Ký sự chơi chim : ‘Chàng’ mù khét tiếng bất khả chiến bại xứ Kinh kỳ.

Thảo luận trong 'Họa Mi Chọi' bắt đầu bởi ngoctuan, 12/2/17.

  1. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    [​IMG]
    [​IMG]
    Sỡ dĩ, chàng được gọi là MU vì chàng bị mù 1 mắt. Dù vậy, nhưng kể từ khi lên võ đài chàng chưa thua trận nào.
    Từ thú chơi cung đình của các bậc vương hầu, quý tộc nhà Lý, chọi chim họa mi nhanh chóng lan rộng rồi trở thành thú chơi của người kinh kỳ bởi tính thanh cao, tao nhã, tinh thần thượng võ của nó. Suốt rộng, dài của 1.000 năm lịch sử, thú chơi họa mi chọi của người Hà Nội có những lúc thăng trầm khác nhau nhưng niềm đam mê thì không phai nhạt. Loạt ký sự 4 kỳ của Tin ngắn sẽ phần nào giúp mọi người dễ hình dung hơn về thú vui hết sức thú vị này. Mời quý độc giả theo dõi vào 21h10 các ngày trong tuần.
    Nếu như đối với mỗi người, việc khó nhất đời là tìm được một người tri kỷ, thì đối với dân chơi chim chọi việc tìm được một con chim tốt cũng là một thử thách. Chim có nhiều loại nhưng được dân chơi chim ưa chuộng nhất có lẽ là loài họa mi.
    Gặp anh T. (Chủ tịch Hội quán họa mi Việt Nam) vào một sáng tháng 8, ngay khi vào cổng nhà anh, người ta đã nhìn thấy chiếc lồng chim và tiếng hát líu lo của loài họa mi.

    Bước vào căn phòng mà anh nói là chỉ dành để các anh em bạn bè bàn bạc chuyện chim cò, nhấp chén trà anh bắt đầu câu chuyện:

    -Anh nói chuyện về họa mi cả ngày cũng chẳng hết chuyện. Cơ mà anh chỉ thích họa mi chiến thôi.

    Rồi anh kể, họa mi ngày nay được dân chơi chim phân làm 2 loại theo đặc tính của chúng là chim chọi và chim hót (Nữ hoàng của rừng xanh). Nếu họa mi hót được đề cao bởi tiếng hót như những bản nhạc của thiên nhiên thì họa mi chọi (xin được gọi là chàng) được đề cao bởi tính anh hùng, kiên cường trong chiến đấu để bảo vệ mục tiêu.

    -Ôi, tìm được một chàng chim hay khó lắm – anh chép miệng.

    Theo anh, dân chơi chim có 2 cách để tìm được một chàng họa mi chọi tốt. Một là tìm từ chim Mộc (chim mới bẫy ở rừng, chưa được thuần hóa, chim sạch chơi được lâu nhưng xác suất thấp) hai là tìm chim từ những trận chọi chim.

    Nếu tính về mức độ đơn giản thì cách thứ 2 có vẻ đơn giản hơn. Bởi khi này, người ta sẽ không cần để ý quá nhiều đến những đặc điểm ngoại hình như lông, mắt, mỏ chân bởi thực tiễn chính là tiêu chuẩn để kiểm nghiệm và khẳng định con chim.

    Tuy nhiên, nếu chàng đã là một võ sĩ chuyên nghiệp, đã có bề dày thành tích thì dân chơi chim sẽ phải bỏ ra cả chục triệu đồng, thậm chí là đến cả trăm triệu đồng.

    Nhiều trường hợp có trả giá cao thế nào đi chăng nữa chủ của nó cũng không chịu bán. Bởi lẽ, để huấn luyện được một chàng chim đến độ ‘bất khả chiến bại’ không phải là một điều dễ dàng. Hơn nữa, với những người chơi chim thì chàng giống như người người tri kỷ:

    -Mà tri kỷ thì ai bán bao giờ! Anh T. trầm ngâm.

    Anh cũng cho biết để sở hữu được chú chim MU – báu vật của anh hiện tại, anh đã phải bỏ ra 60 triệu đồng cùng nhiều công sức, thời gian để thuyết phục người chủ cũ của nó bán cho anh.

    Sỡ dĩ, chàng được gọi là MU vì chàng bị mù 1 mắt. Dù vậy, nhưng kể từ khi lên võ đài chàng chưa thua trận nào, làm rạng danh anh em Hội chim Hà Nội khi đi thi đấu ở Bắc Ninh vài năm trước.

    Anh T. cũng kể lại câu chuyện về một người bạn người dân tộc H’Mông ở Mèo Vạc sở hữu một chàng chim họa mi chọi cực quý. Rất nhiều người đã hỏi mua nhưng anh ta nhất quyết không chịu bán với bất cứ giá nào.

    Thế nhưng, khi quen anh T., trân quý vì tình cảm của anh với loài họa mi, người bạn này đã tặng không nó cho anh, thậm chí anh ta còn đích thân lặn lội từ rừng về Hà Nội mang chim giao tận tay cho anh T.

    -Tìm từ chim mộc thì đỡ tốn tiền hơn nhưng tốn công sức lắm em ạ – Anh C., bạn chơi chim của anh T. tiếp lời.

    Anh cho biết, nếu chỉ đi tìm ở những cửa hàng bán chim quanh thành phố thì hiếm khi tìm được một con chim tốt. Đa phần, người chơi chim sẽ phải lặn lội đi tới một số tỉnh miền núi như Lạng Sơn, Cao Bằng, Bắc Cạn, Sơn La…

    Nhưng, nơi mà dân chơi chim ưa thích, tin tưởng nhất có lẽ vẫn là Lạng Sơn bởi Lạng Sơn vốn là cái nôi, gốc của thú chơi chim.

    Còn dân chơi chim miền Nam sẽ phải ra Bắc để tìm chim, vì họa mi chọi chủ yếu xuất phát từ miền Bắc, hoặc rải rác ở một số tỉnh miền Trung.

    Thậm chí, có người sau khi nhận được tin về một chàng chim có tiềm năng đã thuê 2 người Mông lặn lội, băng băng hàng chục cây số đường rừng sang Lào để tìm bắt chim về.

    [​IMG]

    Chàng chim mà người bạn ở Mèo Vạc tặng anh T

    Thông thường, dân chơi chim chuyên nghiệp sẽ có một hệ thống những người gọi là hoa tiêu để nắm bắt thông tin về những chú chim mộc tốt mà người dân mới bẫy được.

    Sau đó, họ phải lên tận nơi, mục sở thị chàng chim đó để xem tiềm năng của chàng đến đâu.

    Theo kinh nghiệm từ người trước để lại, họa mi có nhiều loại màu mắt: màu xanh, màu đỏ, màu vàng nhạt… nhưng loại mắt dữ nhất, được dân chơi họa mi chọi thích nhất là loại có mắt màu đen (hay còn gọi là Hắc xá), mỏ thẳng như búp đa, lông mỏng cánh dài, hậu dầy đuôi thẻ bài…

    Nhưng không phải cứ chú chim nào đáp ứng được những tiêu chuẩn này thì sẽ trở thành ‘võ sĩ’. Anh C cho biết:

    -Cả chục lần báo tin như thế mới tìm được 1 chú chim hay. Như thế, xem như đã là may rồi đấy!

    Tìm chim chọi cũng cần chữ duyên là ở đó.
     

    Chỉnh sửa cuối: 6/8/18
  2. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Ở giai đoạn chuẩn bị cho những trận đấu thì việc ‘bế quan tỏa cảng’ lại càng quan trọng. Và lúc nào anh cũng dặn dò vợ con cách cái lồng chim của anh 3 mét!
    Nếu như việc chọn chim thể hiện con mắt tinh tường của người mua thì công đoạn thứ hai (nuôi dưỡng, rèn luyện) này thể hiện khả năng, đẳng cấp của người chủ bởi nó là cả một nghệ thuật.


    Bởi lẽ, theo anh T. dù chàng (họa mi chọi) có thành tích, kinh nghiệm trận mạc tốt đến đâu nhưng nếu không được nuôi dưỡng đúng cách cũng sẽ trở nên vô dụng.

    Điều đầu tiên ông chủ cần làm cho chàng mộc là cho chàng làm quen với môi trường sống. Một người chuyển từ nơi này đến nơi khác còn sốc huống chi là chàng đang ở môi trường rừng núi chuyển tới nơi phố thị.

    Thay vì nghe tiếng suối chảy róc rách, tiếng chim hót líu lo, tiếng động quen thuộc của rừng xanh thì chàng phải làm quen với con người, tiếng còi ôtô, tiếng nhạc sập sình, những thứ chàng chưa bao giờ biết tới và thấy dị ứng vô cùng…

    -Chàng đặc biệt sợ những âm thanh này, nên nếu không cẩn thận, chàng sẽ nhảy loạn xạ đâm vào lồng và tự làm rách mặt mình dẫn đến hoảng loạn…

    Anh T. chia sẻ như vậy và cho biết thêm rằng, vì lý do đó, dân chơi chim lo nhất là chàng bị ngã nước – tức là bị sốc với môi trường sống mới.

    Không cẩn thận, tiền bạc, công sức săn tìm của họ sẽ đổ sông, đổ bể.

    Chàng có thể thích nghi sau 2 – 4 tháng cũng có thể 1 năm, điều đó phụ thuộc nhiều vào khả năng của người nuôi dưỡng chàng.

    Tuy nhiên, để có thể tham gia chiến đấu được, chàng cần qua một mùa thay lông.

    Về ăn, chàng không quá kén nhưng đồ ăn của chàng cũng chẳng phải dạng vừa. Thông thường, chủ sẽ cho chàng ăn gạo trộn trứng gà. Nhưng trứng gà phải là trứng gà ngon.

    Anh nửa đùa nửa thật: – Nhiều khi nó còn ăn ngon hơn cả mình!

    Ngoài ra, người nuôi cũng cho chàng ăn thêm mồi tươi như thịt bò, châu chấu, dế mèn… để bổ sung dinh dưỡng.

    Nhưng dế mèn phải bắt từ tự nhiên, thường là từ trong Sài Gòn hoặc trên vùng núi, bởi nếu là dế nuôi ăn thức ăn công nghiệp, mùi vị không thơm ngon là chàng không thích.

    Với lại, anh T. cũng cho hay, ‘nhốt chàng vào lồng là đã xử tệ với chàng, tách chàng khỏi tự nhiên nên đồ ăn, thức uống cho chàng phải là những thứ tự nhiên’. Vậy thì, tội gì chàng không hưởng thụ.

    [​IMG]
    Chiếc lồng to để luyện thể lực cho họa mi chiến

    Tuy nhiên, giống như một võ sĩ quyền anh, chàng không phải muốn ăn bao nhiêu cũng được, mà phải dựa trên kế hoạch, lộ trình của chủ.

    Chủ sẽ cho chàng ăn để làm sao chàng khỏe nhất, cơ thể săn chắc nhất, đáp ứng được nhu cầu tập luyện và chinh chiến.

    Mỗi chủ nuôi lại có những ngón đòn, những phương pháp luyện tập khác nhau cho ‘bảo bối’ của mình.

    Chủ phải quan sát, phải tìm ra thế mạnh, tính nết của chàng để mà phát huy dựa trên những gì mà chàng thể hiện.

    Nếu ưu thế của chàng là đánh mỏ, chàng sẽ được luyện mỏ; ưu thế của chàng là đánh chân, chàng sẽ được luyện cho đôi chân thật khỏe, bộ móng thật lợi hại.

    Người ta luyện mỏ bằng cách cho chàng ăn những đồ ăn cứng, mỏ phải cắn xé hàng ngày… Còn luyện chân, người ta cho chàng nhảy lồng phóng, lắp cầu nhỏ cho chàng để buộc chàng phải dùng móng chân mà quắp lấy chiếc cầu, nếu không muốn bị ngã.

    Ngoài ra, họ cho chàng nhảy lồng đất chữ nhật, bên dưới sàn lồng, họ dải một số loại đất phù sa pha lẫn cát vàng để chàng mài móng, không để móng quá dài sẽ khó khăn cho việc khóa đối thủ.

    [​IMG]
    Loại đất phù sa pha cát vàng để mài móng cho chim
    Tuy nhiên, đó chưa phải là tất cả, nhiều phương pháp khác vẫn trong vòng bí mật. Bởi như anh T. khẳng định: – Dân chơi chim họ giấu nghề em ạ. Kinh nghiệm chủ yếu là do mình tự đúc kết thôi.

    Có thể nói, giai đoạn quan trọng của họa mi chọi là lúc chàng căng lửa – đây là giai đoạn chàng dữ nhất và đánh nhau hăng máu nhất.

    Khi ở giai đoạn căng, tính khí chàng cũng thất thường lắm. Lúc chớm căng, chàng thích hót, hót rất nhiều nhưng đến lúc chàng nhảy lồng liên tục, nhìn thấy đồng loại là muốn lao vào đánh nhau thì mới là lúc độ căng của chàng đạt đỉnh.

    Tuy nhiên, cũng có những chàng chim khi căng nhất lại trở nên trầm tính, lầm lì, nằm sàn như ấp trứng dù chàng có trứng đâu mà ấp. Thỉnh thoảng chàng chồn chân, bực dọc trong người lại nhảy lên, nhảy xuống.

    Vì thế, chủ nuôi phải thật hiểu tính nết chàng mới có thể đưa ra những nhận định chính xác.

    Mùa chàng họa mi chọi căng nhất thường là khoảng 1 tháng trước và sau Tết âm lịch. Đây cũng là thời điểm diễn ra nhiều giải đấu chim chọi lớn nhất.

    Và ở giai đoạn chàng căng, chuẩn bị cho những trận đấu thì việc ‘bế quan tỏa cảng’ lại càng quan trọng bởi nhiều khi chỉ một vài động tác của người lạ, một vài âm thanh lạ có thể khiến chàng kinh động và khiến công sức của người chủ nuôi thành ‘sôi hỏng bỏng không’.

    Có ông chủ, thời gian chàng chuẩn bị đi đấu, không đi làm, chỉ ở nhà chăm chàng; có người khác như anh T. thì lắp camera giám sát chàng ngày đêm, thi thoảng mở ra xem như các bà mẹ thời gian đầu cho con đi nhà trẻ.

    Và lúc nào anh cũng dặn dò vợ con cách cái lồng chim của anh 3 mét!
     
  3. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Chim họa mi chiến đánh nhau chỉ vì 2 lý do. Một là bảo vệ con mái; Hai là bảo vệ lãnh địa. Vì thế, một con chim họa mi chiến không thể thiếu 1 con mái tốt!

    Có 3 thứ luôn gắn với chàng – chim họa mi chọi đó là chiếc lồng, bộ cóng và con mái. Những thứ đó vừa là thứ trang sức cho chàng, vừa thỏa đam mê, thể hiện đẳng cấp của chủ nhưng đồng thời cũng góp phần quan trọng để chàng chiến thắng trên võ đài.

    Lồng trước hết nói về công dụng thì là nơi để chàng ăn, ở, ngủ nghỉ. Thực ra, chàng vốn không thích lồng vì lồng là nơi giam hãm sự tự do của chàng nhưng vì bắt buộc phải ở đó nên lâu dần chàng cũng quen.

    Anh T. cho biết, thực ra chàng không quan trọng lắm lồng rẻ hay lồng đắt, lồng Trung Quốc hay lồng Việt Nam mà quan trọng là nó tiện dụng, thoải mái và phù hợp với chàng ở từng thời điểm.

    Lồng chim được làm bằng nhiều loại như tre, trúc, gỗ, Inox, sắt, xương… nhưng phổ biến nhất hiện nay là lồng tre, lồng trúc.

    Riêng lồng Họa mi chiến cũng có nhiều loại: lồng Trung Quốc, lồng Lạng sơn, lồng Thủ Đức…

    Lúc mới từ rừng về, thể lực còn yếu, chưa quen với môi trường phố thị, chàng sẽ được chủ cho ở chiếc lồng nhỏ, phủ áo lồng nhỏ. Rồi theo thời gian và tình trạng sức khỏe của chàng, kích thước chiếc lồng sẽ to dần.

    Người Trung Quốc có câu ‘Chim nhảy qua 4 lồng mới biết chọi nhau’ để cho thấy từng giai đoạn luyện tập, chàng sẽ ở những chiếc lồng khác nhau.

    Nhưng với người nuôi thì khác, họ cho rằng, ‘chim quý phải ở lồng son’.

    Không thể phủ nhận, chiếc lồng thể hiện tình cảm của ông chủ với chàng. Ông chủ có yêu quý chàng, có coi chàng như báu vật thì mời bỏ công đi tìm những chiếc lồng tốt hay bỏ cả đống tiền mua chiếc lồng quý để cho chàng ở.

    Bởi lẽ, chiếc lồng thông có thể có giá vài chục, vài trăm nghìn, loại đắt hơn vài triệu, vài chục triệu thậm chí có loại có giá lên tới vài trăm triệu.

    [​IMG]

    Lồng có nhiều hình dáng, kích cỡ phù hợp với thể lực của từng chàng họa mi

    Tuy vậy, không phải tình cảm của chủ với chàng tỷ lệ thuận với độ đắt của chiếc lồng. Nó còn phụ thuộc vào tình hình kinh tế của ông chủ, nhưng anh T. cho rằng:

    -Dân chơi chim chuyên nghiệp chí ít cũng thuộc hàng khá giả cả!

    Bên cạnh đó, theo Chủ tịch Hội Quán Họa mi Việt Nam, ‘nhà ở’ cho chàng cũng là cách mà ông chủ thể hiện đẳng cấp của mình hay đơn giản là chủ của nó cũng mê lồng hệt như mê chàng.

    Hiện có 2 nơi chính cung cấp lồng cho dân chơi chim đó là làng Vác (Thanh Oai, Hà Nội) và Trung Quốc nhưng có vẻ lồng Trung Quốc đang chiếm ưu thế.

    Những chiếc lồng đắt tiền nhất thường được làm bằng ngà voi, các nan lồng làm bằng đồi mồi, gỗ sưa đỏ có giá từ 500 đến 800 triệu đồng.

    -Ngay cả chiếc cóng (đựng đồ ăn, nước uống – PV) của nó cũng sang chảnh em à. Có những bộ giá lên tới vài chục triệu đồng!

    Cóng cũng có nhiều hình dáng, làm từ một số chất liệu như đất nung, sừng, ngà voi, sứ… phổ biến nhất vẫn là cóng sứ.

    Một bộ cóng thông thường sẽ có 3 chiếc, 2 chiếc đựng đồ ăn, 1 chiếc đựng nước uống. Cũng giống như lồng chim, những bộ cóng cũng thu hút người nuôi chim.

    Anh T có rất nhiều bộ cóng nhưng quý nhất là 4 bộ, trong đó có bộ cóng tích 108 vị anh Hùng Lương Sơn Bạc đặt bên Trung Quốc.

    Đây là bộ cóng do anh thiết kế và cất công sang Trung Quốc đặt một nghệ nhân nổi tiếng Trung Quốc làm.

    Phải mất hơn 5 tháng trời và 30 triệu đồng anh mới sở hữu được bộ cóng quý này. Anh lấy 4 bộ cóng quý nhất cho chúng tôi xem.

    [​IMG]

    Bộ cóng quý 108 vị anh hùng Lương Sơn Bạc trị giá 30 triệu đồng của anh T.

    [​IMG]

    Từng đường nét rất tinh xảo

    [​IMG]

    Dưới đáy mỗi chiếc cóng khắc tên chủ nhân

    Nhìn từng đường nét tinh sảo trên bộ cóng quý, 108 vị anh hùng không thiếu một ai, từng nét mặt, sắc thái, hình dáng đều thể hiện được khí khái của các vị anh hùng đó.

    Trực tiếp nhìn nó người ta mới hiểu tại sao để sở hữu được nó anh T lại tốn nhiều thời gian, công sức, tiền bạc như vậy.

    [​IMG]

    Bộ cóng có tên Anh hùng tương ngộ

    [​IMG]

    Bộ Cóng khắc hình Quan Vân Trường

    Nhưng như thế theo anh T vẫn là chưa đủ với chàng nếu thiếu đi nàng chim họa mi mái.

    Bởi lẽ, ở cái chốn phố thị này, ngoài chủ ra, chàng chỉ có nàng làm bạn. Nàng khiến cuộc sống của chàng trở nên tươi đẹp hơn. Nếu như các anh hùng ra trận không đem theo người đẹp thì chàng khi ra trận không thể thiếu nàng.

    Nghe đến đây tôi bảo:

    -Giống như đằng sau một người đàn ông thành đạt là một người phụ nữ ý anh nhỉ!

    -Ừ, đúng rồi đấy. Khi có nàng ở đó, chàng phải thể hiện mình là một chú chim mạnh mẽ, chàng có thể bảo vệ nàng.

    Thực ra chim họa mi chiến đánh nhau chỉ vì 2 lý do thôi em ạ. Một là bảo vệ con mái; Hai là bảo vệ lãnh địa.

    Vì thế, một con chim họa mi chiến không thể thiếu 1 con mái tốt!

    Anh khẳng định, nếu tìm được một nàng họa mi mái tốt, có khả năng dỗ chàng, cổ vũ chàng chiến đấu, thì chủ hầu như yên tâm về nàng mà chỉ cần lo chăm chàng thật tốt.

    Tìm họa mi mái khó không khác gì chim chọi. Dân chơi chim không ai bỏ ra đến vài chục triệu để mua một nàng họa mi mái. Nhưng nếu đã có chim mái tốt thì hầu như họ sẽ không bán. Vì thế, việc tìm vợ cho chàng cũng lắm công phu!

    [​IMG]

    Tủ trưng bày những bộ cóng thường của anh T

    [​IMG]

    [​IMG]

    Những bộ cóng quý hơn được chủ nhân trưng bày ở những chiếc tủ như thế này. Còn 4 bộ cóng quý nhất anh T không trưng bày mà cất giữ rất cẩn thận.
     
  4. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Chủ có thể ba hoa là chàng chim chọi của mình thiện chiến, nhưng nếu khi thi đấu, chưa gì đã bị chàng chim khác đánh cho toét đầu thì dân chơi chim sẽ hiểu đâu là sự thật.

    Chim có hay hay không, có thiện chiến hay không thì đến ngày lên võ đài mới biết. Chủ có thể ba hoa là chàng chim chọi của mình thiện chiến, thể lực tốt… nhưng nếu khi thi đấu, chưa gì đã bị chàng chim khác đánh cho toét đầu thì dân chơi chim sẽ hiểu đâu là sự thật.

    Cứ sáng chủ nhật hàng tuần, tại chùa Kim Liên (Yên Phụ, Hà Nội) lại diễn ra hội thi chim họa mi chọi. Những người nuôi chim ở Thủ đô mang bảo bối của mình đến vừa đấu lấy thành tích vừa coi như rèn luyện.

    Sáng chủ nhật (30/8) tại sân chùa Kim Liên có 7 chàng họa mi tham gia thi đấu.

    Đang là mùa chim thay lông nên số lượng chim tham gia không nhiều, chứ đến mùa chọi mỗi buổi đấu có thể đến vài chục con.

    Sau khi làm các thủ tục cuộc đấu bắt đầu. Chim họa mi được đánh giá cao nhất là của anh Đạt, ở Thành Công.

    Khi thi đấu người ta đặt 4 lồng chim ở cạnh nhau, hai lồng ngoài là chim chọi, 2 lồng bên trong là họa mi mái.

    Họa mi mái có nhiệm vụ cổ vũ cho họa mi chiến, giúp chàng chiến đấu hăng máu hơn.

    Theo luật chơi, hai con chim đánh nhau, đến khi con nào gục hoặc nhảy lên cầu lên vanh không xuống trong một khoảng thời gian quy định thì phần thắng nghiêng về con còn lại.

    [​IMG]

    Chàng chim của anh Đạt

    Ở trận chiến đầu tiên, sau khi rút thanh cửa lồng vài giây, 2 chàng ‘võ sĩ’ lao vào đánh nhau đấu mỏ, nhưng ngay sau đó con chim ở lồng bên trái dính đòn bay lên nóc lồng, rồi đứng cầu không xuống nữa.

    Sau khi đếm thời gian, tiếng vị ban giám khảo hô dõng dạc:

    -Con chim bên phải ở lại!

    Thế là phần thắng thuộc về họa mi của anh Đạt. Chàng đã hạ đối thủ trong vòng 1 phút.

    Chàng tiếp tục đấu với đối thủ thứ hai. Đối thủ này không lao vào chàng như đối thủ trước mà chỉ đánh thăm dò. Hắn cứ lao xuống đánh rỉa rồi lại quay mông nhảy lên cầu mấy lần liên tiếp như vậy.

    Nhưng cuối cùng họa mi của anh Đạt cũng không mất nhiều thời gian để làm đối thủ sợ.

    Trận chiến khiến chàng tốn sức nhất trong ngày hôm nay có lẽ là với đối thủ thứ ba.

    Anh chàng này nhìn không có gì đặc biệt nhưng khá là dũng cảm.

    Hai võ sĩ vần nhau đến vài phút, anh chàng trúng đòn của chàng kêu lên nhưng vẫn nhất quyết chiến đấu, không lùi nước.

    Tiếng các khán giả ở ngoài hỏi nhau:

    -Con nào kêu nhỉ?

    -Đau quá kêu nhưng vẫn đánh

    -Gan đấy nhỉ, con này Hà Nội phố à?

    Sau khi vần nhau một hồi bằng mỏ và cố gắng khóa chân nhau, hai võ sĩ quay ra cù nhau, tức là đánh mỏ vào nách nhau.

    Nhưng cuối cùng, đối thủ của chàng sau khi trúng đòn đau quá kêu một tiếng rồi quay lên cầu và chàng lại giành chiến thắng.

    Cứ thế, trong buổi đấu hôm đó, chàng đã chiến thắng 6 trận liên tiếp và giành giải nhất.

    [​IMG]

    Trao thưởng cho chủ nhân chim thắng giải ngày 30/8 tại chùa Kim Liên

    Chàng vốn là giống chim từ Lạng Sơn, được ông chủ mua về được hơn 1 năm nay. Kể từ khi chàng có khả năng thi đấu, tuần nào ông chủ cũng cho chàng ra đây để đấu và ở cái sới chim này chàng hầu như không có đối thủ.

    Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa chàng là nhà vô địch ở Hà Nội.

    Bởi lẽ, có nhiều dân chơi chim ở Thủ đô họ sở hữu những chàng chim cực hay, thiện chiến nhưng họ không hoặc ít khi cho tham gia những sới nhỏ như thế này mà chủ yếu chỉ dự những trận đấu lớn là các giải liên tỉnh.

    Với lại, đây đang là mùa thay lông, các cao thủ cũng được gìn giữ kỹ càng để chuẩn bị cho mùa chọi.

    Theo nhiều người, một điều khiến dân chơi chim càng đam mê thú chơi này là ở chỗ, nhiều khi bảo bối của họ đem lại cho họ những cảm xúc thất thường.

    Mỗi lần chàng ra trận, chủ lại lo, lại hồi hộp như đưa con mình đi thi đại học vậy. Và đến khi chàng chiến thắng họ lâng lâng ở một cảm xúc khó diễn tả.

    Đó là chưa kể, thỉnh thoảng chàng lại đem đến cho chủ những cú sốc, thắng sốc, thua sốc…

    Mới đây, chàng chim mới của anh Ba Rầu – một dân chơi chim chọi ở Miền Nam đã thắng trước một đối thủ mạnh mà anh không thể ngờ tới. Nhưng không lâu sau đó, chàng lại khiến anh từ thiên đường xuống địa ngục khi thua trong một trận đấu quan trọng, cũng không thể ngờ tới.

    Và hẳn dân chơi chim còn nhớ tới nghệ nhân Triệu Hồng Tắc với con chim quý của mình.

    Thời đó, ông Tắc còn là một thếu niên. Trong vùng có một ông chơi chim có tiếng, sở hữu con chim thiện chiến mà khắp cả vùng chưa con nào đánh lại.

    Ông tự tin cho rằng chàng chim của mình là bất khả chiến bại và mạnh miệng tuyên bố:

    Nếu chú chim nào đấu lại được bảo bối của mình thì ông sẽ bỏ thú chơi chim.

    Vậy là, ông Tắc nhận lời thách đấu và chàng chim của ông Tắc giành chiến thắng trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

    Một thú chơi tưởng chừng như tao nhã nhưng lại vô cùng tốn kém vậy nên để gắn bó với nó người chơi cần nhất là sự đam mê và kiên trì.

    Họ bỏ tiền, bỏ cả thời gian, công sức, tâm huyết với những chú chim họa mi và khi có cơ hội là họ lại lên đường… tìm cảm hứng, tìm tri kỷ, tìm đam mê.

    Khi tôi kể câu chuyện này thì anh T và những người bạn đam mê họa mi giống như anh đang ở Hà Giang tiếp tục hành trình săn tìm chim chọi của mình. Và có thể, một vài tháng nữa, trên võ đài của họa mi chiến lại xuất hiện một ‘ngôi sao’ mới!
     
    Tung TiTan thích bài này.

Nếu chưa có nick trên chimcanhviet.vn thì dùng nick facebook bình luận nhé