Vần gà phải nhớ vỗ hen lá trầu với muối cho ăn khỏi khò. Lá ngải với rượu xức vô Cánh hông đầu cổ đặng cho tan bầm. Cẳng gà cũng phải đem dầm ,Vừa tới đầu gối kẻo hòng hư chân. Sau mười phút nhớ phơi lông, Tắm nắng vừa phải, kẻo không nướng gà. Gặp mái chớ để theo rà Tối cho ăn uống theo đà mỗi đêm Cây lót để ngủ chớ quên Tránh không có gió và khô chỗ nằm. Thục địa, cam thảo, da tây Nấu cho uống dặm: đá rày bền lâu. Chớ cho đạp mái lần nào Kẻo đứng không vững, khuya thì run chân. Cứt khô, ngủ chẳng giấu đầu Là gà sung mạnh chớ lo sợ gì. Nếu gà đau mắt phải lo Lá khế non, muối cùng nhai phun vào. Hoặc con mắt có hạt cườm Ốc bươu đốt, xức vậy mà rất hay. Gà cước chậu mới khó cho Để dầm nước lạnh thì giò bớt sưng. Hoặc lấy mắm nêm bó chưn Lâu ngày mới hết, nhớ ngưng xổ gà. Bị trĩ: ỉa rặn không ra,Lá mồng tơi đỏ ăn mà rất hay. Dầu đu đủ uống hàng ngày Thì trơn cái ruột, bịnh rày bớt đi. Ăn không tiêu chẳng hại gì Cho ăn chút muối, uống thì nước hâm. Gà mắc gió (dùng) rau húng đâm Lấy mà cho uống, dầu phong xức mình. Kỹ càng các việc đã bày Nếu mà làm đúng, ít khi thua người Bởi chỉ rõ lời cao ngoan Bắt vần đủ kiểu, miễn sao dễ tường Lời thô, tiếng tục tầm thường Xin người kinh sử văn chương chớ cười