Tình yêu giống như khi bạn đang chờ xe bus. Khi xe vừa tới, bạn nhìn lên và tự nói: " Hmm, xe đầy rồi... chẳng còn chỗ, thôi mình đợi chiếc sau vậy."
Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!" Và bạn cũng chắng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.
Một lát sau, chiếc xe thứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: "Cái xe này không có máy điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau."
Một lần nữa, bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc xe kế tiếp. Trời tối dần. Bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe bus tiếp theo, và chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình chọn nhầm xe mất rồi!
Như vậy, bạn lãng phí thời gian và tiền bạc trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn! Vì thế, muốn mọi thứ đến với mình như là mình mong ước là một việc sai lầm. Thế nên, nếu bạn không càm thấy ngại thì cứ thử nắm lấy một cơ hội xem sao.Việc tốt nhấtmà ta có thể làm là phải tinh ý và cởi mở hơn khi quan sát. Nếu chiếc xe bus này không hợp với bạn, hãy nhảy xuống. Nhưng đừng vội... Tôi chắc rằng có thể bạn đã có được kinh nghiệm này từ trước. Bạn trông thấy một chiếc xe bus chạy tới (tất nhiên là chiếc xe bạn mong muốn), bạn vẫy xe, nhưng bác tài xế lại giả vờ như không trông thấy bạn và bỏ qua bến bạn đang chờ. Đơn giản là chiếc xe này không dành cho bạn rồi.
Bạn có cảm giác thấy được yêu giống như việc chờ một chiếc xe bus mong ước. Bạn nhảy lên một chiếc xe, tức là chấp nhận cho nó một cơ hội, và mọi việc bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân bạn. Nếu bạn chưa có một quyết định cụ thể, hãy ĐI BỘ. Đi bộ giống như là việc chưa sẵn sàng yêu vậy. Mặt tốt của nó là bạn vẫn có thể chọn bất cứ chiếc xe bus bạn muốn. Những người không muốn chờ đợi thêm nữa thì phải hài lòng với chiếc xe bus mà họ đã chọn.
Vẫn còn một chiếc xe bus mà tôi không nói với bạn - chiếc xe mà bạn không hề phải đợi. Chiếc xe này tự nó dừng lại, mời bạn lên xe và cùng bạn thực hiện cuộc hành trình hoàn hảo cho đến cuối đời.
Bạn không bao giờ thua cuộc khi yêu cả. Bạn chỉ luôn thua cuộc bởi ngập ngừng mà thôi.
Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!" Và bạn cũng chắng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.
Một lát sau, chiếc xe thứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: "Cái xe này không có máy điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau."
Một lần nữa, bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc xe kế tiếp. Trời tối dần. Bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe bus tiếp theo, và chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình chọn nhầm xe mất rồi!
Như vậy, bạn lãng phí thời gian và tiền bạc trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn! Vì thế, muốn mọi thứ đến với mình như là mình mong ước là một việc sai lầm. Thế nên, nếu bạn không càm thấy ngại thì cứ thử nắm lấy một cơ hội xem sao.Việc tốt nhấtmà ta có thể làm là phải tinh ý và cởi mở hơn khi quan sát. Nếu chiếc xe bus này không hợp với bạn, hãy nhảy xuống. Nhưng đừng vội... Tôi chắc rằng có thể bạn đã có được kinh nghiệm này từ trước. Bạn trông thấy một chiếc xe bus chạy tới (tất nhiên là chiếc xe bạn mong muốn), bạn vẫy xe, nhưng bác tài xế lại giả vờ như không trông thấy bạn và bỏ qua bến bạn đang chờ. Đơn giản là chiếc xe này không dành cho bạn rồi.
Bạn có cảm giác thấy được yêu giống như việc chờ một chiếc xe bus mong ước. Bạn nhảy lên một chiếc xe, tức là chấp nhận cho nó một cơ hội, và mọi việc bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân bạn. Nếu bạn chưa có một quyết định cụ thể, hãy ĐI BỘ. Đi bộ giống như là việc chưa sẵn sàng yêu vậy. Mặt tốt của nó là bạn vẫn có thể chọn bất cứ chiếc xe bus bạn muốn. Những người không muốn chờ đợi thêm nữa thì phải hài lòng với chiếc xe bus mà họ đã chọn.
Vẫn còn một chiếc xe bus mà tôi không nói với bạn - chiếc xe mà bạn không hề phải đợi. Chiếc xe này tự nó dừng lại, mời bạn lên xe và cùng bạn thực hiện cuộc hành trình hoàn hảo cho đến cuối đời.
Bạn không bao giờ thua cuộc khi yêu cả. Bạn chỉ luôn thua cuộc bởi ngập ngừng mà thôi.