(ĐSPL)- Đối với những người nghiện, việc từ bỏ được thuốc lá là điều khó khăn. Người nào bỏ được thuốc lá cũng phải mất một thời gian đấu tranh tâm lý dữ dội. Có nhiều người không vượt qua được sự cám dỗ của làn khói trắng, cai giữa chừng không đủ kiên nhẫn, hút trở lại ngày càng nhiều hơn. Ở một xã hẻo lánh miền sơn cước, có người sở hữu bài thuốc lạ giúp hàng trăm người dân địa phương hoàn toàn đoạn tuyệt với thuốc lá sau... ba ngày?
Không còn mắc nghiện...
Những ngày qua, trên địa bàn xã Ea Tul (huyện Cư m’gar, tỉnh Đắk Lắk), người dân địa phương xôn xao truyền tai nhau về người cựu binh sở hữu bài thuốc lạ, ít tốn kém, có thể giúp hàng trăm người nghiện đoạn tuyệt được với thuốc lá. Lần theo những thông tin truyền miệng, PV tìm đến khu chợ Ea Tul xác minh thực hư về thông tin trên.
Ngay khi đặt chân đến cổng chợ, PV hỏi thăm chị Nguyễn Thị Loan (36 tuổi, bán tạp hóa): “Em bị nghiện thuốc lá mấy năm nay, thử mọi cách nhưng vẫn không bỏ được. Nghe nói ở đây có ông Nghị chữa hay lắm phải không chị?”. Khi PV vừa dứt lời, chị Loan đáp: “Là ông Nghị đúng rồi đấy. Cả khu chợ này ngày xưa đàn ông, đàn bà thuốc đốt nghi ngút. Giờ các chú nhìn xem có thấy ai hút thuốc nữa đâu. Tất cả nhờ ông Nghị cả đấy”. Vừa dứt câu, chị Loan chỉ tay sang người phụ nữ bán hàng quần áo quầy đối diện: “Bà Mỹ Hòa (thường gọi bà Bảy) nhân chứng sống đấy, các chú không tin qua hỏi thăm là biết. Ngày xưa bà Bảy đốt thuốc nhất cái chợ này”.
Thầy lang Nghị tại gian bếp nhỏ chế biến dược liệu.
Trò chuyện với PV, bà Bảy nở một nụ cười giòn tan, hóm hỉnh kể: Hồi xưa, đàn ông hút thuốc không sao chứ đàn bà cầm điếu thuốc định kiến dữ lắm. Bà có chồng con đề huề nhưng có mỗi bà hút thuốc lá. Nhiều lúc, cầm điếu thuốc trên tay nghĩ cũng kỳ. Nhất là khi bạn bè của con đến nhà chơi, thấy mình cầm điếu thuốc, trừng mắt nhìn tỏ vẻ lạ lẫm. Con cái xấu hổ, trách mẹ đủ điều. Nghĩ cho chồng, cho con, nhiều lần bà cũng tập bỏ thuốc lá nhưng lực bất tòng tâm. Cứ bỏ được năm ba bữa bà hút lại, ngày hút nhiều hơn. Từ đó trở đi, bà không có khái niệm phải bỏ thuốc lá nữa.
Bà Bảy kể tiếp: “Ở chợ, làm công việc bán hàng nhàn rỗi, bình quân ngày tôi hút hết hai gói thuốc Tây Đô. Về nhà khi lên cơn nghiện, tôi lén lút tránh chồng con tìm nơi vắng vẻ kéo vài hơi rồi dập vội cho đỡ thèm. Bán hàng ở chợ lâu năm, tiếng tăm ông Nghị tôi nghe đã lâu nhưng mất niềm tin từ những lần trước nên tôi không để tâm. Mãi đến khi ông Nghị thuyết phục tôi dùng thử thuốc, được thì trả tiền. Vậy tôi quyết định dùng thuốc theo chỉ định của ông Nghị. Thật không ngờ sau một thời gian, tôi đoạn tuyệt hẳn thuốc lá cho đến nay. Bà khuyên: “Các cháu còn trẻ, tuổi đời còn dài, bỏ thuốc lá sớm chừng nào tốt chừng đó”.
Bài thuốc lạ từ nước bạn Lào?
Theo chỉ dẫn của bà Bảy, PV tìm đến nhà ông Nghị cũng là lúc trời vào trưa. Theo quan sát của PV, ngôi nhà xây cấp bốn, diện tích khiêm tốn của người cựu binh nằm ở góc khuất trong khu chợ Ea Tul. Thấy khách lạ ghé thăm, người đàn ông tuổi ngũ tuần, gương mặt toát lên vẻ hiền hậu, đôn đả mời khách vào nhà. Trò chuyện với PV, ông giới thiệu mình là Nguyễn Văn Nghị (SN 1962, ngũ xã Ea Tul, huyện Cư m’gar, tỉnh Đắk Lắk).
Khi PV ngỏ lời về phương thuốc lạ, ông Nghị nở nụ cười hiền hòa. Nhấp ngụm nước trà, ông chậm rãi kể bản thân ông từ nhỏ vốn không có thiện cảm với những người hút thuốc lá. Chỉ cần ngồi bên cạnh người nào hút thuốc là ông cảm thất khó chịu, rời đi ngay. “Đến khi lớn, nhập ngũ mỗi lần giải lao thấy đồng đội tụ tập gói thuốc chia nhau, phì phèo nhả khói nghi ngút. Đứng từ xa nhìn, tôi thấy rất ghét. Nhiều lần tôi cũng tự hỏi không biết cái thứ ấy có bổ béo gì trong đó mà nhiều người đam mê đến vậy. Ấy thế mà sự đời trớ trêu, ít lâu sau, tôi cũng thành đệ tử trung thành của thứ xấu xa ấy. Thậm chí, có lúc đứng gác trong đêm tối mịt mù, trời rét buốt, tôi đã ước ao có được điếu thuốc phì phèo, bầu bạn còn gì bằng”.
Thầy lang Nghị và sản phẩm thuốc bào chế hoàn chỉnh.
“Mặc dù không chống lại được sự ham muốn của bản thân nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn trăn trở, muốn rời bỏ làn khói trắng huyền ảo chết chóc. Bao nhiêu đêm dằn vặt, đấu tranh tâm lý đồng nghĩa với bấy nhiều lần tôi đoạn tuyệt với thuốc lá trong vô vọng. Bỏ mãi không được, đã có lúc tôi chán nản, hành hạ bản thân đốt hết một bao thuốc trong một tiếng. Thật may mắn, trong một lần cùng đơn vị làm công tác dân vận tại ngôi làng của người đồng bào, tôi gặp được cụ già. Nhờ cụ, tôi loại bỏ được thứ độc hại khỏi người”, ông Nghị nhớ lại.
Nở nụ cười viên mãn, ông Nghị tiếp lời: “Khi nghe tôi giãi bày tâm sự, cụ liền cười bảo: “Bỏ thuốc lá có gì khó đâu. Già có phương pháp nhưng bộ đội phải kiên trì nữa mới được. Nếu bộ đội không tin để già giúp cho”. Nghe cụ nói, lòng tôi cảm thấy nôn nao, cảm giác khó tả. Nói rồi cụ già vòng vào trong nhà cầm ra một chao nhựa bên trong chứa nước màu đen. Cụ dặn: “Khi nào bộ đội thèm thuốc, cứ ngậm một ngụm nhỏ chừng 30ml, ngâm sâu, súc kỹ, nhổ đi”. Quả thật không thể nào ngờ được, sau một thời gian, cảm giác thèm thuốc trong tôi dần tan biến. Thậm chí, có lúc người thấy mùi khói thuốc là buồn nôn. Thấy tôi cai được thuốc lá, nhiều anh em khác cũng tìm đến già và tất cả cai nghiện thành công”.
Chia sẻ về cơ duyên học được bài thuốc lạ, ông Nghị chia sẻ: “Thấy phương thuốc của cụ dân tộc hiệu nghiệm giúp ích được rất nhiều người. Hồi đó, tôi mạo muội đến xin cụ chỉ dạy. Thế nhưng, nhất quyết cụ không truyền dạy. Cụ bảo bài thuốc này chỉ truyền lại cho con trai trưởng trong nhà. Bởi theo cụ, đây là bài thuốc cụ được một bà lang trên đất Lào không có con nên nhận cụ làm con nuôi, truyền thụ bài thuốc. Do đó, chỉ có những người có quan hệ họ hàng với nhau mới được biết đến bài thuốc này. Thế nhưng, thấy tôi ân cần, nhiệt huyết, cụ đồng ý chỉ dạy cho con trai của cụ và cho cả tôi”.
“Thành phần của bài thuốc lạ này gồm tám vị thảo dược gộp lại, phơi khô, bào chế thành phẩm dưới dạng nước, ngậm súc miệng. Khi lên cơn thèm thuốc, ngậm một ngụm thật sâu, súc kỹ. Khi ngậm thuốc có cảm giác nồng trong miệng, đầu lưỡi hơi tê. Ban đầu mới sử dụng thuốc, ngậm 5-7 lần/ngày. Tôi bảo đảm chỉ sau một thời gian là có thể đoạn tuyệt được với thuốc lá. Hầu hết bà con buôn bán trong khu chợ này dùng thuốc khi nào khỏi tôi mới lấy tiền. Thuốc không có bất kỳ tác dụng phụ nào đối với người sử dụng”, vị cựu binh này cho biết thêm.
Thành viên hội đông y huyện
Liên quan đến phương thuốc cai nghiện thuốc lá của ông Nghị, trao đổi với chúng tôi, ông Lê Xuân Ngọc (Chủ tịch hội Đông y huyện Cư m’gar) cho biết, ông Nghị không có bằng cấp, giấy tờ để hành nghề khám chữa bệnh. Thế nhưng thực tế, bài thuốc giúp người nghiện đoạn tuyệt được với thuốc lá chỉ trong thời gian ngắn. “Bởi thực tế, có nhiều người nghiện thuốc lá lâu năm được ông Nghị chữa khỏi. Số lượng thuốc ông Nghị gửi bán tại tiệm của gia đình tôi tiêu thụ tốt. Hiện tại, ông Nghị là thành viên của hội Đông y huyện Cư m’gar”.
HỒ NAM
Không còn mắc nghiện...
Những ngày qua, trên địa bàn xã Ea Tul (huyện Cư m’gar, tỉnh Đắk Lắk), người dân địa phương xôn xao truyền tai nhau về người cựu binh sở hữu bài thuốc lạ, ít tốn kém, có thể giúp hàng trăm người nghiện đoạn tuyệt được với thuốc lá. Lần theo những thông tin truyền miệng, PV tìm đến khu chợ Ea Tul xác minh thực hư về thông tin trên.
Ngay khi đặt chân đến cổng chợ, PV hỏi thăm chị Nguyễn Thị Loan (36 tuổi, bán tạp hóa): “Em bị nghiện thuốc lá mấy năm nay, thử mọi cách nhưng vẫn không bỏ được. Nghe nói ở đây có ông Nghị chữa hay lắm phải không chị?”. Khi PV vừa dứt lời, chị Loan đáp: “Là ông Nghị đúng rồi đấy. Cả khu chợ này ngày xưa đàn ông, đàn bà thuốc đốt nghi ngút. Giờ các chú nhìn xem có thấy ai hút thuốc nữa đâu. Tất cả nhờ ông Nghị cả đấy”. Vừa dứt câu, chị Loan chỉ tay sang người phụ nữ bán hàng quần áo quầy đối diện: “Bà Mỹ Hòa (thường gọi bà Bảy) nhân chứng sống đấy, các chú không tin qua hỏi thăm là biết. Ngày xưa bà Bảy đốt thuốc nhất cái chợ này”.
Thầy lang Nghị tại gian bếp nhỏ chế biến dược liệu.
Trò chuyện với PV, bà Bảy nở một nụ cười giòn tan, hóm hỉnh kể: Hồi xưa, đàn ông hút thuốc không sao chứ đàn bà cầm điếu thuốc định kiến dữ lắm. Bà có chồng con đề huề nhưng có mỗi bà hút thuốc lá. Nhiều lúc, cầm điếu thuốc trên tay nghĩ cũng kỳ. Nhất là khi bạn bè của con đến nhà chơi, thấy mình cầm điếu thuốc, trừng mắt nhìn tỏ vẻ lạ lẫm. Con cái xấu hổ, trách mẹ đủ điều. Nghĩ cho chồng, cho con, nhiều lần bà cũng tập bỏ thuốc lá nhưng lực bất tòng tâm. Cứ bỏ được năm ba bữa bà hút lại, ngày hút nhiều hơn. Từ đó trở đi, bà không có khái niệm phải bỏ thuốc lá nữa.
Bà Bảy kể tiếp: “Ở chợ, làm công việc bán hàng nhàn rỗi, bình quân ngày tôi hút hết hai gói thuốc Tây Đô. Về nhà khi lên cơn nghiện, tôi lén lút tránh chồng con tìm nơi vắng vẻ kéo vài hơi rồi dập vội cho đỡ thèm. Bán hàng ở chợ lâu năm, tiếng tăm ông Nghị tôi nghe đã lâu nhưng mất niềm tin từ những lần trước nên tôi không để tâm. Mãi đến khi ông Nghị thuyết phục tôi dùng thử thuốc, được thì trả tiền. Vậy tôi quyết định dùng thuốc theo chỉ định của ông Nghị. Thật không ngờ sau một thời gian, tôi đoạn tuyệt hẳn thuốc lá cho đến nay. Bà khuyên: “Các cháu còn trẻ, tuổi đời còn dài, bỏ thuốc lá sớm chừng nào tốt chừng đó”.
Bài thuốc lạ từ nước bạn Lào?
Theo chỉ dẫn của bà Bảy, PV tìm đến nhà ông Nghị cũng là lúc trời vào trưa. Theo quan sát của PV, ngôi nhà xây cấp bốn, diện tích khiêm tốn của người cựu binh nằm ở góc khuất trong khu chợ Ea Tul. Thấy khách lạ ghé thăm, người đàn ông tuổi ngũ tuần, gương mặt toát lên vẻ hiền hậu, đôn đả mời khách vào nhà. Trò chuyện với PV, ông giới thiệu mình là Nguyễn Văn Nghị (SN 1962, ngũ xã Ea Tul, huyện Cư m’gar, tỉnh Đắk Lắk).
Khi PV ngỏ lời về phương thuốc lạ, ông Nghị nở nụ cười hiền hòa. Nhấp ngụm nước trà, ông chậm rãi kể bản thân ông từ nhỏ vốn không có thiện cảm với những người hút thuốc lá. Chỉ cần ngồi bên cạnh người nào hút thuốc là ông cảm thất khó chịu, rời đi ngay. “Đến khi lớn, nhập ngũ mỗi lần giải lao thấy đồng đội tụ tập gói thuốc chia nhau, phì phèo nhả khói nghi ngút. Đứng từ xa nhìn, tôi thấy rất ghét. Nhiều lần tôi cũng tự hỏi không biết cái thứ ấy có bổ béo gì trong đó mà nhiều người đam mê đến vậy. Ấy thế mà sự đời trớ trêu, ít lâu sau, tôi cũng thành đệ tử trung thành của thứ xấu xa ấy. Thậm chí, có lúc đứng gác trong đêm tối mịt mù, trời rét buốt, tôi đã ước ao có được điếu thuốc phì phèo, bầu bạn còn gì bằng”.
Thầy lang Nghị và sản phẩm thuốc bào chế hoàn chỉnh.
“Mặc dù không chống lại được sự ham muốn của bản thân nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn trăn trở, muốn rời bỏ làn khói trắng huyền ảo chết chóc. Bao nhiêu đêm dằn vặt, đấu tranh tâm lý đồng nghĩa với bấy nhiều lần tôi đoạn tuyệt với thuốc lá trong vô vọng. Bỏ mãi không được, đã có lúc tôi chán nản, hành hạ bản thân đốt hết một bao thuốc trong một tiếng. Thật may mắn, trong một lần cùng đơn vị làm công tác dân vận tại ngôi làng của người đồng bào, tôi gặp được cụ già. Nhờ cụ, tôi loại bỏ được thứ độc hại khỏi người”, ông Nghị nhớ lại.
Nở nụ cười viên mãn, ông Nghị tiếp lời: “Khi nghe tôi giãi bày tâm sự, cụ liền cười bảo: “Bỏ thuốc lá có gì khó đâu. Già có phương pháp nhưng bộ đội phải kiên trì nữa mới được. Nếu bộ đội không tin để già giúp cho”. Nghe cụ nói, lòng tôi cảm thấy nôn nao, cảm giác khó tả. Nói rồi cụ già vòng vào trong nhà cầm ra một chao nhựa bên trong chứa nước màu đen. Cụ dặn: “Khi nào bộ đội thèm thuốc, cứ ngậm một ngụm nhỏ chừng 30ml, ngâm sâu, súc kỹ, nhổ đi”. Quả thật không thể nào ngờ được, sau một thời gian, cảm giác thèm thuốc trong tôi dần tan biến. Thậm chí, có lúc người thấy mùi khói thuốc là buồn nôn. Thấy tôi cai được thuốc lá, nhiều anh em khác cũng tìm đến già và tất cả cai nghiện thành công”.
Chia sẻ về cơ duyên học được bài thuốc lạ, ông Nghị chia sẻ: “Thấy phương thuốc của cụ dân tộc hiệu nghiệm giúp ích được rất nhiều người. Hồi đó, tôi mạo muội đến xin cụ chỉ dạy. Thế nhưng, nhất quyết cụ không truyền dạy. Cụ bảo bài thuốc này chỉ truyền lại cho con trai trưởng trong nhà. Bởi theo cụ, đây là bài thuốc cụ được một bà lang trên đất Lào không có con nên nhận cụ làm con nuôi, truyền thụ bài thuốc. Do đó, chỉ có những người có quan hệ họ hàng với nhau mới được biết đến bài thuốc này. Thế nhưng, thấy tôi ân cần, nhiệt huyết, cụ đồng ý chỉ dạy cho con trai của cụ và cho cả tôi”.
“Thành phần của bài thuốc lạ này gồm tám vị thảo dược gộp lại, phơi khô, bào chế thành phẩm dưới dạng nước, ngậm súc miệng. Khi lên cơn thèm thuốc, ngậm một ngụm thật sâu, súc kỹ. Khi ngậm thuốc có cảm giác nồng trong miệng, đầu lưỡi hơi tê. Ban đầu mới sử dụng thuốc, ngậm 5-7 lần/ngày. Tôi bảo đảm chỉ sau một thời gian là có thể đoạn tuyệt được với thuốc lá. Hầu hết bà con buôn bán trong khu chợ này dùng thuốc khi nào khỏi tôi mới lấy tiền. Thuốc không có bất kỳ tác dụng phụ nào đối với người sử dụng”, vị cựu binh này cho biết thêm.
Thành viên hội đông y huyện
Liên quan đến phương thuốc cai nghiện thuốc lá của ông Nghị, trao đổi với chúng tôi, ông Lê Xuân Ngọc (Chủ tịch hội Đông y huyện Cư m’gar) cho biết, ông Nghị không có bằng cấp, giấy tờ để hành nghề khám chữa bệnh. Thế nhưng thực tế, bài thuốc giúp người nghiện đoạn tuyệt được với thuốc lá chỉ trong thời gian ngắn. “Bởi thực tế, có nhiều người nghiện thuốc lá lâu năm được ông Nghị chữa khỏi. Số lượng thuốc ông Nghị gửi bán tại tiệm của gia đình tôi tiêu thụ tốt. Hiện tại, ông Nghị là thành viên của hội Đông y huyện Cư m’gar”.
HỒ NAM