Cryptic - Những truyện cực ngắn nhưng đậm chất hack não

Thảo luận trong 'Truyện Cười' bắt đầu bởi ngoctuan, 21/8/17.

  1. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Điều ước
    Một ngôi sao xuất hiện trước mặt một cô bé.
    “Ta sẽ biến điều ước của con thành hiện thực. Nhưng chỉ một thôi.” Ngôi sao nói.
    Cô bé khóc.
    “Hãy khiến tất cả mọi người trong gia đình con biến mất. Con vô cùng ghét họ.”
    Sáng hôm sau cô bé bước xuống phòng ăn dưới nhà, nhưng cha, mẹ và anh trai cô bé vẫn ở đó như thường lệ.
    Cô bé cảm thấy hối hận vì những gì đã ước.
    Đêm hôm đó ngôi sao lại xuất hiện.
    “Giờ con đã hạnh phúc chưa.” Ngôi sao nói.
    “Xin người hãy thu lại điều ước của con.” Cô bé nói.
    “Một khi điều ước đã được thực hiện thì không thể rút lại được.” Ngôi sao nói.
    Cô bé lại khóc.

    Giếng
    Một ngày, tôi giết con em gái vì nó làm phiền tôi.
    Tôi ném xác nó xuống giếng.
    Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
    Năm năm sau, sau cuộc cãi lộn với thằng bạn, tôi đã giết nó.
    Tôi ném xác nó xuống giếng.
    Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
    Mười năm sau, tôi giết con đàn bà mang thai đứa con mà tôi trót dại trong một lần say rượu.
    Tôi ném xác nó xuống giếng.
    Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
    Mười lăm năm sau, do không ưa lão sếp, tôi đã giết lão.
    Tôi ném xác lão xuống giếng.
    Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
    Hai mươi năm sau, tôi giết bà già, vì bà phải nằm liệt giường nhưng tôi lại không muốn chăm sóc.
    Tôi ném cái xác xuống giếng.
    Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác vẫn chưa biến mất.
    Và ngày qua ngày, cái xác vẫn còn đó…

    Ma có thật
    Tôi nghĩ rằng ma có thật.
    Khi tôi còn nhỏ tôi thường thấy một cô bé khác mà tôi gọi là chị.
    Chúng tôi sống cùng nhau, và chị ấy luôn mặc những bộ đồ bẩn thỉu giống tôi.
    Nhưng rồi một ngày, tôi không thấy chị ấy nữa.
    Cha mẹ thắng sổ số.
    Họ nói rằng cô gái đó là do tôi tưởng tượng ra vì gia cảnh quá bần hàn.
    Giờ gia đình chúng tôi rất hạnh phúc.
    Nhưng có vẻ như tiền thắng sổ số sắp hết.

    Thịt
    Đây là những gì tôi nghe được từ bạn tôi.
    Một hôm, cậu ấy được mời đến dự bữa tối tại nhà một người bạn; người bạn này theo một tôn giáo kỳ lạ.
    Ở bữa ăn, cậu ấy được mời một món thịt, nhưng dù thế nào chủ nhà cũng không chịu nói đó là món thịt gì.
    Cậu ấy nghi ngờ rằng đó là thịt người.
    Nhưng sau khi ăn miếng đầu tiên, thì cậu ấy dám chắc đó không phải thịt người.
    Tôi tự hỏi không biết món thịt đó là món thịt gì?

    Kẹo dẻo
    Tôi đã từng có một người em trai.
    Ký ức duy nhất của tôi về nó là khi tôi chia sẻ với nó những viên kẹo dẻo mà tôi được cho trong bữa tiệc trà.
    Dù vậy, em trai tôi đã qua đời khi mới chỉ một tháng tuổi.
    Em ấy vẫn sẽ sống mãi trong tim chúng tôi.

    Hỏng
    Cách đây không lâu, cái tai nghe giá 24.000 yên của tôi đột nhiên không hoạt động nữa.
    Tôi đã nghe nhạc quá lớn trong một thời gian dài, đột nhiên có thứ gì đó bị gãy và không còn một âm thanh nào phát ra.
    Quá tức giận, tôi ném mạnh cái TV xuống sàn nhà.
    Sự va chạm giữa TV và sàn nhà truyền đến giác quan của tôi.
    Tôi đang làm cái gì thế này?
    Cái TV đó giá tận 150.000 yên.
    Nhưng may thay, chỗ tôi ném TV xuống được lót thảm, tuy cảm nhận được sự va chạm nhưng tôi không hề nghe thấy tiếng rơi đập.
    Liệu nó có hỏng không nhỉ? Vừa nghĩ tôi vừa đập nhẹ vào nó.
    Nó vẫn phát hình như thường, nhưng lại không phát ra tiếng.
    Tốt thật! Giờ thì cái TV 150.000 yên cũng hỏng nốt.
    Hôm nay hình như hơi yên tĩnh.
    Có lẽ nhân cơ hội này tôi sẽ ra ngoài đi dạo một chút.UPDATE

    Nhà cầu bị ám
    Tôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã .

    Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , thay đổi hả ? thay đổi cái đệt nè
    Đi vô đi ra => hướng nhìn khác nhau => vị trí tay đổi nhau => chữ có thay đổi

    Mất trí
    Tôi là Sarah. Có lẽ cuộc đời tôi không có mấy đặc biệt bởi vì tôi bị mắc căn bệnh mất trí nhớ tạm thời từ hồi 14 tuổi. Bố mẹ tôi bị giết hại 1 cách dã man vào 1 đêm bởi tên cướp đâm hàng chục nhát vào bụng họ. Tôi thường bật khóc sau mỗi lần nhớ ra những gì tôi đã quên. Hằng ngày sau khi tan học tôi vẫn hay mời những người bạn của tôi đến nhà chơi và ngủ qua đêm. Nhưng họ thật tàn nhẫn khi đến sáng hôm sau bỏ đi không hề gửi 1 lời nhắn hay chí ít là nhắc máy điện sau mỗi lần tôi gọi điện.Tôi buồn bã và đi xuống bếp kiếm gì đó ăn.Sực nhớ còn miếng bít tết mới mua,tôi đi ra lấy dao để thái...
    Tôi bật khóc.
    Quá dễ hiểu

    Máy ảnh tiên tri
    Tôi vừa mua được 1 chiếc máy ảnh được cho là có thể ” chụp được diện mạo của 1 người trong 10 năm sau”.

    Tôi chụp cho chính mình 1 kiểu , nhưng tấm ảnh lại chẳng có gì trong đó.

    “Cái gì? Nó hỏng rồi. ”
    Rồi tôi chụp cho bạn tôi 1 tấm. Tấm ảnh cho thấy cậu ta giống hệt 1 gã ăn mày.

    Giờ thì tôi thực sự lo cho tương lai cậu ta.
    Sắp chết rùi mà không mà đi lo cho người khác

    Máy ảnh chụp ma
    “Chúng ta sẽ chụp vài tấm ảnh ma” Chúng tôi tuyên bố và lên đường đến 1 nơi được cho là có ma.

    Nhóm chúng tôi có 4 người (4 tên ngu ngốc), và, cùng với 1 chiếc máy ảnh kỹ thuật số, 1 chiếc điện thoại di động, chúng tôi chụp lại mọi ngóc ngách trông có vẻ đáng ngờ.
    Khi về nhà, chúng tôi lập tức kiểm tra đống ảnh trên máy tính nhưng không hề có tấm nào chụp lại được dù chỉ 1 bóng ma lờ mờ nhất. Và chúng tôi đã chụp gần như 1 trăm bức ảnh như thế.

    Với sự thất vọng, tôi lấy 1 tấm ảnh có đủ cả 4 người trong đó (đều trông có vẻ ngu ngốc ) và dùng Photoshop, chèn vào đó khuôn mặt của 1 con ma thật sự đáng sợ. Một bức ảnh ma giả, đã được làm ra thành công.
    Tôi đưa nó cho 1 người bạn khác xem và cậu ấy nói rằng: “Cậu…nó có thật…”

    Rồi cậu ta trở nên tái nhợt . Đồ ngốc~
    chỉ có 4 người với 1 cái máy ảnh kts => có một bức ảnh có cả 4 người trong đó => 1 người chụp ảnh => trong 4 người hiện diện trong bức ảnh thì có 1 con ma

    Cô gái trong thư viện
    Hôm qua tôi đến thư viện để
    mượn sách. Tôi hỏi người chủ thư viện khu truyện kinh dị ở đâu, bà ta chỉ tôi đến khu cuối dãy, ngay trong góc, kề vào tường. Tôi đang tìm xem một số truyện thì thấy một cô gái rất dễ thương nhìn qua từ bên kia. Mắt chúng tôi chạm nhau rồi cô ấy cười. Tôi cố lấy can đảm để nói chuyện với cô ấy, nhưng cuối cùng chỉ lựa ra 3 cuốn sách rồi check out. Tôi nhát quá, đáng lẽ ra phải xin số phone cô ấy.
    ngay trong góc, kề vào tường => cô gái nhìn qua từ bên kia => tường kín => cô gái từ đâu ra

    Cô gái phòng bên
    Chiều hôm đó tôi tới thị trấn mà mình phải đến công tác.

    Tôi chọn một nhà trọ cũ vì hiện giờ tôi không có nhiều tiền.

    Nhà trọ chẳng có ai thuê ngoài tôi và đôi vợ chồng chủ, tất cả phòng đều trống.

    Đêm đó, tôi giật mình vì âm thanh ở phòng bên cạnh.

    Tôi ra hành lang, nhìn trộm vào lỗ khóa của phòng đó.

    Tôi thấy một cô gái thật đẹp.

    Hôm sau tôi lại giật mình vì âm thanh đó.

    Tôi lại nhìn qua lỗ khóa, nhưng có lẽ nó đã bị dán kín, tôi chỉ nhìn thấy một màu đỏ.

    Sáng hôm sau tôi trả phòng, nhà trọ vẫn vắng như lần đầu tôi đến.

    Ông chủ nhà trọ thở dài, vì nếu con ông còn sống cũng bằng tuổi tôi.

    Tôi giật mình nhìn lên tấm ảnh gia đình.

    Cô gái thật đẹp nhưng một bên mắt là màu đỏ.
    =>2 con mắt nhìn nhau say đắm (cái này bên creepypasta hình như cũng có)

    Bài kiểm tra
    Tôi đã đạt được 98 điểm cho bài kiểm tra khám nghiệm tử thi
    Thật cảm ơn tới người bạn cùng phòng của tôi
    Khi về nhà tôi sẽ kể lại chuyện này cho anh ấy.
    => Còn đâu mà kể

    Đèn
    Tôi ngồi 1 mình trong nhà, đọc truyện ma, sợ vãi chả lụa nên bật hết đèn lên, từ đèn hành lang đến đèn cầu thang và đèn nhà tắm. Sau khi tôi tắm xong, tôi bật lại cái đèn nhà tắm. Bỗng nhiên cái cặp treo trên tường tự dưng rơi xuống. Chội ôi ghê vãi ~
    =>bật hết đèn lên, từ đèn hành lang đến đèn cầu thang và đèn nhà tắm => Sau khi tôi tắm xong, tôi bật lại cái đèn nhà tắm => đã bật rùi thì sao phải bật lại => ai bật?

    Sợ
    Một kẻ xấu dẫn một cô bé 8 tuổi đi sâu vào rừng cô bé nói: "cháu sợ lắm, sợ lắm!"
    và bắt đầu khóc tên kia trả lời: "sợ à? ta còn sợ hơn bé nữa cơ, vì ta sẽ phải về nhà một mình"
    => quá dễ hiểu

    Tay ở cửa sổ
    Ở một trường cấp 3, nơi học sinh học thể dục, cứ 6h lại có 1 cánh tay vẫy vẫy ở cửa sổ.
    Một học sinh thấy vậy liền đi vào trong khu vực đó.
    Ngày hôm sau học sinh đó mất tích.
    Ngày hôm sau nữa có 2 cái tay vẫy vẫy ở cửa sổ..
    => thêm thằng đó vô nữa nên có 2 tay

    Email
    Vào một ngày, bạn trai tôi gửi cho tôi một đoạn video qua đường Email
    Tò mò nên tôi quyết định xem nó
    Video bắt đầu bằng cảnh anh ấy tự tử
    Với một sợi dây thừng ở quanh cổ, anh ta nhảy xuống; sau một hồi vật lộn, anh ta chết
    Và video kết thúc ở đó
    => anh ta chết rùi mà email vẫn do anh ta gửi thế mới gê

    Mơ ngược
    Tôi đã gặp một cơn ác mộng.
    Trong giấc mơ, ai đó đã cố gắng để siết cổ tôi.
    Bộ mặt của kẻ tấn công mờ như nó được bao phủ trong sương mù vậy. Do đó tôi không thể nói được đó là ai.
    Tôi cố gắng thoát khỏi đôi tay ấy nhưng đành bất lực. Tôi chỉ cảm thấy ý thức của mình từ từ biến mất...

    Tôi tỉnh giấc trong tình trạng mất đi hoàn toàn ý thức của mình - y như trong giấc mơ.
    Tình cờ, tôi cảm thấy được cổ mình.
    Mồ hôi bắt đầu tuôn ra.

    Nếu tôi tìm thấy được một số dấu tay trên cổ của mình thì nó sẽ trở thành một phần của một câu chuyện ma - tôi nghĩ, rồi tôi đi vào phòng tắm để cởi quần áo ra. Rồi khi nhìn vào gương, tôi như đóng băng.

    Chúng đã ở đó.
    Các dấu tay màu tím.

    Nhưng nó không phải trên cổ của tôi, mà là trên cổ tay tôi.
    => cổ tay bị ai đó nắm chặt để phản kháng nên bị bầm tím => nó hk phải là người bị giết mà chính là người giết

    Nhà mới
    Gia đình tôi gồm 3 người: Tôi, bố và mẹ. Chúng tôi vừa mới chuyển đến đây cách đây khoảng 3 tuần. Khi mới dọn đến, có người bảo ngôi nhà này bị ma ám nhưng tôi không để tâm lắm... Ngôi nhà này gồm 2 tầng, bố mẹ tôi ở tầng dưới, còn tôi ở tầng trên. Dù là ở tầng trên, nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy những tiếng động ở tầng dưới. Tôi hy vọng cuộc sống mới này sẽ giúp mẹ tôi bỏ được tật xấu phải nghe thấy tiếng tivi mới ngủ được.
    .
    .
    Vào một đêm, khoảng 23:59, khi bố tôi đã ngủ say ở ngoài ghế salon và tôi chuẩn bị bước lên giường, tôi nghe thấy ai đó gọi tên mình bằng giọng run run đáng sợ. Tôi nghĩ đó là mẹ, nhưng giờ này thì mẹ tôi chắc hẳn đã ngủ... Tôi im lặng 1 phút, không gian yên tĩnh đến đáng sợ... Là do tôi hoang tưởng, hay đúng là có người gọi tên tôi nhỉ? Nhưng giờ đã là 24:00... và tiếng gọi càng ngày càng rõ hơn.
    => bà mẹ có thói quen phải nghe thấy tiếng tv mới ngủ được => vừa mở tv vừa gọi thằng con bằng 1 giọng run run là điều không thể => ông bố cũng đã ngủ => ai gọi thằng con?

    Nhà có 2 chị em
    Gần nhà tôi có 2 chị em gái và một người mẹ cùng sống với nhau. mọi chuyện chẳng có gì nếu như bất chợt bà mẹ qua đời. Và trong đám ma của bà có một người con trai đến viếng. Cô em gái đã phải lòng chàng trai đó, trong cả buổi tang, cô gái chỉ chăm chú nhìn chàng trai. Sau đám tang chàng trai biến mất không để lại 1 dấu vết. Thế rồi, sau đám tang của bà mẹ 2 ngày, chúng tôi bàng hoàng nhận được tin người con gái cả đã bị giết chết.
    => nếu là người em tripple kill thì xem ra mọi chuyện quá đơn giản rùi nhưng mọi chuyện có lẽ có cách lí giải phức tạp hơn

    Alice
    Mẹ tôi đối xử với bạn gái tôi chẳng ra gì cả! Bọn tôi đến chơi nhà thì mẹ chẳng bao giờ dành chỗ cho bạn gái tôi. Hôm nay trong lúc chúng tôi đang dọn dẹp, mẹ tôi còn túm lấy cô ấy và nói cô ấy đúng là đồ bẩn thỉu, còn dọa sẽ quăng cô ấy vào trong tủ nữa chứ. Không thể chịu đựng hơn được nữa, tôi liền quát: “Mẹ không được làm thế với Alice!”. Mẹ tôi nhìn tôi trừng trừng và bảo: “Alice là đứa ếu nào vậy??”. Sao mẹ tôi lại có thể thô lỗ như thế được nhỉ!
    =>cdshit

    Tình yêu của người mẹ
    Một buổi tối, một cặp vợ chồng đang lái xe thì thấy có một người phụ nữ đứng giữa đường, đang vẫy tay về phía họ. Người vợ bảo chồng cứ tiếp tục lái đi, nhưng anh chồng lại quyết định lại xem có chuyện gì, đề phòng trường hợp có ai đó bị thương. Khi đến gần, họ thấy người phụ nữ mang nhiều vết trầy xước và bầm tím trên mặt. Cặp vợ chồng bèn dừng lại để tìm cách giúp đỡ. Người phụ nữ đó nói rằng gia đình cô ta, 3 người bị tai nạn xe hơi và chồng con cô ấy vẫn bị kẹt lại trong xe. Người chồng đã chết nhưng đứa con vẫn còn sống thoi thóp.
    Anh chồng kia xuống xe, bảo người phụ nữ ở lại với vợ mình và đi cứu đứa bé. Trong chiếc xe nát bươm, anh thấy 2 xác người ở ghế trước nhưng không chú ý lắm, anh kéo đứa bé trong xe ra và mang nó về cho mẹ nó. Khi trở lại, chỉ có vợ anh ở đó, anh hỏi thì cô ấy bảo rằng người phụ nữ kia đã theo anh ngay khi anh rời đi....
    Có xác 2 người ở phía trước => bà mẹ đã là ma ngay từ đầu

    Tên cướp
    Tôi và vợ có một chuyến bay từ HN vào SG. Đang nghỉ trên khách sạn thì có tiếng ồn. Cảnh sát nói có 1 tên giết người đang ở lầu 2. Tôi và vợ đang ở tầng 3 mà cầu thang thì bị khoá. An toàn rồi. Chúng tôi lại nghỉ tiếp. Hi vọng họ bắt đc hắn
    => tầng 2 = lầu 3 => cầu thang thì bị khóa => xác cmnd

    Rượu
    3 người vợ tôi đã mất. Tin nổi ko ? Để tôi kể cho, rượu rất nguy hiểm. Vợ đầu tiên là một ả nghiện rượu, chết vì ngộ độc rượu. Vợ thứ hai cũng rất thích rượu và cũng chết do uống quá nhiều. Vợ thứ 3 thì lại chết kiểu khác. Cô ấy bị gẫy cổ do ngã cầu thang. Cô ấy không bao giờ uống rượu bia gì.
    => cha này nghiện rượu và mỗi lần say là bà vợ ăn hành ( 2 bà đầu bị ổng ép cho uống đến chết )

    Quái vật
    Dạo gần đây lũ trẻ con làng tôi hay nói về 1 con quái vật giống như người có bộ da cháy đen và mái tóc dài quét đất. Chúng nói là con quái vật là do con bé đầu làng bị mất tích non nửa năm nay biến thành. Dám cá con quái vật ấy là do người lớn bịa ra để dọa bọn chúng mà thôi, vì theo như chúng kể thì đầu con quái vật ấy còn nguyên.
    => do đâu mà thằng này chắc chắn thế => chính thằng này đã giết, chặt đầu và đốt xác con bé

    Cái giếng
    Nó hẹn bọn bạn ở cái giếng đầu làng. Nó hí hửng đội 1 mái tóc giả dài, đánh phấn trắng toát, kẻ mắt đen xì và tô son nhoe nhoét khắp mồm. Và y như những gì nó dự đoán, lũ bạn nhát gan hét toáng lên và bỏ chạy ngay khi nhìn thấy nó. Nó ôm bụng cười lăn lộn nhìn bọn nó chạy ngày càng xa. Rồi nó soi mình xuống giếng ngắm nghía thành quả của mình. Một con ma tóc dài da trắng bệch mồm đỏ chót ngoác miệng cười với nó từ đáy giếng. Chợt như nhớ ra gì đó, nó rời khỏi thành giếng và chạy đi nhanh nhất có thể.
    => đáy giếng tối om lấy gì mà thấy rõ vậy được => có cái gì đó ở đáy giếng và nó là thật

    Búp bê em bé
    Ở vùng nông thôn miền nam Illinois, một công ty đồ chơi đã bắt đầu sản xuất những búp bê trẻ em “thật” cho các bà mẹ đang mang thai. Nhưng dường như khi các bà mẹ đó có con thì các em bé đồ chơi đó bắt đầu khóc. Ngay cả nhưng động tác đông đưa giúp trẻ em bình tĩnh cũng không hiệu quả, và bạn không không thể làm nó dừng khóc nếu không lắc, Cuối cùng, cứ mỗi khi các đồ chơi đó bắt đầu khóc, những ông bố bà mẹ phải đánh nó, việc đánh đập ngày càng phải mạnh hơn nữa nếu muốn nó yên lặng. Diều duy nhất mà dường như có thể khiến dừng khóc vĩnh viễn là đập đầu nó vào tường với hy vọng phá huỷ bất kỳ bộ phận nào kích hoạt cơ chế khóc. Nhiều hơn một lần, những người hàng xóm của những bà mẹ đó phải báo cáo với cảnh sát và chính quyền về việc ngược đãi trẻ em, khi cảnh sát và chính quyền đến, họ thấy một cảnh tượng khủng khiếp, máu của các em bé sơ sinh dính đầy trên tường và vung vãi khắp sàn nhà. Trong hấu hết các trường hợp đó, những bà mẹ không hề hiểu lí do tại sao cảnh sát lại có mặt ở nhà họ, những bà mẹ nói đó chỉ “gắng thoát khỏi con búp bê ngu ngốc” trong khi đang đông đưa món đồ chơi đó trong vòng tay mình.
    => Búp bê giống thật quá + cảm giác quen tay => Đôi lúc nhầm cứ tưởng con mình là búp bê

    Người phụ nữ lạ
    Tôi đang trong nhà tắm thì nghe tiếng bước chân ngoài phòng khách. Ra khỏi nhà tắm, tôi ngạc nhiên thấy một người phụ nữ lạ đang đứng giữa phòng. Bà ta mặc bộ đồ cũ kĩ, tóc dài rối bời buộc cẩu thả sau lưng, khuôn mặt mệt mỏi, hốc hác như vừa từ xa đến. Là một người thân của bạn tôi à?
    - Bác tìm ai ạ?
    Người phụ nữ nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn, đôi môi khô khốc nhếch lên:
    - Tìm cậu.
    Tôi nghĩ bà ta đã nhầm, tôi không quen bà ta.
    - Xin lỗi, cháu không quen bác.
    Người phụ nữ vẫn nhìn tôi, lẩm bẩm:
    - Tìm cậu.
    Tôi bắt đầu thấy kì lạ, nhưng vẫn khá yên tâm. Bà ta không mang vũ khí, hơn nữa sức bà ta chắc chắn không làm gì được tôi. Tôi lịch sự nói:
    - Chắc bác nhầm rồi, bác có thể hỏi người khác.
    Tôi tiến đến cửa phòng định mở cửa ra hiệu đuổi khách.
    Và tôi biết thế nào là sợ hãi cực độ, bà ta quả thật đến tìm tôi.
    => Bà nàyxuất hiện ở giữa phòng khách => khi người này tới cái cửa chuẩn bị mở cửa thì lúc này mới biết là cửa vẫn khóa từ bên trong => bà này vô dc nhà bằng cách nào => phải chăng bà này là ma


    Tiếng khóc
    Có một anh kia ngủ cùng gia đình mình, nửa đêm đang ngủ thì bật dậy đi vệ sinh, thật kì lạ là vợ con anh đã biến mất tự lúc nào, anh không quan tâm lắm, trước mắt cứ giải quyết đi đã.
    Sau khi xong xuôi, anh bước ra hành lang thì nghe tiếng khóc tỉ tê của vợ ở phòng khách, anh vội chạy ra, từ đằng xa, anh thấy nhiều người .....
    Chạy ngang qua tấm gương ở hàng lang, bỗng dưng anh dừng lại, té xuống đất, miệng anh cứng đờ không thốt nên lời. Đột nhiên, anh không ra phòng khách nữa mà quay lại phòng ngủ.

    Vừa đi tới cửa, nhìn lên giường, anh sững người ngồi bệt xuống, khóc nức nở, khóc còn to hơn cả vợ mình ..... Nhưng không ai nghe.
    => Có lẽ anh chàng không nhìn thấy mình trong gương nữa + vợ khóc + nhìn lên giường có lẽ là thấy xác của chính mình trên ấy + Khóc mà không ai nghe => anh ta đã chết ( vấn đề là thằng con không được đề cập đến nên không biết nó có vai trò gì không )

    Đám cỏ dại (hơi dài ~~)
    Thật may,sau biến cố ấy mọi chuyện vẫn ổn.Tôi không biết tại sao bố tôi lại làm như vậy nhưng mọi chuyện đã qua thì nên để nó chìm vào quên lãng. Em gái tôi thật xinh,tôi và nó hay chơi cùng nhau dưới tầng hầm nhưng thật đáng buồn là càng ngày nó càng ghét tôi.Tôi cũng không biết tại sao nó lại ghét tôi đến nỗi tôi kể chuyện cho nó nghe mà nó cũng chả thèm cười 1 tiếng.Tôi đã cố kéo nó ra khỏi đó nhưng ko được.
    -Mặc kệ mày,tao đi đây-Tôi tức giận nói rồi đi lên phòng
    Mẹ tôi thì lúc nào cũng buồn rầu rĩ,cả ngày chằng nói chẳng rằng,tôi hỏi cũng ko thèm nói.
    -tại sao?Ai trong căn nhà này cũng ghét tôi vậy.?-Tôi hét lên rồi lên đi ngủ. 8h Sáng ngày hôm sau.Bố tôi đi từ trong nhà ra,tay cầm bó hoa.Tôi
    nghĩ:Ông ta điên chắc,vườn nhà mình cây nào sống nổi.
    Tôi hỏi thêm:Bố cầm hoa đi đâu vậy??
    -Mày cút đi,thằng súc sinh!!!-Ông ta quát
    Tôi tức giận lên nhà thu dọn đồ rồi ra đi ra khỏi nhà và thề rằng ko bh quay lại đó nữa.Vì có lẽ chính việc ông có người khác nên mẹ tôi mới buồn đến vậy.
    _20 năm sau:Tôi trở về nhà vì nghĩ rằng chắc ông đã già và cần người con chăm sóc.Bởi nghĩ lại thì ông cũng là bố của tôi.Khi vừa về gần nhà tôi thấy xe cứu thương và cảnh sát đậu quanh nhà ông.
    Thằng Justin chạy ra nói:Mày biết tin gì chưa.Bố mày bị giết đấy!!!
    Cảnh sát cho biết ông bị giết bởi nhát đâm vào bụng lúc 8h sáng và tử vong tại chỗ.1 người đi đường thấy ông chết ở cửa khi họ đi bộ thể dục qua.Cảnh sát cũng cho hay,không thấy dấu vết của vợ con ông sau khi ông bị giết. Tôi chợt nhận ra đám cỏ dại cũng đã um tùm từ bao giờ.
    => dự là thằng này bị điên hay đa nhân cách j j đó => giết cả mẹ lẫn em gái => ông bố thương thằng này nên không tố cáo mà chỉ cố gắng chôn 2 mẹ con => 20 năm sau thằng này quay về và thịt luôn ông bố ( có điều không hiểu thằng justin là thằng vẹo nào cả, có khi là 1 nhân cách do chính nó tưởng tượng ra )

    Hung Khí
    Đôi lúc tôi chẳng hiểu cảnh sát ngày nay làm những gì nữa, hình như họ chẳng bao giờ phá nổi một vụ án nào hết. Tôi sống trong một thành phố tệ nạn và gần đây mọi chuyện càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Tuần trước, gần nhà máy chỗ tôi làm việc đã xảy ra một vụ án mạng. Một phụ nữ trẻ đã bị đâm chết bởi một cái dùi đục đá, mà không phải dùi đục thông thường đâu nhé, cán của nó có hình đầu lâu xương chéo hẳn hoi! Mọi người sống trong khu đang cực kì hoảng loạn. Dù là thành phố lớn nhưng ở đâu mọi người cũng bàn tán về vụ án mạng này. Thông tin chi tiết bị cảnh sát bưng bít đến mức tối đa. Mẹ tôi đang sống cùng tôi, giờ bà rất sợ ra ngoài buổi tối. Tôi đã bảo mẹ yên tâm nhưng bà khăng khăng nói rằng cảnh sát sẽ chẳng bao giờ phá được vụ này đâu. Họ thậm chí còn chưa tìm được món hung khí nào để lại cơ mà, cảnh sát thời nay thật kém cỏi.
    => cảnh sát chưa tìm ra được hung khí mà thằng này lại biết hung khí là "một cái dùi đục đá, mà không phải dùi đục thông thường đâu nhé, cán của nó có hình đầu lâu xương chéo hẳn hoi!" thế mới tài ~~

    Tình cảm vợ chồng
    Lúc tôi đang trên đường về thì ở nhà vợ tôi bị một tên trộm tấn công, may mắn thay cô ấy đã dùng con dao làm bếp đâm chết hắn. Cảnh sát nói rằng đây rõ ràng là hành vi tự vệ chính đáng. Khi tôi đến đồn đón vợ tôi về, cô ấy nói: “Nghe tiếng chuông cửa nên em cứ tưởng anh về, ai ngờ vừa mở cửa ra thì một gã bịt mặt đã xông ngay vào nhà!”
    “Chắc là em sợ lắm phải không, giờ thì ổn rồi.” Tôi vừa nói vừa ôm cô ấy vào lòng.
    => Anh đã thoát chết khỏi bà vợ 1 lần nhưng ai biết lần sau thì sẽ thế nào

    Rêu
    Có một đôi trai gái cùng nhau đi dạo trên bờ sông. Đột nhiên cô gái trượt chân ngã xuống sông, anh người yêu vội vàng nhảy xuống theo để cứu nhưng không cứu được. Mấy năm sau anh ta trở lại chỗ bờ sông ấy thì gặp một ông già đánh cá. Anh ta thấy mấy con cá ông già câu lên đều rất sạch sẽ, không có rong rêu liền hỏi ông ta tại sao. Ông già trả lời: "Con sông này vốn chưa bao giờ có rong rêu cả". Nghe thấy vậy anh ta liền khóc lóc thảm thiết rồi nhảy xuống sông tự tử.
    => Có lẽ mọi chuyện là thế này: lúc anh ta nhảy xuống sông cứu thì anh ta nắm được tóc của cô gái nhưng anh ta tưởng đó chỉ là rêu nên buông ra và thế là cô gái không được cứu => sau này phát hiện ra là sông không có rêu => hiểu được cái sai của mình => không thiết sông nữa

    Chim cánh cụt
    Có một vị kỹ sư đến Nam Cực công tác sau khi suýt chết cũng đã an toàn trở về nhà. Khi đến bữa, người vợ dọn ra một món thịt có mùi vị rất lạ, ông ta liền hỏi vợ đấy là thịt gì? Vợ nói là thịt chim cánh cụt. Ông ta nghe thấy vậy liền lấy ngay cái dĩa đang cầm trên tay đâm vào cổ mình.
    => Lúc trước suýt chết ông này cứ nghĩ là nhờ mình ăn thịt chim cánh cụt nên mới sống được nhưng sau này bà vợ nấu thịt chim cánh cụt cho ăn thì nhận ra mùi vị không giống => mà ở Bắc Cực ngoài chim cánh cụt thì còn cái vẹo gì đâu mà ăn => ông này ăn thịt đoàn công tác mà không hay biết

    Những bức chân dung
    Có một thợ săn, sau một ngày dài săn bắn, lạc giữa một khu rừng mênh mông. Nhận ra trời bắt đầu tối và đã kiệt sức, ông quyết định đi theo một hướng cho đến khi ông nhận ra những tán lá càng lúc càng khép sâu vào nhau hơn.
    Sau vài giờ ông tìm thấy một cabin cũ giữa một bãi đất trống. Thấy trời đã quá tối, ông quyết định ở lại đó cho ban đêm. Ông đi đến và thấy hé mở cánh cửa. Không ai bên trong. Người thợ săn thả mình phịch xuống giường, quyết định sẽ giải thích với chủ nhân vào sáng hôm sau.
    Khi nhìn xung quanh bên trong cabin, ông đã ngạc nhiên khi thấy các bức tường được trang trí bởi các rất nhiều bức chân dung, tất cả đều được vẽ chi tiết đáng kinh ngạc. Không có bức nào là không có vẻ nhưng đang nhìn xuống ông, biểu hiện mặt thì đầy thù hận và ác ý. Nhìn lại, ông cảm thấy càng khó chịu. Cố gắng không phải nhìn vào một vài bộ mặt đáng ghét, ông quay lại để đối mặt với bức tường, và kiệt sức, ông rơi vào giấc ngủ không hề ngắt quãng.
    Sáng hôm sau, người thợ săn thức dậy, ông xoay người, chớp mắt trong ánh sáng mặt trời bất ngờ. Nhìn lên xung quanh, ông phát hiện ra rằng các cabin không có bức chân dung nào, chỉ có những ô cửa sổ.
    => cha này chưa chết là còn may ~~

    Súp Miso
    Mẹ chồng, người đã qua đời cách đây một năm, là một người rất hiền lành,ấm áp và tao nhã. Bà thậm chí còn rất tốt với con dâu.

    Nhưng bố chồng, là một người hoàn toàn trái ngược. Ông khá là độc đoán và bướng bỉnh.
    Ông luôn tìm cách bắt bẻ con dâu, luôn la rầy cô mặc dù cô đã cố hết sức để làm ông vui lòng.

    Đặc biệt, ông luôn đòi hỏi cao với món súp miso*.
    "Không đời nào thứ này lại đòi sánh bằng với món súp tuyệt với của vợ tôi được. Cô là một đứa ngu ngốc mà chẳng bao giờ có thể học được cách nấu ăn!" -Ông ta kếu lên.

    Một ngày nọ, khi cô con dâu trở nên vô cùng tức giận đến nỗi cô đã phun một ít thuốc trừ sâu vào tô súp của ông.
    Sau khi ăn, ông chợt la lên:
    "Đúng rồi! Vị tuyệt hảo này đây! Đúng cái vị mà vợ tôi thường làm!"
    => ông này là quái vật chứ không phải người ~~

    Trò chơi
    Một đêm nọ bị mất điện, 4 cậu sinh viên cùng phòng rủ nhau chơi trò gọi ma học được trên mạng. Trong đêm tối, 4 người đứng ở 4 góc phòng, rồi lần lượt từng người đi theo chiều kim đồng hồ đến chạm vào tay người đứng ở góc phòng bên cạnh. A đến chạm vào B, B đến chạm vào C, C đến chạm vào D, D đến chạm vào A. Cứ như vậy đến lúc họ chơi mệt thì trời đã sáng. Lúc cả nhóm đang ngồi nghỉ thì một người bỗng sực nhớ ra điều gì đó rồi hét lên kinh sợ.
    => người này đổi chỗ cho người kia thì lấy đâu ra người ở đó mà chạm

    Tuổi
    Một ngày nọ, tôi bắt một chuyến tàu điện ngầm để về nhà. Khi ấy chỉ còn khoảng 10 phút nữa là đúng 12 giờ đêm. Đi được một đoạn thì tàu dừng lại ở trạm kế tiếp và một người đàn ông bước lên tàu. Sau khi cửa đóng lại, người đàn ông nọ như sực nhớ ra điều gì đó, bắt đầu nhìn dáo dác những hành khách xung quanh.

    Anh ta nhìn tôi và hỏi, “Xin lỗi vì mạo muội, nhưng cho tôi hỏi có phải năm nay cậu 28 tuổi không?”

    “Đúng vậy, nhưng sao anh biết?”, tôi ngạc nhiên hỏi lại. Nhưng anh ta không trả lời, mà tiếp tục vội vàng hỏi người bên cạnh.

    "Năm nay anh 45 tuổi phải không?"

    "Ừ..."

    "Có phải bà 62 tuổi không?"

    "Sao cậu biết?"

    Cứ như vậy, người đàn ông nọ hỏi hết những hành khác có mặt trong toa tàu. Dường như anh ta sở hữu một năng lực đặc biệt, chỉ nhìn người vào người khác là có thể biết được tuổi của họ.

    Từ đó đến khi tàu tới bến còn khoảng 15 phút, toàn bộ hành khác bao gồm cả tôi đều rất kinh ngạc trước khả năng khác thường của người đàn ông kia, ai nấy đều nhìn anh ta bằng ánh mắt vừa tò mò vừa có phần sợ hãi. Cho đến khi anh ta hỏi người cuối cùng có mặt trong toa tàu - một người phụ nữ.

    "Năm nay chị 50 tuổi phải không?"

    "Đúng vậy, nhưng chỉ còn 5 phút nữa là tôi bước sang tuổi 51 rồi." Người phụ nữ kia trả lời.

    Nghe xong anh ta mặt mày tái mét, toàn thân cứng đờ không nói được câu nào nữa.
    => Chắc là anh này có năng lực nhìn thấy dương thọ của một người => bà cuối cùng nói rằng 5p nữa bả sang tuổi mới => chưa đầy 5p nữa tàu bị tai nạn và tất cả đều chết.

    Nhật kí
    Tháng 8 năm 1904, tôi phát hiện trong nhà có một quyển nhật ký kỳ lạ.

    Xin nói rõ, ngôi nhà này là do người vợ cũ của tôi chọn và mua 6 năm trước, nhưng cô ấy và hai đứa con gái của tôi đã qua đời trong một tai nạn trên biển cách đây 2 năm. Hai đứa con của tôi được tìm thấy hai ngày sau đó ở hai bờ biển khác nhau, nhưng chúng đều đã chết.

    Mấy ngày trước, tôi mời thợ sửa chữa đến để tân trang lại căn phòng của vợ mình, và họ phát hiện ra trên trần nhà có giấu một cuốn nhật ký.

    Bút tích trong cuốn sổ đúng thật là của vợ tôi, khi mở ra tôi đọc được những dòng chữ này:

    Ngày 15 tháng 7: Từ ngày hôm nay em và anh bắt đầu chung sống rồi. (Đó là ngày cưới của vợ chồng tôi.)

    Ngày 21 tháng 9: Vì có chồng yêu nên mới có em ngày hôm nay.

    Ngày 9 tháng 12: Dù chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ luôn ở bên chồng.

    Ngày 23 tháng 2: Sắp rồi.

    Ngày 29 tháng 2: Anh hiểu chứ, chồng yêu?

    Tôi quá sợ hãi và chuyển nhà đi một nơi rất xa ngay sau đó.
    => để ý sẽ thấy nhật kí viết ngày 29/2 nghĩa là năm đó là năm nhuận, mà họ chuyển đến ngôi nhà này cách đây 6 năm tức là năm 1898, năm 1904 là năm nhuận mà năm nhuận cách gần nhần với năm 1904 là năm 1896 (vì năm 1900 không được tính là năm nhuận), trong khi đó nhật kí dc viết sau khi chuyển nhà nên chỉ có thể dc viết vào năm 1904
    => người vợ chết rồi mà vẫn viết nhật kí dc

    Giấc mơ kì lạ
    Có một đôi vợ chồng nọ sống cùng nhau.
    Bắt đầu từ một tháng gần đây, người chồng bắt đầu có những giấc mơ kỳ lạ lặp đi lặp lại như thế vào mỗi đêm.
    Ông còn không chắc là nó thực sự chỉ là một giấc mơ hay không.

    Giấc mơ ấy như thế này:
    Ông thức giấc vào nửa đêm.
    Rồi nhìn thấy một người,trông giống hệt ông,đang bám vào trần nhà.
    Người ấy xoay đầu qua để nhìn vào ông và nói vỏn vẹn mấy câu:
    "Có vẻ ông đã sống trên đời này quá lâu rồi phải không?Ông muốn đổi chỗ với tôi chứ?"

    Rồi điều ấy cứ lặp đi lặp lại đến nỗi mỗi buổi sáng, ông đã quen nói với vợ mình rằng:
    "Tôi lại nằm mơ thấy nó lần nữa."
    Vì việc không ai mong muốn này xảy ra mỗi đêm nên vợ ông bắt đầu cảm thấy lo lắng.
    Nhưng rồi một buổi sáng,ông thức dậy và những gì ông nói với vợ là:"Chào buổi sáng!"
    Điều này làm bà vợ rất ngạc nhiên,bà hỏi ông:"Ông không gặp giấc mơ đó nữa rồi à?"
    Người chồng trả lời:

    "Giấc mơ nào cơ?"
     

    Chỉnh sửa cuối: 21/8/17
  2. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Tên cướp
    Tôi và vợ có một chuyến bay từ HN vào SG. Đang nghỉ trên khách sạn thì có tiếng ồn. Cảnh sát nói có 1 tên giết người đang ở lầu 2. Tôi và vợ đang ở tầng 3 mà cầu thang thì bị khoá. An toàn rồi. Chúng tôi lại nghỉ tiếp. Hi vọng họ bắt đc hắn

    Cái giếng
    Nó hẹn bọn bạn ở cái giếng đầu làng. Nó hí hửng đội 1 mái tóc giả dài, đánh phấn trắng toát, kẻ mắt đen xì và tô son nhoe nhoét khắp mồm. Và y như những gì nó dự đoán, lũ bạn nhát gan hét toáng lên và bỏ chạy ngay khi nhìn thấy nó. Nó ôm bụng cười lăn lộn nhìn bọn nó chạy ngày càng xa. Rồi nó soi mình xuống giếng ngắm nghía thành quả của mình. Một con ma tóc dài da trắng bệch mồm đỏ chót ngoác miệng cười với nó từ đáy giếng. Chợt như nhớ ra gì đó, nó rời khỏi thành giếng và chạy đi nhanh nhất có thể.

    Tiếng khóc
    Có một anh kia ngủ cùng gia đình mình, nửa đêm đang ngủ thì bật dậy đi vệ sinh, thật kì lạ là vợ con anh đã biến mất tự lúc nào, anh không quan tâm lắm, trước mắt cứ giải quyết đi đã.
    Sau khi xong xuôi, anh bước ra hành lang thì nghe tiếng khóc tỉ tê của vợ ở phòng khách, anh vội chạy ra, từ đằng xa, anh thấy nhiều người .....
    Chạy ngang qua tấm gương ở hàng lang, bỗng dưng anh dừng lại, té xuống đất, miệng anh cứng đờ không thốt nên lời. Đột nhiên, anh không ra phòng khách nữa mà quay lại phòng ngủ.

    Vừa đi tới cửa, nhìn lên giường, anh sững người ngồi bệt xuống, khóc nức nở, khóc còn to hơn cả vợ mình ..... Nhưng không ai nghe

    Kẹo dẻo
    Tôi đã từng có một người em trai .Ký ức duy nhất của tôi về nó là khi tôi chia sẻ với nó những viên kẹo dẻo mà tôi được cho trong bữa tiệc trà. Dù vậy, em trai tôi đã qua đời khi mới chỉ một tháng tuổi. Em ấy vẫn sẽ sống mãi trong tim chúng tôi.

    Thịt
    Một hôm, cậu ấy được mời đến dự bữa tối tại nhà một người bạn; người bạn này theo một tôn giáo kỳ lạ. Ở bữa ăn, cậu ấy được mời một món thịt, nhưng dù thế nào chủ nhà cũng không chịu nói đó là món thịt gì. Cậu ấy nghi ngờ rằng đó là thịt người. Nhưng sau khi ăn miếng đầu tiên, thì cậu ấy dám chắc đó không phải thịt người. Tôi tự hỏi không biết món thịt đó là món thịt gì?

    Rượu
    3 người vợ tôi đã mất. Tin nổi ko ? Để tôi kể cho, rượu rất nguy hiểm.
    Vợ đầu tiên là một ả nghiện rượu, chết vì ngộ độc rượu. Vợ thứ hai cũng rất thích rượu và cũng chết
    do uống quá nhiều. Vợ thứ 3 thì lại chết kiểu khác. Cô ấy bị gẫy cổ do ngã cầu thang. Cô ấy không bao giờ uống rượu bia gì.

    Quái vật
    Dạo gần đây lũ trẻ con làng tôi hay nói về 1 con quái vật giống như người có bộ da cháy đen và mái tóc dài quét đất. Chúng nói là con quái vật là do con bé đầu làng bị mất tích non nửa năm nay biến thành. Dám cá con quái vật ấy là do người lớn bịa ra để dọa bọn chúng mà thôi, vì theo như chúng kể thì đầu con quái vật ấy còn nguyên.

    Người Phụ Nữ Lạ
    Tôi đang trong nhà tắm thì nghe tiếng bước chân ngoài phòng khách. Ra khỏi nhà tắm, tôi ngạc nhiên thấy một người phụ nữ lạ đang đứng giữa phòng. Bà ta mặc bộ đồ cũ kĩ, tóc dài rối bời buộc cẩu thả sau lưng, khuôn mặt mệt mỏi, hốc hác như vừa từ xa đến. Là một người thân của bạn tôi à?
    - Bác tìm ai ạ?
    Người phụ nữ nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn, đôi môi khô khốc nhếch lên:
    - Tìm cậu.
    Tôi nghĩ bà ta đã nhầm, tôi không quen bà ta.
    - Xin lỗi, cháu không quen bác.
    Người phụ nữ vẫn nhìn tôi, lẩm bẩm:
    - Tìm cậu.
    Tôi bắt đầu thấy kì lạ, nhưng vẫn khá yên tâm. Bà ta không mang vũ khí, hơn nữa sức bà ta chắc chắn không làm gì được tôi. Tôi lịch sự nói:
    - Chắc bác nhầm rồi, bác có thể hỏi người khác.
    Tôi tiến đến cửa phòng định mở cửa ra hiệu đuổi khách.
    Và tôi biết thế nào là sợ hãi cực độ, bà ta quả thật đến tìm tôi.

    Hung khí
    Đôi lúc tôi chẳng hiểu cảnh sát ngày nay làm những gì nữa, hình như họ chẳng bao giờ phá nổi một
    vụ án nào hết. Tôi sống trong một thành phố tệ nạn và gần đây mọi chuyện càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Tuần trước, gần nhà máy chỗ tôi làm việc đã xảy ra một vụ án mạng. Một
    phụ nữ trẻ đã bị đâm chết bởi một cái dùi đục đá, mà không phải dùi đục thông thường đâu nhé, cán của nó có hình đầu lâu xương chéo hẳn hoi! Mọi người sống trong khu đang cực kì hoảng loạn. Dù là thành phố lớn nhưng ở đâu mọi người cũng bàn tán về vụ án mạng này. Thông tin chi tiết bị
    cảnh sát bưng bít đến mức tối đa. Mẹ tôi đang sống cùng tôi, giờ bà rất sợ ra ngoài buổi tối. Tôi đã bảo mẹ yên tâm nhưng bà khăng khăng nói rằng cảnh sát sẽ chẳng bao giờ phá được vụ này đâu. Họ thậm chí còn chưa tìm được món hung khí nào để lại cơ mà, cảnh sát thời nay thật kém cỏi.

    Tình cảm vợ chồng
    Lúc tôi đang trên đường về thì ở nhà vợ tôi bị một tên trộm tấn công, may mắn thay cô ấy đã dùng con dao làm bếp đâm chết hắn. Cảnh sát nói rằng đây rõ ràng là hành vi tự vệ chính đáng. Khi tôi đến đồn đón vợ tôi về, cô ấy nói: “Nghe tiếng chuông cửa nên em cứ tưởng anh về, ai ngờ vừa mở cửa ra thì một gã bịt mặt đã xông ngay vào nhà!”
    “Chắc là em sợ lắm phải không, giờ thì ổn rồi.” Tôi vừa nói vừa ôm cô ấy vào lòng.
     
  3. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Trò chơi
    Một đêm nọ bị mất điện, 4 cậu sinh viên cùng phòng rủ nhau chơi trò gọi ma học được trên mạng. Trong đêm tối, 4 người đứng ở 4 góc phòng, rồi lần lượt từng người đi theo chiều kim đồng hồ đến chạm vào tay người đứng ở góc phòng bên cạnh. A đến chạm vào B, B đến chạm vào C, C đến chạm vào D, D đến chạm vào A. Cứ như vậy đến lúc họ chơi mệt thì trời đã sáng. Lúc cả nhóm đang ngồi nghỉ thì một người bỗng sực nhớ ra điều gì đó rồi hét lên kinh sợ.

    Yumi
    Tôi từ trường học trở về nhà, vào trong bếp rót ra một tách trà lúa mạch, vừa uống vừa nghĩ về chuyện thi thể mẹ tôi được giấu dưới sàn nhà.
    Ngay khi ấy, bố tôi từ phòng kế bên bước ra và nói: “Yumi? Mẹ con đã có người đàn ông khác, muốn bỏ rơi hai bố con mình để trốn đi, bố và mẹ đã cãi nhau….Trong lúc giằng co bố đã lỡ tay…” Nói xong nước mắt bố tôi trào ra.
    Tôi không hề có ý định sẽ báo cảnh sát về việc làm của bố, mà chủ định sẽ cứ thế sống với bố trọn đời.
    Khi đang định về phòng thay quần áo, tôi phát hiện ra trên chiếc bàn góc phòng có mấy mảnh giấy bị xé lộn xộn, trên đó có bút tích của mẹ tôi. Tôi thử sắp xếp lại những chữ viết trên mẩu giấy.
    YUMI. MAU CHẠY ĐI. BỐ. MẤT TRÍ RỒI.

    Tuổi
    Một ngày nọ, tôi bắt một chuyến tàu điện ngầm để về nhà. Khi ấy chỉ còn khoảng 10 phút nữa là đúng 12 giờ đêm. Đi được một đoạn thì tàu dừng lại ở trạm kế tiếp và một người đàn ông bước lên tàu. Sau khi cửa đóng lại, người đàn ông nọ như sực nhớ ra điều gì đó, bắt đầu nhìn dáo dác những hành khách xung quanh.
    Anh ta nhìn tôi và hỏi, “Xin lỗi vì mạo muội, nhưng cho tôi hỏi có phải năm nay cậu 28 tuổi không?”
    “Đúng vậy, nhưng sao anh biết?”, tôi ngạc nhiên hỏi lại. Nhưng anh ta không trả lời, mà tiếp tục vội vàng hỏi người bên cạnh.
    "Năm nay anh 45 tuổi phải không?"
    "Ừ..."
    "Có phải bà 62 tuổi không?"
    "Sao cậu biết?"
    Cứ như vậy, người đàn ông nọ hỏi hết những hành khác có mặt trong toa tàu. Dường như anh ta sở hữu một năng lực đặc biệt, chỉ nhìn người vào người khác là có thể biết được tuổi của họ.
    Từ đó đến khi tàu tới bến còn khoảng 15 phút, toàn bộ hành khác bao gồm cả tôi đều rất kinh ngạc trước khả năng khác thường của người đàn ông kia, ai nấy đều nhìn anh ta bằng ánh mắt vừa tò mò vừa có phần sợ hãi. Cho đến khi anh ta hỏi người cuối cùng có mặt trong toa tàu - một người phụ nữ.
    "Năm nay chị 50 tuổi phải không?"
    "Đúng vậy, nhưng chỉ còn 5 phút nữa là tôi bước sang tuổi 51 rồi." Người phụ nữ kia trả lời.
    Nghe xong anh ta mặt mày tái mét, toàn thân cứng đờ không nói được câu nào nữa.

    Cái lỗ trên tường
    Một cô gái thi đỗ vào một trường Đại học ở Tokyo, cô quyết định từ nay sẽ sống độc lập một mình nên đã thuê căn hộ ở một tòa chung cư. Đêm đầu tiên sống tại đó, cô phát hiện ra trên tường có một cái lỗ nhỏ, có thể nhìn xuyên sang căn phòng bên cạnh. Cô gái thử nhìn vào cái lỗ đó thì thấy bên kia toàn một màu đỏ thẫm. Cô thầm nghĩ phòng bên chắc là dán giấy dán tường đỏ che mất cái lỗ đó. Nghĩ vậy, mấy hôm liền cô đều nhìn vào cái lỗ đó trên tường.
    Nhìn kiểu gì cũng chỉ thấy một màu đo đỏ. Tò mò, cô quyết định hỏi người chủ nhà về căn phòng đó.
    "Nhà bên cạnh là ai thuê vậy?", cô gái hỏi.
    Người chủ nhà trả lời: "À, chủ nhân căn hộ đó bị bệnh đau mắt nên ít khi ra ngoài lắm."

    Chuyển phát nhanh
    “Xin lỗi, cho tôi hỏi địa chỉ của gói hàng này là gì vậy….” Nhân viên chuyển phát nhanh hỏi tôi.
    “À, ở tầng 1 tòa nhà B.” tôi trả lời.
    “Cảm ơn nhé,” người nhân viên trả lời.
    Mà, phòng tôi nằm ở tầng 3 tòa nhà C đó chứ.
     
  4. ngoctuan

    ngoctuan Đại Bàng Bố Ban quản trị

    Tham gia ngày:
    11/9/10
    Bài viết:
    9,242
    Được thích:
    1,956
    Điểm thành tích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    IT manager
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Quá khứ ám ảnh

    Tôi luôn có vấn đề khó ngủ về đêm. Những tiếng ồn đã làm phiền cả đời tôi. Tôi nhận ra rằng mình có thể nghe được những âm thanh nhạy cảm, nghe được mọi âm thanh nền. Họ chẳng thể làm gì được; chỉ những lời khuyên rõ ràng về các kĩ năng để giải quyết vấn đề. Nhưng mà tôi thì chưa bao giờ thử những cách đó. Đeo tai nghe, nghe nhạc vào mỗi tối như là trị liệu. chẳng cái nào hiệu quả hết. Mặt khác nó còn làm mọi thứ tệ hơn. Làm cho cô ấy càng ngày càng tuyệt vọng.

    Tôi nghe được tiếng cô ấy rõ nhất vào ban đêm. Không ai khác có thể nghe được. Nhưng tại sao cô ấy chỉ nói với mình tôi? Lúc nào cũng có một cảm giác như có một xác chết đang nằm đó mỗi tối trong sự im lặng chết người, khi mà cô ấy đến, và khi tôi nghe được tiếng cô ấy lần nữa. Cô ấy thường đợi cho đến khi tôi ngủ thiếp đi, rồi tôi lại giật mình tỉnh dậy bởi các giác quan của mình và sợ hãi vì âm thanh của cô ấy.

    Hầu như lần nào bắt đầu cũng là tiếng khóc thin thít. Cô ấy nói với tôi rằng “ Con muốn kết thúc. “ và tôi biết cô ấy càng ngày càng làm tôi có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo qua đôi tai mình. Tôi có thể cảm nhận cô ấy nằm cạnh tôi ngay phía tối của chiếc giường và nhìn chằm chằm vào tôi, đôi lúc cô ấy thì thầm vào tai tôi mấy câu như là “ là con đây mà “. Cô ấy đang chơi đùa với tôi, giống như một con mèo làm với một con côn trùng nhỏ bé trước khi giết nó. Chỉ khác là tôi chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy, nhưng mà dần cảm giác như cô ta trở nên thật hơn.

    Bác sĩ bảo rằng tôi đã trải qua triệu chứng tâm thần phân liệt. tôi đã dùng thuốc trong một thời gian dài nhưng mà vẫn không hiệu quả. Nó chỉ làm tôi cảm thấy vô dụng hơn. Thật là khó khăn cho một cô gái trẻ như tôi để mà đối mặt với chuyện này. Ít ra thì hiện tại tôi cũng có thể chấp nhận rằng cô ta không có thật. Chẳng qua chỉ là trong đầu tôi nên không việc gì phải sợ hãi. Cho đến tối hôm qua…

    Tối qua sự hiện diện của cô ấy thật hơn bao giờ khác. Tôi có thể nghe cô ấy thì thầm, cảm thấy luồng khí bên cổ và thậm chí là ngửi được hơi thở của cô ấy, nó quá thật đi. Tôi rất sợ hãi và lập tức chạy khỏi cái bóng tối của căn nhà và vào phòng ngủ của mẹ tôi vì tôi biết ở cạnh bà tôi sẽ cảm thấy an tâm. Giờ tôi đã lớn, tôi biết rằng bà luôn hy vọng rằng tôi có thể vượt qua cái giai đoạn này, mặc dù tôi chỉ ngừng sợ hãi khi mà nó chỉ làm mẹ buồn hơn, và tôi không muốn bà phải thất vọng về tôi lần nào nữa. Mẹ là tất cả những gì tôi có. Nếu tôi có lựa chọn thì tôi sẽ ở cạnh bà mỗi tối.

    Tôi biết rằng mẹ đã bị tôi đánh thức, chắc là bà còn buồn hơn tôi vì bà tưởng rằng thuốc men và trị liệu sẽ giúp được đứa con gái của mình. Nhưng mà vô ích; Tôi đã nói dối lần này để làm bà vui hơn và để bà được ngủ trong yên bình. Tôi cuộn người lại và bắt đầu khóc thầm. Mẹ tôi nhìn thấy âm thanh khó chịu mà tôi đang làm, và bắt đầu trằn trọc dưới tấm mềnh và tôi thì thầm vào tai mẹ… “ là con đây mà, “ bà lập tức ngồi dậy, nhìn rất căng thẳng. trong bóng tối tôi thấy bà với tới chiếc điện thoại và bắt đầu gọi. Tôi thấy tên hiển thị trên màn hình là bác sĩ.

    “ Âm thanh mà tôi từng nghe, “ bà nói. “ Nó đã trở lại…”

    Câu chuyện ..... Kỳ bí

    bố tôi kể rầng có tồn tại một bóng ma sau vườn nhà tôi. Nó rất hay dọa con nít đặc biệt là các bé nam. tôi từ nhỏ đã bị cuốn hút vào những câu chuyên tâm linh này. một đêm ngày 24/10/1995 tôi đang chơi bi với đám bạn bỗng một giọng nói kì lạ vang lên. Tôi không rõ là giọng nam hay nữ nhưng nó rất thanh thoát và dứt khoát. Sợ hãi vô cùng đám bạn tôi chạy tán loạn khắp nơi. Tôi thầm nghĩ lũ này thật nhát gan. Và tự cho mình là dũng cảm nhất. nhưng rồi nó xuất hiện nó xé tan sự dũng cảm của tôi
    Nó đang ập đến. Tôi nhớ rất rõ 2 h sáng!!!!!!!!

    VÔ LÝ
    Tôi tên Dillion một con người gầy gò ốm yếu, đã vậy tôi còn rất lùn. Tôi hay bị bạn bè bắt nạt và trêu chọc. Tôi đang sống tại khu dân cư đồ sộ nằm giữa ngoại ô của Boston. Nơi tôi ở là khu chung cư 20 tầng với đầy đủ tiện nghi. Một ngày nọ trên đường đi học về , tại khu chung cư của tôi xảy ra vụ án mạng rợn người. Nạn nhân là jack thằng bạn hay bắt nạt tôi. nó bị treo lủng lẳng trên trần thang máy . Vết máu còn rất mới từ ô bấm số thang máy từ 16 cho đến 20. trên đó có ghi D.I.K thật khó hiểu. Tôi làm ngơ và bấm thang máy lên tầng 20 về nhà. Tôi nghĩ thầm thật đáng đời cho hắn. Tôi bị loại khỏi diện tình nghi vì khoảng thời gian đó tôi không có mặt tại hiện trường!

    PHẦN THƯỞNG CỦA BẠN GÁI

    Vài tuần trước tôi chuyển tới căn hộ mới cùng với bạn gái. Đêm trước, chừng 4 giờ sáng, chuông cửa kêu. Tôi lay bạn gái tôi một chút, hi vọng cô ấy sẽ dậy mà xem ai đang làm cái quái gì ngoài đấy.

    Cô ấy không phản ứng, chuyện cũng thường thôi vì cô ấy là một người ham ngủ mà. Tôi bước đến cửa tay lăm lăm cây gậy bóng chày. Tôi nhìn qua cái lỗ nhìn. Trước lỗ nhìn, bạn gái tôi đang đứng đấy và cười. Tôi quên mất là đêm qua cô ấy đến trên một chuyến bay muộn khi về thăm cha mẹ. Tôi mở cửa cho cô ấy. Giật mình, tôi chạy về phía giường ngủ. Giường vẫn trống. Tôi nghĩ là tôi đang mơ ngủ, và sau một cuộc nói chuyện ngắn, chúng tôi quyết định đi ngủ. Khi tôi bắt đầu lim dim, cô ấy nói:

    "Aw, anh thậm chí còn sưởi ấm phần giường của em nữa."

    TRỐN TÌM

    - Chán cậu quá, người bạn đáng ghét của tôi ơi, đã dặn rồi mà, chơi trốn tìm thì phải trốn cho kĩ vào. Bàn tay của cậu đang thò ra khỏi mặt đất kia kìa!?!
    - Cậu trốn ở đây phải không? Không cần làm nhỏ mình tới mức đó đâu, chỉ cần cậu chui vào tủ lạnh là được rồi mà!
    - À, người cuối cùng đây rồi. Tôi tìm thấy cậu rồi nhé! Cậu định dọa tôi sao? Ừ, trò đó cũng đáng sợ đấy chứ, nhưng đáng tiếc cậu đã chọn sai địa điểm rồi đó! Một nụ cười nham nhở với mái tóc rũ rượi dưới bồn cầu không thể làm cho tôi sợ đâu!

    Người mẹ Hạnh
    Hôm nay qua nhà thằng Sơn chơi, sẵn tiện đem cho nó đề thi lại hôm trước. Thằng này tính tốt nhất trong những thằg em quen, má nó là cô Hạnh(H)nhưng vì cô tốt bụng xem em như là con ruột nên em hay gọi là má H. Gỏ cửa mãi ko ra mở, em thử dùng sức đẩy mạnh thì hóa ra cua không phá. Hôm nay cô H lạ lắm, cứ mãi đứng làm vườn, em qua bình thường thì cô trc hết láy cho em sandwich kẹp trứng và cốc nước cam.Hôm nay cô như chả quan tâm mọi vật xung quanh. Thôi cũng kệ em len phòng thằng Sơn đưa bài thi cho nó . Nó tỏ ra biết ơn lắm ,nên kêu em đợi tí nó đi lấy đồ ăn trong tủ lạnh cho em.Thằng nay hôm nay lạ còn đeo giây chuyền thánh giá , bình thường cho skin ezreal tối thượng nó cug không đeo vì ngứa ngáy nó ko chịu đc. Mà sao má H vẫn chưa tỉa xong mấy cây ớt kiểng àh.em định xuống nhà dưới để nhìn ra vườn xem thế nào, nhưng bỗng có suy nghĩ thoáng qua làm em chùn chân lại, em vén cửa số phòng thag Sơn nhìn ra vườn bên hông nhà thì thấy má H vẫn đứng làm vườn mà. Hoang mang tột độ, em nhìn kỷ lại thì má H thật sự chỉ đứng yên mà quan sát lên căn phòng của thằng Sơn. Lúc này 5h chiều hơn rồi, ba thag Sơn đi làm về, lạ thây thì trên cổ ông cung đeo giây chuyền thánh giá. Thằng Sơn lên phòng đưa em đ c cốc nước cam. Em hỏi sao má H không làm cho tao, mày lấy chả có bánh trái gì cả. Nó nhìn em ánh mắt chả cười cung ko có vẻ là nghiêm túc, "ò mẹ tao về Gia Kiệm rồi, bà ngoại bệnh". Em bỏ lại ly nước cam ,xuống nhà chào bác Tuấn, cha thag Sơn rồi ra cổng về gấp.

    Đến giờ em vẫn đang suy nghĩ, em suy nghĩ nhiều lắm. Tại sao lúc thang Sơn nói mẹ nó về quê em ko chỉ ra vườn nhà, hay hỏi bác Tuấn cho rỏ. Em nghĩ đi nghĩ lại ,ra đc một suy luận là có lẻ lúc đó em ko còn tin vào thằg Sơn và cha của nó nửa. Nếu thật sự như vậy thì em cũng ko hiểu sao mình có thể về đc đến nhà.
     

Nếu chưa có nick trên chimcanhviet.vn thì dùng nick facebook bình luận nhé