấy bánh mì từ thiện, những người quần áo là lượt đi xe tay ga sang trọng đến quán cơm 2.000 đồng và cả những cán bộ sân bay chặn khách xin “chục đồng uống nước”, có lẽ bọn họ là những kẻ cùng một giuộc.
Những kẻ đã vì đồng tiền nhỏ mà mờ cả mắt, mà không giữ được nhân cách và phẩm giá con người. Họ không hiếm gặp trong xã hội chúng ta. Họ từ đâu mà ra? Tính cách bẩn thỉu ấy từ đâu mà có? Phải chăng đạo đức của một bộ phận người Việt đang suy thoái vì thiếu những tấm gương tốt và có quá nhiều tấm gương đen tối.
Chắc có lẽ họ nghĩ, lấy một chiếc bánh 2.000 đồng, ăn một suất cơm 2000 đồng, vòi khách chục đồng (ngoại tệ) để uống nước là chuyện nhỏ. Có những kẻ còn ăn cắp những món to khổng lồ, tham nhũng những món tiền tấn còn chả làm sao.
Và vì thế, mà đạo đức con người đã trượt dần xuống vực.
Mi An
Nguồn : http://www.baomoi.com/Ban-tay-deo-day-vang-moc-o-banh-mi-tu-thien/c/18506202.epi